Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 2981 - Chương 2981: Manh Mối! (1)

Chương 2981: Manh mối! (1) Chương 2981: Manh mối! (1)

Không có ai biết, trải qua một trận chiến Kim Hà thần sơn hôm nay, khiến Lê Chung càng thêm kiên định một sự kiện, thà rằng hao hết tâm tư đi kết thiện duyên, cũng tuyệt đối không thể đi đắc tội Tô Dịch.

Người trẻ tuổi này, quá quá quá nguy hiểm!

Nói không khoa trương, lúc này, cho dù là Mạc Thanh Sầu bảo lão đi là địch với Tô Dịch, lão cũng chưa chắc sẽ đáp ứng.

Cùng lúc đó, Kim Hà thần sơn, trên địa bàn Vân gia.

Tô Dịch đang lật xem hai khối ngọc giản Vân Trường Hồng giao ra.

Trong khối ngọc giản thứ nhất, ghi lại một môn bí pháp giải trừ "Tù Thần Tỏa".

Tô Dịch thoáng cảm ngộ, liền hiểu rõ trong lòng.

Vân Trường Hồng quả thực không lừa hắn, một khi dùng ngoại lực phá hư Tù Thần Tỏa trên người lão Ngụy, thân thể cùng thần hồn lão Ngụy nhất định sẽ gặp tổn thương nặng trí mạng.

Mà có bí pháp bực này, không cần lo lắng xảy ra loại chuyện này.

Trong ngọc giản thứ hai, ghi lại ba manh mối tìm kiếm lão Thợ May.

Một manh mối trong đó, không khác gì với lời của Không Chiếu hòa thượng, đó là đi tìm ông chủ phía sau màn Tứ Hải lâu "tiên sinh phòng thu chi" !

Hai manh mối khác, thì khiến Tô Dịch cảm thấy bất ngờ.

Một manh mối, chỉ hướng một vị đồ cổ cấp hóa thạch của hộ đạo cổ tộc Văn thị "Văn Dung" !

Theo lời Vân Trường Hồng nói, tất cả ý chỉ của Thợ May khi truyền đạt đến bên ngoài, đều do Văn Dung làm ống loa, hướng thế lực dưới trướng Thợ May nắm giữ tiến hành truyền đạt.

Nói ngắn gọn, Văn Dung là miệng lưỡi lão Thợ May hướng bên ngoài truyền lời!

Như một đoạn thời gian trước, hành tung cùng sự tích của Tô Dịch dẫn phát thiên hạ chú mục, làm tinh không các giới ồn ào huyên náo, tuy là lão Thợ May ở trong bóng tối thúc đẩy, nhưng cụ thể truyền lời và đi hành động, là Văn Dung!

Hiểu biết những thứ này, Tô Dịch không khỏi nhíu mày.

Một trận chiến Ô Nha lĩnh, do lão Thợ May cùng Tuyết Lưu tiên tử hai người bố cục, lúc ấy, cường giả Thanh Loan linh tộc từng tham dự trong đó.

Một trận chiến đài Tử Tiêu, do lão Thợ May tự tay bố cục, mà trong thế lực lớn lúc ấy tham dự trận chiến này, phân biệt có Thiên Hỏa linh tộc Hư thị, Chu thị, Chung thị ba đại hộ đạo cổ tộc này.

Mà hôm nay, căn nguyên một trận chiến Kim Hà thần sơn, cũng ở chỗ lúc đó, cổ tộc Vân thị và lão Thợ May từng cùng nhau liên thủ, hủy diệt bí cảnh Lâm Lang, bắt lão Ngụy què.

Bây giờ, lại thêm cổ tộc Văn thị, thiên hạ sáu đại hộ đạo cổ tộc này, vậy mà lại đều hoặc ngoài sáng hoặc trong tối tiến hành hợp tác thân thiết với Thợ May!

Đương nhiên, cũng có thể là lực lượng của Thợ May, sớm đã thẩm thấu đến sáu đại hộ đạo cổ tộc này!

