Chương 4150: Thiên nhai chỉ xích sinh tử nhất kiếm (2)
Chương 4150: Thiên nhai chỉ xích sinh tử nhất kiếm (2)
Nắm ở trong tay Phù Thiên Nhất, như nắm một vầng mặt trời ánh vàng rực rỡ!
Kỷ nguyên thần bảo —— Phần Đạo Phiến!
Ông!
Hư không trên đỉnh đầu nữ tử đồ đen tan vỡ, lộ ra một bức họa cuộn tròn máu chảy đầm đìa, trải ra trên hư không, nhất thời như mở ra một tòa luyện ngục màu máu, núi thây biển máu, xương trắng như rừng, có vô số bóng dáng ma thần gào thét trong đó, trực tiếp giống như muốn giết ra, khí tức khủng bố.
Kỷ nguyên thần bảo —— Huyết Ngục Vạn Ma Đồ!
Một cái chớp mắt này, Thanh Tiêu cùng Kim Trục Lưu cũng không do dự nữa.
Thanh Tiêu lấy ra một cây như ý, tràn ngập ra ức vạn thần quang, chói mắt như thác nước ánh sao, áp bách thiên địa run rẩy dữ dội, thập phương đều chấn động.
Kỷ nguyên thần bảo —— Vạn Đấu Như Ý!
Kim Trục Lưu lưỡi nở sấm mùa xuân, phun ra một ngụm hào quang, treo trên không trung, diễn hóa thành một tấm thần bàn tròn màu bạc, trong thần bàn, tinh hà giận dữ cuồn cuộn, nhật nguyệt treo ngược.
Kỷ nguyên thần bảo —— Nhật Nguyệt Thần Bàn!
Trong tích tắc, bốn vị nhân vật cấp thần tử đều triệu ra thần bảo, uy năng khủng bố đó, khiến thiên địa như nghênh đón một hồi hạo kiếp tận thế!
Người xem cuộc chiến nơi xa đều sợ vỡ mật, thần hồn đau đớn, một ít hạng người đạo hạnh nhỏ yếu, trực tiếp gục xuống đất, mất đi ý thức.
Cho dù các đại nhân vật cấp bậc đứng đầu kia, cũng run rẩy cả người.
Quá đáng sợ rồi.
Chỉ nhìn từ xa, đã làm thần hồn cùng tâm cảnh bọn họ gặp phải sự chấn nhiếp đáng sợ! !
Quỷ dị nhất là, sau khi Công Dương Vũ chết, Lục Dục Thần Thương vốn do hắn nắm giữ lại chưa đào tẩu, mà là tràn ngập ra sát khí ngập trời, mũi thương xa xa chỉ vào Tô Dịch, rục rịch muốn động!
Một chớp mắt này, Tô Dịch nheo mắt.
Hắn cảm nhận được uy hiếp trí mạng!
Đổi lại mà nói, chỉ dựa vào thực lực bản thân hắn, nhất định không thể đối kháng sát cục đáng sợ bực này.
"Giết!"
Phù Thiên Nhất lao ra, vung Phần Đạo Phiến trong tay, vô tận lửa thần như sông lớn chạy chồm ra, thổi quét đi.
Lửa thần hừng hực, bá đạo vô cùng.
Trong mơ hồ, như có chân hoàng* tắm lửa thần mà sinh bay lên trời, một đôi cánh chim quấy động ức vạn hào quang lửa thần, kinh thiên động địa.
* hoàng: phượng hoàng; chân: thật
Đó đúng là một luồng lực lượng chân hoàng!
Ẩn chứa ở trong Phần Đạo Phiến, một khi thi triển, có thể nháy mắt hòa tan một phương đại thế giới, không có gì không hòa tan!
Đồng thời, Huyết Ngục Vạn Ma Đồ trong tay nữ tử đồ đen trải ra, vô số hư ảnh ma thần khí tức khủng bố lao ra, dày đặc rậm rạp, như rợp trời rợp đất hướng về Tô Dịch chém giết.
"Chém!"
Thanh Tiêu rống giận, Vạn Đấu Như Ý bay lên không, ánh sao như thác, buông xuống.
Ông!
