Chương 420: Ô hoàn thủy quân động thiên pháp hội (2)
Chương 420: Ô hoàn thủy quân động thiên pháp hội (2)
"Đây quả thật là một tinh quái, xem tình huống, còn hiểu một ít pháp môn tu luyện thô thiển, về phần thực lực, không đáng để ý."
Tô Dịch gật gật đầu.
Nhánh tinh quái, đều có thể đưa về hàng ngũ "yêu".
Cỏ cây, chim bay cá nhảy vân vân, phàm là mở ra linh trí, liền thành tinh quái.
Yêu vật bực này, khác với yêu thú thế gian, chính là trời sinh đất dưỡng, hơn nữa có được linh trí.
Chỉ là, muốn thành yêu tu, lại rất khó khăn.
Dặc biệt là một ít yêu loại huyết mạch đặc thù, hoặc thiên phú độc đáo, muốn bước lên con đường yêu tu, càng phải trải qua đau khổ không thể tưởng tượng.
Giống Tô Dịch lúc trước ở Quỷ Mẫu lĩnh trong một mảng rừng đào kia nhìn thấy gã lùn, chính là một tinh quái sinh ra trong cây hỏa đào, tuy có thể biến ảo hình người, nhưng xa xa còn không thể thật sự lột xác ra thân người, tự nhiên chưa thể xưng là yêu tu.
Mà lão ông tay cầm gậy chống vừa rồi nhìn thấy, thì chỉ là huyễn hóa ra hình người mà thôi, dù nắm giữ một ít pháp môn tu luyện, cũng hoàn toàn không có thành tựu gì.
"Thú vị, nơi này không chỉ có quỷ vật lui tới, ngay cả nhân vật kiểu tinh quái cũng đều xuất hiện, bọn họ đây là tính làm gì?"
Ninh Tự Họa rất hứng thú.
Trời đất phân trong đục, vạn vật có âm dương, ở trong thế giới thế tục này, cũng có thế giới âm u đối ứng với nó.
Nhưng, dân chúng thế gian đều quần cư mà sống, ở nơi thành trì.
Lúc bình thường, nhất định rất khó nhìn thấy các yêu quái quỷ quái, si mị võng lượng này hành tẩu ở trong âm u.
Cũng chỉ có hạng người tu hành, mới hoặc nhiều hoặc ít biết một ít lề lối cách thức trong thế giới âm u này.
"Đợi lát nữa đi xem là biết."
Tô Dịch nói xong, ánh mắt hãy còn nhìn xa xa.
Hắn có dự cảm, đêm nay nơi này nhất định sẽ không vắng lặng.
Quả nhiên, không bao lâu một tràng tiếng cười nói như có như không ở nơi xa vang lên.
"Lần này 'Ô Hoàn Thủy Quân' tổ chức 'Động Thiên pháp hội', nghe nói sẽ có không ít đại nhân vật lợi hại tham dự vào, cũng không biết là thật hay giả."
"Chờ đến trong 'thành Cửu Khúc' kia nhìn một cái là biết."
"Đào Sơn Quân đạt được 'tiên nhân chỉ lộ', bước lên con đường hóa hình tu luyện, sau lưng lại có Thôn Hải vương chống lưng, tự nhiên không để ý lần 'Động Thiên pháp hội' này."... Tiếng nói chuyện với nhau càng lúc càng rõ, dần dần có thể thấy rõ, đó là hai bóng người một cao một thấp.
Kẻ cao như cây trúc, mặc một bộ đồ vải đay, gò má hẹp dài, giữa cổ quấn quanh một con rắn bạc dài nhỏ trắng như tuyết.
Kẻ thấp là chu nho (người lùn), râu tóc bạc trắng.
Lại là hai tinh quái!
Ninh Tự Họa liếc một cái liền nhìn thấu chi tiết hai kẻ này.
Ngay lúc này, Tô Dịch đột nhiên nói: "Khéo, rốt cuộc đợi được nhân vật có thể dẫn đường."
Nói xong, hắn đã cất bước đi qua.
