Chương 2988: Chậm một bước? (1)
Chương 2988: Chậm một bước? (1)
"Chờ chút."
Người phục vụ xoay người đi vào sòng bạc.
Không bao lâu, một ông lão tóc trắng xóa đi ra, đánh giá cao thấp tăng nhân một phen, nhíu mày nói: "Thệ linh?"
Tăng nhân nói: "Cực Lạc Thiên làm ăn, còn muốn tra hỏi gốc gác của khách?"
Ông lão tóc bạc hơi trầm mặc, nói: "Mời."
Nói xong, lão xoay người đi vào sòng bạc.
Tăng nhân đi theo sau đó.
Xuyên qua đại sảnh sòng bạc chướng khí mù mịt, vòng qua những hành lang khúc chiết, đi tới trong một tòa đình viện thanh tĩnh.
Trong đình viện trồng một cây quế, bầu trời treo một vầng trăng tàn, sáng tỏ trong trẻo.
"Mời khách nhân ở đây chờ."
Ông lão tóc bạc xoay người muốn đi.
Tăng nhân đột nhiên khó hiểu nói: "Xin hỏi là ta nơi nào lộ ra sơ hở?"
Ông lão tóc bạc khẽ biến sắc, bóng người đột nhiên hóa thành một làn mây khói, bỗng dưng tiêu tán.
Lại thấy tăng nhân điểm một cái ở trên không.
Ầm!
Hư không nổ tung, bóng người ông lão tóc bạc ngã xuống, người đầy máu.
"Ra tay!"
Ông lão tóc bạc hét to.
Ào -
Cây quế trong đình viện lay động, trăng tàn lơ lửng ở dưới bầu trời ong ong run rẩy, chiếu xuống những luồng hào quang tựa như ảo mộng.
Cả tòa đình viện nhất thời biến đổi, vậy mà lại hóa thành một mảng thế giới bí cảnh!
Trong mảng thế giới bí cảnh này, thiên địa tối tăm, dãy núi chập trùng, đỉnh một ngọn núi trong đó, treo một vầng trăng non sáng tỏ.
Phía dưới trăng non, là một tòa cung điện đèn đuốc sáng trưng, đắm chìm trong hào quang thần thánh.
Còn chưa chờ tăng nhân phản ứng ——
Xẹt!
Mấy chục bóng người bỗng dưng xuất hiện, bùng nổ giết tới.
Những bóng người đó, đều như tia chớp màu đen, khí tức sắc bén quỷ dị, ở trong thiên địa tối tăm này, trực tiếp lập loè giống như quỷ mị.
Tăng nhân sừng sững tại chỗ bất động, hai tay chắp lại.
Ầm!
Vô số hoa sen bạch ngọc chói mắt nở rộ ở quanh thân tăng nhân, trong tiên quang tràn ngập, có từng đạo kiếm khí chói mắt từ trong hoa sen xuất hiện.
Thiên địa đều bị kiếm quang chiếu một mảng sáng lạn.
Mà mấy chục bóng người lao tới đó, trong tích tắc đã bị chém giết ngay tại chỗ!
Khu vực phụ cận, ông lão tóc bạc đó lông tóc dựng cả lên, hoảng sợ nói: "Ngươi... Ngươi là thệ linh Cử Hà cảnh! !"
Tăng nhân gật đầu nói: "Đúng vậy."
Vừa dứt lời, tăng nhân hướng ngọn núi lớn kia nơi xa bước đi.
Mà ở phía sau hắn, một luồng phật hỏa chợt xuất hiện, hóa thành một mảng lưỡi kiếm, chém ở trên người ông lão đầu bạc, trong nháy mắt hóa thành tro bụi.
Mảng thiên địa này rung chuyển, từng bóng người lại lần nữa lao tới.
Mỗi một kẻ, đều là thích khách tinh nhuệ nhất trong Cực Lạc Thiên, ở trong năm tháng quá khứ dài lâu, từng săn giết rất nhiều nhân vật Giới Vương cảnh đương thời.
