Chương 2838: Di hồn đoạt xá (3)
Chương 2838: Di hồn đoạt xá (3)
"Di hồn đoạt xá, Huyết Đăng lão tăng vậy mà lại sớm bố cục, muốn tu hú chiếm tổ, lấy cái này đánh vỡ nguyền rủa trên người!"
Nơi xa, vẻ mặt Tùng Hạc lúc sáng lúc tối.
Hắn lúc này mới ý thức được, so với mình, bọn Huyết Đăng Phật Chủ rõ ràng sớm có mưu đồ, hơn nữa sớm tính chuẩn, người trẻ tuổi mang bí mật luân hồi này sẽ chui đầu vô lưới.
"Các ngươi không khỏi quá mức không biết xấu hổ!"
Chợt, Ngụy Sơn đứng ra, mắt đỏ lên, khí tức đáng sợ.
Hắn trực tiếp lao về phía Tô Dịch nơi đó, ý đồ nghĩ cách cứu viện.
"Không biết xấu hổ? Được làm vua thua làm giặc mà thôi!"
Người Đánh Cá hừ lạnh, vỗ qua một chưởng.
Ầm!
Chưởng ấn che trời, đạo quang nổ vang.
Một chưởng này nếu trấn áp xuống, lấy đạo hạnh Động Vũ cảnh trung kỳ cỡ đó của Ngụy Sơn, nhất định sẽ nháy mắt bị trấn áp chém giết ngay tại chỗ.
"Để ta tới đi."
Một bóng người bỗng dưng xuất hiện, bàn tay đâm một phát ngang trời.
Chưởng ấn tựa như che trời kia của Người Đánh Cá ầm ầm vỡ ra.
Trong hào quang văng tung tóe, Tùng Hạc đầu đội phù dung quan xuất hiện ở trước người Ngụy Sơn.
Mọi người đều kinh ngạc.
"Tùng Hạc, ngươi đây là ý gì?"
Lâm Hà nhíu mày, vẻ mặt không tốt.
Lưu Huỳnh cùng Hoa Cảnh cũng đều sắc mặt lạnh như băng, không ngờ cũng đã đến lúc này, Tùng Hạc thế mà còn không biết sống chết đứng ra.
"Ý gì?"
Tùng Hạc cười lên, ánh mắt nổi lên hào quang như điên cuồng,"Nhìn các ngươi không vừa mắt được không?"
Ầm!
Bóng người hắn dịch chuyển, một mảnh vỡ đồng xanh bay lên trời, hướng phía trước phóng đi.
"Muốn chết!"
Lưu Huỳnh hừ lạnh, vung sợi roi màu lửa đỏ, hướng về Tùng Hạc chém giết.
Ầm ầm!
Đại chiến bùng nổ từ đây.
Vô luận là Tùng Hạc, hay Lưu Huỳnh, đều triển lộ ra uy năng vượt xa cấp bậc Giới Vương cảnh, giống như hai vị thần linh đang chinh chiến, kịch liệt vô cùng.
Nhưng rất nhanh, Lưu Huỳnh liền tỏ ra có chút không chịu nổi, bị Tùng Hạc áp bách sắp không chịu nổi.
"Tùng Hạc, một cơ duyên này đã sớm bị Huyết Đăng Phật Chủ nhìn trúng, đừng nói là ngươi, dù là Hồng Vân chân nhân đến đây, cũng căn bản không có cơ hội tranh đoạt!"
Hoa Cảnh ra tay, vung đoản mâu đồng xanh, đánh về phía Tùng Hạc.
Nhất thời, Tùng Hạc bị chế trụ.
Ánh mắt Lâm Hà lạnh như băng nhìn quét đám người Trang Bích Phàm nơi xa một cái, nói: "Nếu dám lộn xộn, ta giết chết các ngươi đầu tiên!"
Mạnh Trường Vân phẫn nộ, đang muốn nói cái gì, Trang Bích Phàm ở bên nhanh chóng truyền âm nói: "Hoảng cái gì, tạm thời xem chiến đấu là được, thực cho rằng đại nhân nhà ngươi hoàn toàn gặp nạn rồi?"
Mạnh Trường Vân ngẩn ngơ.
