Chương 4420: Sương mù phố dài (3)
Chương 4420: Sương mù phố dài (3)
Thiên địa tối tăm âm trầm, sương mù bao trùm phố dài.
Một vị lão nhân ngồi xổm ở trước chậu than, vừa đốt vàng mã, vừa lẩm bẩm.
Khi xa xa thấy một màn như vậy, lưng Ngũ Linh Xung cùng nữ tử đội nón phát lạnh.
Đôi mắt Tô Dịch cũng nheo lại, lão gia hỏa này, một thân khí tức tối nghĩa quỷ dị, rõ ràng không giống với các ác quỷ kia lúc trước chứng kiến.
"Ba vị rốt cuộc đến rồi."
Lão nhân kia nâng mắt lên, từ nơi xa trông lại, trên khuôn mặt khô gầy vàng như nến hiện lên một tia vui mừng,"Lúc trước, tiểu lão đã tế điện cho ba vị, đốt tiền giấy tám đời dùng không hết, tin tưởng ba vị lúc lên đường, nhất định sẽ cảm động và nhớ nhung ý tốt của tiểu lão."
Lửa âm trầm, chiếu ở trên mặt lão nhân, lúc sáng lúc tối, quỷ khí âm trầm.
Ngũ Linh Xung ngẩn ngơ, lúc này mới ý thức được, lão gia hỏa này là đang đốt tiền vàng mã cho bọn họ, không khỏi thầm mắng xui xẻo.
Tô Dịch thì cười khẩy một tiếng,"Phải không, vậy phải nhìn xem, là ai tiễn ai lên đường."
Hắn cất bước tiến lên.
Vù -
Một trận gió âm u lạnh lẽo thổi qua trên phố dài, thổi làm ngọn lửa xanh lét trong chậu than kịch liệt lay động, cũng thổi bay một ít tiền giấy rơi rải rác ở trên mặt đất.
Một tờ tiền giấy trong đó đột nhiên bốc cháy ở giữa không trung.
Mà trong mắt Ngũ Linh Xung cùng nữ tử đội nón, liền thấy chỗ ba thước trên đỉnh đầu Tô Dịch, vô thanh vô tức có thêm một cái mồm như chậu máu dữ tợn.
Hai người đột nhiên biến sắc, đang muốn nhắc nhở, cái mồm như chậu máu kia đã chợt hướng Tô Dịch phía dưới cắn nuốt!
Một mảng kiếm khí đột ngột lao ra, mũi kiếm như bẻ gãy nghiền nát xuyên qua cái mồm như chậu máu kia.
Ầm!
Cái mồm như chậu máu nhất thời nổ tung.
Mà cùng lúc đó, Tô Dịch cất bước.
Mặt đất nhất thời nứt nẻ, chỗ sâu trong mặt đất thì bộc phát ra một tiếng kêu thảm thiết thê lương, sau đó liền im bặt mà dừng.
Ngũ Linh Xung cùng nữ tử đội nón lúc này mới ý thức được, ở chỗ sâu trong lòng đất kia, thế mà lại có sát cơ khác!
Còn chưa chờ bọn họ nghĩ nhiều, tiền giấy màu vàng bị gió thổi lên đầy trời kia đột nhiên tất cả đều cháy lên, mảng thiên địa này nhất thời xuất hiện vô số vết rách.
Có dòng sông màu máu càn quét đâm xuyên không gian, khi nước sông cuồn cuộn, lao ra rất nhiều hung hồn lệ quỷ khủng bố.
Có ngọn núi xương cao chọc trời trấn áp chém giết xuống, trên núi chất đầy đầu lâu trắng như tuyết, phát ra tiếng như quỷ khóc sói tru.
Cũng có vòng xoáy màu đen chợt xuất hiện, trong vòng xoáy bắn ra ô quang đục ngầu tà ác, trực tiếp giống như mở ra cánh cổng đi thông địa ngục, phóng ra một luồng lực lượng cắn nuốt cực đoan đáng sợ.