Ổn định tâm thần, Tô Dịch nhìn manh mối thứ ba kia, không khỏi lâm vào trầm ngâm.

Manh mối thứ ba, có liên quan với tổ chức thích khách "Cực Lạc Thiên".

Thế lực này, là lão Thợ May tự tay thành lập, trong thời gian ba vạn năm quá khứ, từng làm không ít việc lớn chấn động thiên hạ, từng ám sát nhiều vị tồn tại Giới Vương cảnh.

Thủ lãnh Cực Lạc Thiên, được gọi là "Xa Đao Khách", lai lịch thần bí, thần thông quảng đại.

Theo Vân Trường Hồng nói, kẻ gọi là Xa Đao Khách này, có quan hệ không bình thường với Thợ May, rất có thể là thân truyền môn đồ của Thợ May!

Ngoài ra, Vân Trường Hồng cũng nói, hang ổ tổ chức thích khách Cực Lạc Thiên, nằm ở cảnh nội Thần Đô tinh giới Minh Châu.

Đối với người khác mà nói, muốn tìm được đối phương, khó hơn lên trời.

Nhưng Vân Trường Hồng lưu lại ở trong ngọc giản một cấm ấn đạo văn, nói đây là độc môn cấm ấn của Cực Lạc Thiên, chỉ cần tới cảnh nội Minh Châu, để khí tức cấm ấn này bám vào trên người, không cần bao lâu, người của Cực Lạc Thiên sẽ chủ động tìm tới cửa.

Hiểu biết những thứ này, Tô Dịch lại không vui sướng bao nhiêu.

Lấy lòng dạ cùng thủ đoạn của Thợ May, trải qua một trận chiến đài Tử Tiêu thảm bại, tất nhiên đã khiến trong lòng hắn sinh ra cảnh giác.

Nếu để Thợ May lại biết được cảnh ngộ của cổ tộc Vân gia, lão già này tất nhiên sẽ ngay lập tức trở nên phòng bị.

Nói không chừng, sẽ chặt đứt tất cả liên hệ với bên ngoài, chạy trốn tới một nơi không ai biết trốn đi.

Chẳng qua, Tô Dịch càng rõ, lão Thợ May làm việc, sở dĩ có thể mọi việc đều thuận lợi, là ở chỗ "mắt" cùng "xúc tu" của lão trải rộng tinh không các giới.

Chỉ cần chọc mù "mắt" của lão, chém đứt "xúc tu" của lão, lão sẽ hoàn toàn mất đi hiểu biết cùng nắm giữ đối với bên ngoài.

Trừ phi lão trốn trong bóng tối không ra, nếu không, chỉ cần muốn tìm hiểu chuyện bên ngoài, liền tất nhiên sinh ra tiếp xúc với người bên ngoài!

Muốn thu thập lão Thợ May, liền có thể xuất phát từ phương diện này!

"Tô đạo hữu."

Trong hư không độn quang chợt lóe, Lê Chung bỗng dưng xuất hiện, nụ cười đầy mặt tiến lên chào.

Không đợi Tô Dịch hỏi, lão đã âm thầm truyền âm nói: "Lúc trước, trong lòng lão hủ khó chịu, liền tự chủ trương, lấy đầu Thần Huyền Kiếm Trai Nguyễn Thải Chi kia, mong rằng Tô đạo hữu chớ trách."

Rõ ràng là tới kết thiện duyên, lại một bộ tư thái hổ thẹn xin lỗi.

Tô Dịch thấy ở đáy mắt, trong lòng cũng không thừa nhận, thủ đoạn ban ơn lấy lòng này của Lê Chung xa không phải tầm thường có thể so sánh, ít nhất khiến mình không phản cảm chút nào.

"Đa tạ."

Tô Dịch khẽ gật đầu.

Trong lòng Lê Chung vui vẻ, ngoài miệng thì như trút được gánh nặng, cười nói: "Chỉ cần chưa làm hỏng chuyện của đạo hữu, trong lòng lão hủ liền yên tâm rồi."
Bình Luận (0)
Comment