Nhật Nguyệt Thần Bàn điên cuồng xoay tròn, từ đỉnh đầu Kim Trục Lưu ngang trời lướt ra, như nhật nguyệt treo cao, nở rộ vô lượng đại quang minh.
Ầm ầm! !
Mảng thiên địa do "Ám Dạ Vô Thiên Thần Cấm" bao trùm này trực tiếp giống như sụp đổ, lực lượng thần bảo cuồng bạo hội tụ cùng một chỗ, tất cả đều đánh về phía một mình Tô Dịch.
Ngay cả Lục Dục Thần Thương kia cũng hung hãn tấn công!
Cùng lúc đó, Nhân Gian Kiếm cùng Nhân Quả Thư trong tay Tô Dịch đột nhiên biến mất không thấy.
Rắc!
Một thanh âm thanh thúy vang lên, như mở ra cái hộp vạn cổ phủ bụi.
Một cái quan tài kiếm sáu tấc, hiện lên ở trước người Tô Dịch.
Quan tài kiếm đã mở ra, một mảng kiếm quang hiện ra, xuất hiện trong bàn tay Tô Dịch.
Đó rõ ràng là một thanh đạo kiếm sáu tấc. Nhỏ như ngón tay, toàn thân giống như ngọc thạch xám xịt tạo hình thành.
Vù!
Khi một thanh đạo kiếm sáu tấc này gào thét lao ra, liền xoay vù vù lơ lửng trên không đỉnh đầu Tô Dịch, trên thân kiếm nhỏ bé không bắt mắt, lại nở rộ ra một luồng kiếm uy khủng bố làm thiên địa chấn động.
Kiếm quang cuồn cuộn như thác nước hỗn độn buông xuống, mang bóng người tuấn tú kia của Tô Dịch tắm rửa trong đó.
Chỉ Xích Kiếm!
Kỷ nguyên chi bảo xếp thứ ba trong Hỗn Độn Cửu Bí, tuyệt thế thần binh sinh ra trong tiên thiên hỗn độn! !
Thời điểm hôm trước, ở lúc trấn áp chém giết phân thân thần hồn Già Vân tăng đào tẩu, Tô Dịch chính là bằng vào Chỉ Xích Kiếm, vừa ngăn được đối phương.
Mà bây giờ, đối mặt thần bảo của một đám đại địch đánh giết, Tô Dịch không chút do dự vận dụng một món hỗn độn bí bảo bị Nhân Quả Thư gọi là "Kiếm lão tam" này!
Ầm!
Vô tận lửa thần thổi quét đến, một con chân hoàng vỗ cánh lao ra, cuốn theo lửa thần rực rỡ, bổ nhào về phía Tô Dịch.
"Phá!"
Theo Tô Dịch tâm niệm xoay chuyển, Chỉ Xích Kiếm 'keng' một tiếng, lưỡi kiếm nghiêng, một mảng hỗn độn kiếm khí buông xuống, dễ dàng đánh giết một con chân hoàng kia.
Lửa thần cuồn cuộn kia, đều bị mài mòn hủy diệt hết!
Dễ dàng phá đi một đòn khủng bố của Phần Đạo Phiến kia! !
Hầu như cùng lúc, uy năng hủy diệt của kỷ nguyên thần bảo khác đã đánh giết đến.
Tô Dịch không lùi không tránh, lao lên, Chỉ Xích Kiếm buông xuống hỗn độn kiếm khí đầy trời, như bẻ gãy nghiền nát đẩy ngang toàn trường.
Vô số hư ảnh ma thần kia như bọt nước nổ tung.
Ức vạn thác nước ánh sao kia ầm ầm đứt gãy tan vỡ.
Lục Dục Thần Thương kia tan tác, như mũi tên rời cung bắn ngược đi.
Một thần bàn như nhật nguyệt treo cao kia càng bị đánh bay ra ngoài, gào thét rung trời!
Từ đầu đến cuối, Chỉ Xích Kiếm bẻ gãy nghiền nát, không gì không thể phá, một đường nghiền áp, trong chớp mắt đã bài trừ một đòn liên thủ khủng bố kia!
Thần uy cỡ đó, tuyệt thế vô song! !