"Ai?"
Một tiếng quát khẽ vang vọng, nam tử cao gầy như cây trúc kia ngay lập tức phát hiện động tĩnh, con ngươi màu đỏ tươi lạnh lùng, nhìn qua.
Xì xì!
Con rắn bạc quấn quanh ở trên cổ hắn ngẩng đầu, phun ra nuốt vào lưỡi rắn, rục rịch.
"Thì ra là một thiếu niên nhân loại chưa dứt sữa."
Khi thấy rõ Tô Dịch, nam tử cao gầy âm thầm thở phào, giống như tự giễu nói,"Thật sự là càng sống càng nhát gan, ta thiếu chút nữa cho rằng kẻ địch nào đuổi theo chúng ta."
Gã lùn ở bên thì ngẩn ra ở đó, trên mặt lộ ra vẻ mặt khó có thể tin.
Nam tử cao gầy không khỏi cười trêu chọc: "Đào Sơn Quân, ngươi làm sao vậy, chẳng lẽ là bị tiểu gia hỏa này dọa?"
Vừa dứt lời.
Bịch!
Gã lùn bị nam tử cao gầy gọi "Đào Sơn Quân" trực tiếp quỳ rạp xuống đất, vẻ mặt kích động mà thành kính nói: "Tiểu nhân Đào Thanh Sơn, bái kiến tiên sư!"
Nam tử cao gầy ngẩn ngơ, mở to mắt, tình huống gì vậy?
"Đứng dậy, ta có lời hỏi ngươi."
Tô Dịch lạnh nhạt mở miệng.
Gã lùn này, chính là tinh quái kia trên Quỷ Mẫu lĩnh thay Thôn Hải vương Cát Trường Linh trông coi cây hỏa đào.
Lúc trước Tô Dịch chính là từ trong tay đối phương, cầm đi ba trái Thuần Dương Hỏa Đào chín duy nhất.
Đương nhiên, để đáp tạ, Tô Dịch cũng ban cho đối phương một bộ
【
Dưỡng Dục Đạo Điển
】
, một bộ bảo điển yêu đạo đỉnh cấp.
Đào Thanh Sơn vội vàng đứng dậy, câu nệ đứng ở nơi đó, trong ánh mắt tràn đầy kính ngưỡng sùng bái không chút nào che giấu.
"Đào Sơn Quân, vị này chẳng lẽ chính là... Vị tiên nhân kia có ân 'điểm hóa' cho ngươi?"
Nam tử cao gầy giống như nhớ tới cái gì, thất thanh hô ra.
"Đúng vậy."
Gã lùn vẻ mặt nghiêm túc nói.
Nam tử cao gầy dại ra một lát, chợt quỳ rạp xuống đất, dập đầu nói: "Tiểu nhân Đằng Vĩnh có mắt không tròng, lúc trước mạo phạm tiên sư, mong tiên sư thứ tội!"
Tô Dịch không để ý tới hắn, nói với Đào Thanh Sơn: "Ngươi sao lại từ Quỷ Mẫu lĩnh chạy tới nơi đây?"
"Hồi bẩm tiên sư, mấy ngày trước, tiểu nhân nhận được thiệp mời, nói Ô Hoàn Thủy Quân muốn ở trong thành Cửu Khúc của hắn tổ chức một hồi 'Động Thiên pháp hội', cho nên mời tiểu nhân đến dự lễ."
Đào Thanh Sơn không dám giấu diếm, cung kính nói.
Tô Dịch nhíu mày, nói: "Ngươi nói chi tiết với ta một chút về chuyện Ô Hoàn Thủy Quân cùng thành Cửu Khúc."
Đào Thanh Sơn ngẩn ra một phen, vội vàng trình bày.
Thì ra, ở đáy một khúc sông này, có một quỷ vực tên là "thành Cửu Khúc", chủ nhân tự phong "Ô Hoàn Thủy Quân", dưới trướng nắm giữ hơn vạn quỷ vật, ở trong địa giới Cổn Châu, cũng là một nhân vật uy danh hiển hách.