Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 3326 - Chương 3326: Đi Tìm Nguồn Gốc (1)

Chương 3326: Đi tìm nguồn gốc (1) Chương 3326: Đi tìm nguồn gốc (1)

"Gặp cao thủ tiễn đạo ám sát, lại có thể giành trước một bước ngăn cản, chứng minh hắn sớm phát hiện, tối nay sẽ xảy ra chặn giết nhằm vào hắn."

"Chiến đấu từ nháy mắt thứ bảy bắt đầu, đã bước vào giai đoạn phân sinh tử, xem ra, hắn ý thức được thế cục ác liệt tối nay, trực tiếp vận dụng con bài chưa lật nào đó."

"Mà loại con bài chưa lật này, đủ có thể khiến hắn đột ngột trấn áp chém giết Hư cảnh Chân Tiên!"

"Ngoài ra, vô luận là thủ đoạn chiến đấu, hay ý thức chiến đấu, ba Hư cảnh Chân Tiên kia xa không thể so sánh với hắn, không thẹn là kẻ ứng kiếp nắm giữ lực lượng luân hồi, quả thực rất đáng sợ."

Quan sát đến đây, nam tử áo dài cất bước, tới trước một chỗ hình ảnh.

Trong hình ảnh đó, lộ ra một màn Tô Dịch một kiếm chặt đứt đầu gã cao lớn áo bào da thú.

"Chỉ là, con bài chưa lật hắn vận dụng, rốt cuộc là cái gì? Vì sao có thể khiến hắn một nhân vật còn chưa đặt chân tiên đạo, có thể đánh vỡ vách ngăn giữa tiên phàm, vượt qua cả thảy ba đại cảnh giới một hơi giết chết đối thủ?"

Nam tử áo dài tập trung tinh thần đánh giá, không chịu bỏ qua mỗi một chi tiết trong hình ảnh.

Nhưng cuối cùng, lại không thu hoạch được gì.

Nghĩ một chút, hắn than khẽ một tiếng, lẩm bẩm: "Thôi được, trả giá một ít, nếu có thể nhìn thấu con bài chưa lật của hắn, trái lại cũng đáng giá."

Nói xong, hắn cắn rách ngón trỏ tay phải, theo đầu ngón tay chảy ra một giọt máu tươi, sau đó nhẹ nhàng đặt ở trên hình ảnh lộ ra đó.

Sau đó, trong miệng hắn phát ra thần âm tối nghĩa:

"Tố Nguyên!"

Trong tích tắc, một mảng hào quang màu máu bao trùm ở trong một hình ảnh kia, màu máu không ngừng mấp máy, kết ra một vài đạo văn thần bí kỳ dị.

Mà khuôn mặt nam tử áo dài thì trở nên có chút tái nhợt, trên mặt cũng hiện ra một mảng mệt mỏi.

Phép "Hồi Tố" lúc trước, như mang thời gian kéo về vừa rồi, lộ ra từng cảnh tượng lúc Tô Dịch chém giết với ba vị Hư cảnh Chân Tiên kia.

Lúc này, nam tử áo dài vận dụng phép "Tố Nguyên", là đang tìm kiếm chân tướng bản chất nhất, thấy rõ huyền cơ che giấu trong những hình ảnh kia.

Vô luận là loại bí pháp nào, đều có thể xưng là cấm kỵ, liên tục vận dụng, cũng khiến nam tử áo dài trả giá đắt!

Chẳng qua, hắn cũng không để ý.

Chỉ cần có thể nhìn thấu con bài chưa lật của kẻ luân hồi ứng kiếp kia, trả giá một chút, lại đã tính là cái gì?

Vừa nghĩ tới đây, Ầm! ! !

Một tiếng nổ lớn vang lên, một hình ảnh bị màu máu biến thành đạo văn kỳ dị bao trùm kia chợt nổ tung.

"Đáng chết!"

