Chương 3842: Kiếm bi (1)
Chương 3842: Kiếm bi (1)
"Hắn hắn vậy mà lại thật sự chuyển thế trở lại rồi?"
Có người run giọng mở miệng.
Cũng có người sắc mặt khó coi, lẩm bẩm: "Nếu để hắn biết, những chuyện kia chúng ta làm trong quá khứ, sợ là..."
Còn chưa dứt lời, vậy mà lại làm không ít người đứng ngồi không yên!
Lôi Vân Đình thấy vậy, trong lòng không khỏi nổi lên cảm xúc phức tạp.
Chỉ một cái danh hiệu mà thôi, đã khiến các lão nhân ở đây ngồi không yên được nữa! !
Đây là hung uy của Vĩnh Dạ Đế Quân.
Cho dù đã sớm biến mất vạn cổ năm tháng, nhưng khi tin tức có liên quan hắn lần nữa xuất hiện, vẫn như cũ đủ làm tiên giới run run, làm người ta biến sắc!
Hít sâu một hơi, Lôi Vân Đình trầm giọng mở miệng,"Các vị yên tâm, rất lâu trước kia, ta đã làm đầy đủ chuẩn bị!"
Nói xong, trong mắt hắn sát khí mãnh liệt, cả người cũng trở nên ngạo nghễ mà tự tin,"Cho dù hắn một người một kiếm có thể san bằng Vạn Linh giáo, cho dù hắn có được thực lực đủ để chém giết Tiên Vương, cho dù hắn là chuyển thế chi thân của Vĩnh Dạ Đế Quân! Nhưng..."
"Chỉ cần hắn dám đến Vạn Kiếm tiên tông chúng ta, nhất định hữu tử vô sinh! !"
Nói xong lời cuối cùng, Lôi Vân Đình thanh âm leng keng, nói năng có khí phách, lộ ra lực lượng không cho phép nghi ngờ.
Trong lòng mọi người chấn động, bị phong thái tự tin đó của Lôi Vân Đình cuốn hút, trong lòng bình tĩnh hơn không ít.
"Một chuyển thế chi thân mà thôi, đã sớm không phải hắn lúc trước, quả thực không cần quá kiêng kị!"
Có người trầm ngâm,"Dù sao, nếu đổi là hắn lúc đỉnh phong, nào cần mai danh ẩn tích? Lại nào đến nỗi tới nay cũng không dám lấy thân phận Vĩnh Dạ Đế Quân làm việc?"
"Trên đời này, thế lực đầu sỏ là tử địch của hắn không ở số ít, nhưng cũng không thấy hắn dám tự mình tới cửa báo thù!"
"Xét đến cùng, hắn chuyển thế trở về, thực lực không được!"
Một đoạn lời, khiến mọi người đều càng thêm bình tĩnh.
Dứt bỏ uy danh của Vĩnh Dạ Đế Quân không nói chuyện, Tô Dịch này làm chuyển thế chi thân, có lẽ rất khủng bố, nhưng còn không đủ để làm bọn họ tự loạn đầu trận tuyến.
"Ta hoài nghi, cho dù hắn biết một số việc chúng ta từng làm trong quá khứ, hắn cũng không dám tùy tiện tiến đến."
Có người cười lạnh.
"Hôm nay triệu tập mọi người đến, chính là muốn nói cho mọi người, làm một ít chuẩn bị trước, phòng ngừa chu đáo, mới có thể vạn vô nhất thất."
Lôi Vân Đình trầm giọng mở miệng,"Đợi lát nữa, ta sẽ tới cấm địa hậu sơn, tự mình bái yết Tham Thương lão tổ, bẩm báo việc này, có lão nhân gia tọa trấn, đủ có thể mọi sự không lo!"
Tinh thần mọi người rung lên.
Tham Thương lão tổ!
Một vị kiếm đạo truyền kỳ ở thời đại Tiên Vẫn đã danh dương thiên hạ!
Cũng là Định Hải Thần Châm của Vạn Kiếm tiên tông bọn họ.