Trong lúc nhất thời, mảng thiên địa này rung chuyển, trực tiếp giống như hóa thành ác quỷ luyện ngục!
Nữ tử đội nón phát ra tiếng thét chói tai.
Mặt đất dưới chân nàng đột nhiên hóa thành cát chảy, một mảng xương tay rậm rạp dày đặc chợt xuất hiện, bắt lấy hai chân nàng, hung hăng kéo xuống phía dưới.
Ngũ Linh Xung kinh hãi.
Chỉ là, chính hắn cũng chưa phát hiện, trên vạt áo sau lưng xuất hiện một khuôn mặt quỷ mấp máy vặn vẹo, đang không phát ra tiếng động nhếch miệng cười dữ tợn.
Ở thời khắc nguy hiểm vạn phần này, tay áo bào Tô Dịch căng phồng, cánh tay phải giơ lên, như thanh kiếm chọc trời, giận dữ chém xuống.
Ầm!
Trời sập đất lún, vạn tượng sụp đổ.
Một thế giới luân hồi thần bí to lớn lộ ra ở trong kiếm khí, khi trấn áp xuống, dòng sông màu máu, dòng sông xương trắng, vòng xoáy màu đen, thậm chí cho vô số ác quỷ kia đều yếu ớt như giấy, đồng loạt nổ tung.
Ầm ầm!
Hào quang bắn tung tóe, hư không hỗn loạn, từng đợt tiếng kêu thảm thiết thê lương hoảng sợ vang vọng.
Sau đó, tất cả rung chuyển này hủy diệt hết.
Một mảng xương tay kia bắt lấy nữ tử đội nón tan vỡ từng tấc, mặt quỷ dữ tợn không một tiếng động xuất hiện ở sau lưng Ngũ Linh Xung hóa thành một làn sương khói màu xám tiêu tán.
Trong nháy mắt, toàn bộ nguy hiểm không còn sót lại chút gì!
Mà trong hư không, hãy còn có luân hồi kiếm khí tối nghĩa thần bí đang bốc hơi, kinh thiên động địa, hiển lộ ra uy năng vô thượng có thể nói như cấm kỵ.
"Chút tài mọn như vậy, cũng đừng lấy ra mất mặt xấu hổ."
Tô Dịch lạnh nhạt mở miệng.
Giờ khắc này, ông lão khô gầy ngồi xổm ở trước chậu than nơi xa chậm rãi đứng lên.
Một luồng khí tức quỷ dị hung ác không cách nào hình dung, theo đó từ trên người hắn tràn ngập ra, khuếch tán toàn trường.
Ầm!
Tầng mây trên trời quay cuồng.
Mà trong hư không lấy lão nhân khô gầy làm trung tâm, đột nhiên lộ ra vô số phù văn màu máu quỷ dị, phù văn lượn lờ, diễn hóa thành vòng thần, bao quanh phía sau.
Một chớp mắt này, trong lòng Ngũ Linh Xung cùng nữ tử đội nón khó giấu đi sự kinh hãi, lông tóc dựng cả lên.
Căn bản không cần hoài nghi, lão nhân khô gầy này là một vị quỷ thần cường đại!
So với thủ lĩnh ác linh tên là "Vũ Càn" kia càng đáng sợ hơn.
"Chút tài mọn?"
Lão nhân khô gầy khẽ cười cười, lấy tay chộp một phát.
Keng!
Chậu than trên mặt đất đột nhiên hóa thành một thanh đao xương màu xanh lét, rơi vào trong tay lão.
Lưỡi đao thiêu đốt ánh lửa xanh biếc, chuôi đao như xương tay người, tạo hình cổ quái.
Theo đao xương vào trong tay, uy thế trên người lão nhân khô gầy chợt trở nên sắc bén lạnh lẽo, vòng thần phù văn màu máu phía sau tạo thành từ từ xoay tròn, nghiền nát sụp đổ cả hư không.