Hào quang tung bay, chiếu khuôn mặt nam tử áo dài vụt sáng vụt tối,"Chẳng lẽ là lực lượng luân hồi đang cản trở sao?"

Trầm mặc một lát, nam tử áo dài từ trong tay áo bào lấy ra một khối bí phù.

"Bảo người của ngươi, xuất động toàn bộ!"

Nam tử áo dài lấy thần niệm ở trong bí phù khắc xuống câu này, sau đó bóp nát bí phù.

Ầm!

Bí phù hóa thành một ánh lửa trắng phau, lao vút lên trời.

Mà bóng người nam tử áo dài, đã sớm biến mất ở trong mảng núi sông này.

Sau đó, các hình ảnh ở mảng núi sông này chiếu ra, cũng như bọt nước theo đó tan biến.

Chỉ còn lại có một mảng lạnh lùng cùng tịch liêu. ...

Bên một vách núi.

Tô Dịch vừa uống rượu, vừa chờ đợi.

Gió núi hiu hiu, thổi mái tóc dài của hắn tung bay, áo bào vang lên phần phật.

"Kế tiếp, đối phương hẳn là sẽ xuống tay độc ác nhỉ. Cơ hội, ta đã cho các ngươi, qua đêm nay, sẽ không còn nữa..."

Trong lòng Tô Dịch lẩm bẩm.

Lực lượng nhân quả lây dính trên người hắn, đã sớm bị người của Vân Cơ tiên phủ tập trung.

Mà ở lúc trước, đoàn người nam tử nho bào chết ở dưới tay Thích Phù Phong, mà ba Hư cảnh Chân Tiên kia, thì chết ở dưới tay hắn.

Dưới tình huống bực này, người của Vân Cơ tiên phủ chỉ còn lại có hai loại lựa chọn.

Một là nhận rằng đã sợ bỏ chạy từ đây.

Hai là một lần là xong, phái lực lượng mạnh nhất tiến đến!

Tô Dịch hy vọng là loại thứ hai.

Cho nên, hắn quyết định ở đây chờ đợi, ôm cây đợi thỏ.

Nếu đêm nay kẻ địch không đến, hắn sẽ dùng lực lượng luân hồi lau đi một hồi kiếp số nhân quả kia trên người mình, không để ý tới trận sóng gió này nữa.

Thời gian trôi qua từng chút một.

Khi Tô Dịch sắp uống cạn một bầu rượu, như có phát hiện, bóng người đột nhiên bay lên trời.

Ầm!

Một ánh đao bá đạo sắc bén, từ đáy ngọn núi kia hắn ban đầu khoanh chân ngồi lao ra thẳng tắp, cả ngọn núi từ dưới lên trên bị phá vỡ, chia làm hai nửa, ầm ầm sụp đổ.

Đó rõ ràng là một Hư cảnh Chân Tiên cường đại, tay cầm chiến đao, trực tiếp từ chỗ sâu trong lòng đất lao ra!

Càng đáng sợ hơn là, ở một cái chớp mắt đó Tô Dịch bay lên không trung né tránh, cả thảy mười tám mũi tên từ nơi xa bắn nhanh đến!

Tên lấp lánh, nhanh như điện, bao phủ toàn bộ khu vực phụ cận hắn, trốn không được, tránh cũng không xong.

Rắc! Rắc!

Tô Dịch vung Nhân Gian Kiếm, nhấc lên kiếm khí đầy trời, một hơi nghiền nát mũi tên lao tới trước mặt.

Tiếng nổ vang vọng, hào quang văng tung tóe.

Còn chưa chờ Tô Dịch có động tác, ở bốn phương tám hướng của hắn, một rồi lại một đạo bảo quang lao vút lên trời, chiếu sáng núi sông.

Đó rõ ràng là những món tiên bảo cường đại, chiến mâu, trường thương, phi kiếm, đạo ấn, phất trần... Dày đặc rậm rạp.

Đều cuốn theo uy năng hủy thiên diệt địa, hung hăng đánh về phía hắn!
Bình Luận (0)
Comment