Lão giương mắt nhìn lại, chỉ thấy bên cạnh Thuyền Vạn Tinh nơi xa, Tô Dịch cả người không nhúc nhích, toàn thân hào quang màu máu quay cuồng như thủy triều.
Nhìn như tình cảnh hung hiểm, nhưng vẫn chưa toát ra dấu hiệu không chống đỡ được.
Trang Bích Phàm vẻ mặt không dao động, truyền âm nói: "Trước mắt, điều duy nhất chúng ta phải làm, chính là vững vàng, bảo vệ tính mạng mình trước, càng đừng nói, đối mặt những kẻ khủng bố kia, chúng ta dù đánh bạc tính mạng, cũng căn bản không đủ bọn họ giết."
Vẻ mặt Mạnh Trường Vân lúc sáng lúc tối.
Lão sâu sắc chú ý tới, Ngụy Sơn cũng quay về, rõ ràng cũng được Trang Bích Phàm nhắc nhở, lựa chọn yên lặng xem biến hóa.
Mà cùng lúc đó ——
Trong thức hải Tô Dịch, một cái bóng màu máu đang chạy lung tung khắp nơi.
Nhìn kỹ, cái bóng màu máu đó rõ ràng là một lão hòa thượng, lông mày cùng chòm râu trắng như tuyết, đôi mắt hiện ra màu nâu vàng quỷ dị.
Chẳng qua lúc này, lão hòa thượng này lại vẻ mặt kinh hoảng, giống như chịu kinh hãi rất lớn, ở trong thức hải của Tô Dịch không ngừng chạy trốn.
Lão hòa thượng này, chính là một luồng hồn thể của Huyết Đăng Phật Chủ!
Lúc trước, lão sau khi lao vào trong cơ thể Tô Dịch, ngay lập tức bổ nhào tới thần hồn Tô Dịch, ý đồ ngay lập tức đoạt xá.
Nhưng ai ngờ, sau khi xâm nhập thức hải Tô Dịch, một luồng kiếm uy vô hình chợt xuất hiện, tuy chưa từng nhằm vào lão, nhưng lực lượng cỡ đó, lại thiếu chút nữa mang hồn thể của lão chấn vỡ chết tươi!
Huyết Đăng Phật Chủ lập tức ý thức được không ổn, đang muốn rút khỏi, nhưng đã muộn một bước.
Theo tu vi của Tô Dịch vận chuyển, trong thức hải to lớn, đạo âm nổ vang, bốc hơi lên dao động lực lượng thần hồn khủng bố, hoàn toàn phong kín đường lui của Huyết Đăng Phật Chủ.
Hơn nữa, theo lực lượng thần hồn trong thức hải khuếch tán, làm Huyết Đăng Phật Chủ như một chiếc thuyền nhỏ lâm vào trong sóng gió biển động, có khả năng bị diệt bất cứ lúc nào!
"Một tên Giới Vương Đồng Thọ cản (tác giả nhầm, ở đây là Quy Nhất cảnh) mà thôi, cho dù có được luân hồi áo nghĩa, nhưng lực lượng thần hồn sao có thể nghịch thiên như thế?"
Huyết Đăng Phật Chủ chấn động giận dữ, khó mà tin nổi.
Bốp!
Cái đầu trơn bóng của lão bị tát trúng một phát, bóng người lảo đảo một cái, trực tiếp ngã ở trên mặt đất.
Sau đó, một cái chân giẫm ở trên người lão, khiến lão không thể động đậy.
Huyết Đăng Phật Chủ giương mắt, liền nhìn thấy ý chí pháp tướng của Tô Dịch xuất hiện, đang cười mỉm nhìn xuống lão.
Trong một đôi mắt thâm thúy kia tràn ngập khinh miệt.
Huyết Đăng Phật Chủ bị một chân Tô Dịch giẫm, cả người không thể động đậy.
Mà tư thái nhìn xuống đó của Tô Dịch, càng kích thích trong lòng lão sinh ra xấu hổ và giận dữ khôn kể.
Làm một trong ba vị tồn tại khủng bố không thể trêu chọc nhất ở sâu trong Vô Định Ma Hải, lão nào từng bị người ta đối đãi như thế?