Trong năm tháng quá khứ dài đằng đẵng, có Tham Thương lão tổ, làm Vạn Kiếm tiên tông bọn họ vẫn luôn vững vàng chiếm cứ chiếc ghế đệ nhất đạo thống Văn Châu, địa vị không thể lay động!
Cùng lúc đó.
Nơi cách Vạn Kiếm tiên tông mấy ngàn dặm.
Chúc U Đại Bằng Điểu từ bầu trời lao xuống, nhẹ nhàng đáp xuống đất.
Tô Dịch đi xuống mặt đất, nói: "Đợi lát nữa sau khi tới, ngươi chở Thích Phù Phong, chờ ở ngoài Vạn Kiếm tiên tông."
"Vâng!"
Chúc U Đại Bằng Điểu đáp một tiếng, sau đó chờ mong nói,"Đại nhân, ngài lần này muốn giống như san bằng Vạn Linh giáo, tận diệt Vạn Kiếm tiên tông này hay không?"
"Ta là đến đòi câu giải thích, lạm sát kẻ vô tội cũng không tốt."
Tô Dịch khẽ lắc đầu,"Đương nhiên, nếu không thể khiến ta hài lòng, Vạn Kiếm tiên tông nhất định vì thế trả giá không chịu nổi."
Nói xong, hắn đã cất bước đi về phía trước, một bộ áo bào xanh ở trong gió sớm tung bay, khí chất càng thêm xuất trần. ...
Thanh Hà thần sơn.
Nơi Vạn Kiếm tiên tông chiếm cứ, có danh tiếng động thiên phúc địa số một Văn Châu.
Sáng sớm, chỗ sơn môn có một đám ngoại môn đệ tử đang trực, người nào cũng đeo kiếm bên hông, tràn đầy thần thái.
Tô Dịch từ nơi xa cất bước mà đến.
Súc địa thành thốn, trong vài bước, đã đến trước sơn môn.
Bóng người Tô Dịch rõ ràng đều ở trước mắt, nhưng các ngoại môn đệ tử trông coi sơn môn kia lại hoàn toàn không phát hiện.
Ào!
Chỗ sơn môn này, có một hồ nước dùng hàng rào đá vây lại.
Khi Tô Dịch đến, mặt hồ nước kia đột nhiên trở nên quay cuồng, đầu một con hung thú thật lớn như ngọn núi nhỏ thò ra.
Mắt của hung thú này có màu vàng, như đèn lồng, trên đầu mọc một cái sừng duy nhất.
Một luồng hung uy kinh khủng cũng theo đó tràn ngập ra.
Chân linh thần thú —— Hải Trãi!
Hộ sơn chân linh của Vạn Kiếm tiên tông.
Trước thời đại Tiên Vẫn, đã trấn thủ ở chỗ sơn môn.
Con thú này có được thiên phú thần thông trời sinh, có thể quan sát hư ảo, nhìn thấu tất cả che giấu cùng ngụy trang, cực kỳ thần dị.
Khi đầu nó thò ra, một đôi mắt ánh vàng rực rỡ ngay lập tức nhìn về phía Tô Dịch.
"Suỵt!"
Tô Dịch dựng thẳng lên một ngón tay, đặt ở trên môi.
Thần thú Hải Trãi giật mình, như cảm giác tôn nghiêm bị khiêu khích, trong con mắt ánh vàng rực rỡ kia hiện ra lửa giận không thể áp chế.
Nhưng ngay sau đó, nó đột nhiên sửng sốt.
Chỉ thấy bàn tay Tô Dịch vạch một cái, một hình ảnh hiện ra ——
Trong hình ảnh, một nam tử mặc áo bào đen, trong lòng ôm một con Hải Trãi non to bằng đứa trẻ con, chậm rãi bỏ vào trong một hồ nước.
Làm xong những thứ này, nam tử áo bào đen cười tủm tỉm nói: "Vật nhỏ, ngươi trông sơn môn cho lão Hư đi, về sau có cơ hội, ta sẽ trở về thăm ngươi."