Nhưng ở trước mặt tăng nhân, đều giống thiêu thân lao đầu vào lửa, trong thời gian mấy hơi thở mà thôi, tăng nhân đã tới chỗ đỉnh núi kia.
Trăng tàn treo cao, sáng tỏ như móc bạc.
Một tòa cung điện rộng lớn tọa lạc đỉnh núi, đắm chìm trong hào quang như thần thánh.
Hả?
Tăng nhân đột nhiên nhíu mày, ngửi được một chút máu tanh từ trong cung điện bay ra.
Hầu như cùng lúc đó ——
Ầm!
Một bóng người bùng nổ lao ra, vung đao chém tới.
Tăng nhân khẽ nheo đôi mắt, tay áo bào phồng lên, một thanh đạo kiếm lao lên ngang trời.
Keng! ! !
Trong tiếng nổ vang chấn động trời đất, tăng nhân bị chấn động tới mức bóng người lay động, trực tiếp lui ra ngoài.
Mà một bóng người kia, đã lại lần nữa vung đao đánh tới.
Nhanh chóng bá đạo mãnh liệt, uy thế khủng bố!
Nhìn kỹ, đây rõ ràng là một nam tử bóng người cao lớn như núi, quanh thân bao trùm ở trong giáp trụ đồng xanh, tay cầm một thanh trường đao màu đen, lưỡi đao chảy xuôi tiên quang màu đỏ tươi.
Càng khủng bố hơn là khí tức trên thân nam tử!
Lực lượng đại đạo pháp tắc mênh mông, trực tiếp giống như trời long đất lở kích động ở trên thân nam tử kia, diễn hóa thành một loại khí tức kiếp nạn quỷ dị.
Khi hắn vung đao chém ra, uy năng đủ có thể so sánh nhân vật Cử Hà cảnh!
Ầm!
Quanh thân tăng nhân tỏa sáng rực rỡ, phạm hỏa ngút trời, một thân khí tức cũng trở nên khủng bố vô cùng.
"Đi!"
Tăng nhân vung đạo kiếm, bắt đầu kịch liệt chém giết với nam tử cao lớn kia.
"Đây là thủ lĩnh Cực Lạc Thiên Xa Đao khách?"
Tăng nhân nhíu mày.
Hắn phát hiện không thích hợp.
Khí tức của đối thủ này quá mức cổ quái quỷ dị, nhìn như là người sống, vậy mà lại giống một xác cổ không có sinh cơ, quanh thân tràn đầy khí tức kiếp nạn hỗn loạn rung chuyển.
Nhưng không thể phủ nhận, chiến lực của đối phương rất khủng bố!
Ở trên đời hiện nay, bị quản chế bởi chu thiên quy tắc ước thúc, thệ linh Cử Hà cảnh chỉ có thể phát huy khoảng bốn thành thực lực.
Tăng nhân sớm đã đánh nát lực lượng nguyền rủa trên người, tuy cũng bị quản chế bởi chu thiên quy tắc, nhưng ảnh hưởng giảm bớt rất nhiều, đủ có thể phát huy khoảng bảy thành thực lực.
Nhưng chính là ở dưới tình huống cỡ này, vậy mà lại nhất thời chưa thể bắt được đối phương!
"Không thể trì hoãn nữa."
Trong mắt tăng nhân lóe lên thần quang, vận dụng thủ đoạn áp đáy hòm.
"Lâm!"
Hắn lật lòng bàn tay, đạo kiếm ngang trời.
Trong tích tắc, một đạo kiếm khí quang minh vạn trượng lao lên ngang trời, phạm âm từng đợt, phật quang mênh mông cuồn cuộn, vẻn vẹn một đạo kiếm khí mà thôi, vậy mà lại diễn hóa ra dị tượng một phương đại thế giới!
Ầm ầm!
Thiên địa hỗn loạn, thần quang nổ vang.
Nam tử cao lớn đó bị một kiếm đánh bay, giáp trụ đồng xanh bao trùm trên người đều bị bổ ra, phát ra một tiếng thét chói tai thê lương, trực tiếp giống như dã thú bị đau rít gào.