Chương 2740: Phản đồ (1)
Chương 2740: Phản đồ (1)
"Sư thúc tổ, chưởng môn nói mời ngài cần phải lập tức tới đó."
Đan tước thấp giọng nói.
Mạnh Trường Vân nhíu mày, phát hiện có chút không thích hợp, nói: "Chẳng lẽ tông môn đã xảy ra chuyện gì?"
Đan tước lắc đầu nói: "Đệ tử không biết."
Mạnh Trường Vân hừ lạnh, đi thẳng về phía hậu sơn.
"Sư thúc tổ..."
Đan tước ngẩn ngơ, đang muốn nói cái gì.
Một thanh âm tràn ngập uy nghiêm đã vang lên:
"Mạnh sư thúc xin dừng bước!"
Mạnh Trường Vân quay ngoắt đầu lại, chỉ thấy hư không nơi xa, một đám bóng người lướt tới.
Cầm đầu, là người trung niên mặc áo bào màu tím.
Chính là chưởng giáo Hóa Dương đạo đình, Ôn Tri Tân!
Ở phía sau Ôn Tri Tân, là mười mấy vị nhân vật trưởng lão.
Bọn họ rõ ràng là vội vàng chạy tới.
Trong lòng Mạnh Trường Vân càng thêm cảm thấy không thích hợp.
Lão không biểu lộ gì nói: "Sư điệt, ta vừa mới quay về tông môn, ngươi đã mang nhiều người như vậy tới tiếp giá, trận thế này có phải quá long trọng rồi hay không?"
Chưởng giáo Ôn Tri Tân vẻ mặt phức tạp, than thở nói: "Mạnh sư thúc, ngài... Thật sự phản bội rồi sao?"
Phản bội! ?
Sắc mặt Mạnh Trường Vân trầm xuống, nói: "Chưởng môn, ngươi đây là ý gì? Ta Mạnh Trường Vân chẳng qua là đi Huyền Hoàng tinh giới một chuyến, sao đột nhiên thành phản đồ?"
Ánh mắt lão nhìn quét các đại nhân vật kia của tông môn, rất không vui.
Một nam tử áo bào vàng béo lùn trầm giọng nói: "Sư thúc, cử chỉ phản bội của ngài, toàn bộ Thiên Cơ tinh giới đều đã rõ, vì sao còn phải giả bộ hồ đồ?"
"Một năm trước, Thái Ất đạo môn chiêu cáo thiên hạ, mắng Mạnh sư thúc là phản đồ, chẳng lẽ Thái Ất đạo môn còn có thể oan uổng Mạnh sư thúc?"
Có người lớn tiếng chất vấn.
"Mạnh sư thúc, ngài chính là thái thượng trưởng lão của Hóa Dương đạo đình chúng ta! Có thể nào lại phản bội chứ? Ngươi có biết, một năm qua, Hóa Dương đạo đình chúng ta gặp bao nhiêu dị nghị cùng mắng chửi hay không?"
Có người vô cùng đau đớn.
"Đâu chỉ là vậy, Thái Ất đạo môn sớm đã hạ lệnh, không giao ra Mạnh sư thúc ngài đi, thì sẽ khiến Hóa Dương đạo đình chúng ta trả giá thê thảm nặng nề!"
Có người oán giận,"Tới bây giờ, thế lực tu hành toàn bộ Thiên Cơ tinh giới, đều đang xem trò cười chúng ta đó!"
Các đại nhân vật kia, ngươi một lời ta một câu, đều phẫn nộ không chịu nổi.
Mạnh Trường Vân bị mắng tới mức trong lòng ngột ngạt, sắc mặt trở nên khó coi.
Lão đầy cõi lòng vui sướng trở về, như đứa con đi xa về quê, nhưng ai ngờ, nghênh đón lão lại là một hồi chất vấn cùng phê phán!
Chẳng qua, từ trong lời nói của mọi người, đã làm Mạnh Trường Vân rõ, tất cả mầm tai họa xảy ra ở trên người Thái Ất đạo môn.
Đầu sỏ tinh không Thiên Cơ tinh giới này, công khai tuyên mình là phản đồ!
Hơn nữa còn bởi vậy giận chó đánh mèo Hóa Dương đạo đình!
Nghĩ đến đây, Mạnh Trường Vân sắp muốn nổ tung, mình lại không phải tu sĩ Thái Ất đạo môn, nói gì tới phản bội?
Thái Ất đạo môn này, rõ ràng chính là đang trả thù mình!
"Mạnh sư thúc, ngươi... Còn có cái gì giải thích?"
Chưởng môn Ôn Tri Tân mở miệng.
Thanh âm mọi người nhất thời biến mất.
Hơn nữa, lúc này lục tục có nhiều bóng người hơn nữa nghe tin mà đến, đến khu vực này, đều là các đại nhân vật của Hóa Dương đạo đình.
Toàn bộ ánh mắt nhìn về phía Mạnh Trường Vân, đều tràn ngập thất vọng cùng tức giận.
Một sự bi thương nói không nên lời trào lên trong lòng Mạnh Trường Vân, giọng lão khàn khàn nói: "Thái Ất đạo môn nói ta là phản đồ, các ngươi liền cho rằng ta phản bội?"
Rất nhiều người im lặng.
Cũng có người lạnh lùng nói: "Chẳng lẽ không đúng?"
"A."
Mạnh Trường Vân cười đầy sầu thảm, khẽ nói,"Mạnh Trường Vân ta từ lúc thiếu niên đã ở tông môn tu hành, từ một ngoại môn đệ tử, từng bước một trở thành chân truyền đệ tử, đệ tử hạch tâm... Tới bây giờ đảm nhiệm chức vụ thái thượng trưởng lão, đã hơn ba vạn chín ngàn năm!"
Ánh mắt lão chợt trở nên hung dữ, lửa giận dâng trào, nói: "Không nói công lao, cũng không nói khổ lao, ta chỉ hỏi các ngươi, trong năm tháng quá khứ, Mạnh Trường Vân ta nào từng làm chuyện có lỗi tông môn?"
Từng chữ một, như sấm sét vang vọng.
Mọi người đều im lặng, vẻ mặt trở nên phức tạp.
"Mà nay, Thái Ất đạo môn coi ta là phản đồ thì thôi, ngay cả các ngươi cũng coi ta là phản đồ đối đãi, hoang đường cỡ nào! Châm chọc cỡ nào?"
Mạnh Trường Vân sắc mặt xanh mét, tim như bị đao cắt.
Tông môn nhà mình, lại coi mình là phản đồ, cái này thương tổn đối với cảm tình của Mạnh Trường Vân quá lớn.
"Mạnh sư thúc, còn xin đừng để chúng ta khó xử."
Ôn Tri Tân thở dài,"Một năm qua, bởi vì chuyện của ngài, đã khiến trên dưới tông môn chịu chấn động thật lớn, không biết bao nhiêu thế lực đang mài đao soàn soạt, chỉ chờ lúc tông môn chúng ta gặp nạn, nhân cơ hội nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của."
"Mà Thái Ất đạo môn đã bày tỏ thái độ, không mang ngài giao ra, sẽ khiến Hóa Dương đạo đình chúng ta xóa tên khỏi Thiên Cơ tinh giới này!"
Một đoạn lời, khiến Mạnh Trường Vân vừa chấn động vừa giận dữ.
Lão đã hiểu, cái gọi là phản bội, chẳng qua là lấy cớ.
Nguyên nhân căn bản là, ở dưới Thái Ất đạo môn uy hiếp, Hóa Dương đạo đình vì tự bảo vệ, chỉ có thể vứt bỏ mình!
Có người trầm giọng nói: "Mạnh sư thúc, một người làm việc một người chịu, ngài là thái thượng trưởng lão của tông môn, chung quy sẽ không trơ mắt nhìn tông môn bị ngài liên lụy, gặp họa lớn ngập trời chứ?"
Lời này vừa nói ra, khiến Mạnh Trường Vân tay chân phát lạnh.