Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 454 - Chương 454: Có Ta Ở Đây Muốn Thua Cũng Khó (2)

Chương 454: Có ta ở đây muốn thua cũng khó (2) Chương 454: Có ta ở đây muốn thua cũng khó (2)

Tô Dịch không có hứng thú nghe hắn thở vắn than dài, nói thẳng: "Còn có chuyện khác không?"

Chu Tri Ly vội vàng nói: "Tô huynh, ta vừa đạt được tin tức, nhị ca kia của ta rất có thể đã tìm một ít nhân vật tông sư lợi hại đến trợ trận."

Tô Dịch lúc này mới lộ ra một tia hứng thú, nói: "Lợi hại bao nhiêu?"

Chu Tri Ly nói nhanh: "Nghe nói, có nhân vật dữ dằn đủ để chen thân ba mươi hạng đầu của 'Đại Chu tông sư bảng'. Nhưng, ta không dám xác định rốt cuộc là ai."

"Đại Chu tông sư bảng?"

Tô Dịch ngẩn ra, hắn vẫn là lần đầu nghe nói danh sách như vậy.

Chu Tri Ly lập tức kiên nhẫn giải thích.

Cách mỗi nửa năm, một tổ chức thần bí tên là "Thập Phương các" sẽ chỉnh sửa cùng công bố một lần "Đại Chu tông sư bảng" .

Người xếp hạng trên đó, đều là nhân vật đứng đầu trong cảnh giới tông sư của Đại Chu.

Mà có thể chen thân ba mươi hạng đầu, hầu như thuần một sắc đều là đại lão trong cảnh giới tông sư!

Một kẻ hoặc là có được tu vi cực kỳ mạnh mẽ, hoặc là có được thiên phú cực kỳ mạnh mẽ.

Dựa theo cách nói của Chu Tri Ly, xếp trong ba mươi hạng đầu, hầu như hơn phân nửa đến từ Ngọc Kinh thành, hơn nữa ai cũng có được đạo hạnh cảnh giới tông sư tầng bốn trở lên!

Đương nhiên, cũng không thiếu một ít hạng người thiên tài cực kỳ chói mắt trong một thế hệ trẻ tuổi xông vào ba mươi hạng đầu, nhưng số lượng tương đối ít.

Như quan môn đệ tử "Phạm Hoa Quỳnh" của Đại Chu quốc sư Hồng Tham Thương, đó là một nhân vật thiên tài chen thân ở hạng mười chín Đại Chu tông sư bảng, nổi tiếng khắp Đại Chu.

Nghe xong, Tô Dịch không khỏi lắc đầu, nói: "Một cái danh sách mà thôi, nhất định không có khả năng bao quát nhân vật tông sư thực lực cực kì mạnh mẽ của thế gian này."

Chu Tri Ly cười nói: "Đây là điều tất nhiên, nhưng, chỉ cần có thể chen thân vào danh sách, cũng nhất định không phải hạng người hư danh."

Tô Dịch gật đầu nói: "Cái này thì đúng. Đúng rồi, Thập Phương các này là một thế lực như thế nào?"

Chu Tri Ly lắc đầu, nói: "Thập Phương các cực kỳ thần bí, thế lực này tiềm tàng trong bóng tối, thành viên dưới trướng trải rộng ba nước Đại Chu, Đại Ngụy, Đại Tần."

"Bọn họ bình thường sẽ không để ý tới chuyện trong thế tục, ta cũng là trước kia từng nghe phụ hoàng ngẫu nhiên nói tới, thủ lĩnh Thập Phương các này nghi là là một vị lục địa thần tiên cực kỳ mạnh mẽ."

Dừng một chút, Chu Tri Ly tiếp tục nói: "Thập Phương các lấy tin tức linh thông nổi tiếng trên đời, chuyên chú thu thập cùng thăm dò các loại tình báo thế gian, cách mỗi một đoạn thời gian còn sẽ công bố với bên ngoài một ít tin tức có liên quan với võ giả."

Tô Dịch nói: "Thú vị, nếu như vậy, về sau muốn tìm hiểu tin tức gì, hoàn toàn có thể từ Thập Phương các xuất phát."

Chu Tri Ly lắc đầu nói: "Tô huynh, người thế gian đều biết, trừ phi thành viên Thập Phương các tự mình xuất hiện, nếu không, gần như không thể tìm được bọn họ."

Tô Dịch ồ một tiếng, từ chối cho ý kiến.

Lại hàn huyên một lát, Chu Tri Ly liền dẫn theo Thường Quá Khách, Trịnh Thiên Hợp vội vàng rời khỏi.

Sáng sớm ngày mai, tiệc trà sẽ trình diễn ở đỉnh Tây Sơn, vị lục hoàng tử này còn có không ít chuyện đi làm.

"Công tử, ngài cảm thấy lục điện hạ có phần thắng không?"

Trà Cẩm tò mò hỏi.

"Không có."

Tô Dịch không cần nghĩ ngợi: "Hắn nhìn như có chút thông minh vặt, thực ra còn quá non, hoàn toàn không phải đối thủ của những lão già quanh năm đùa bỡn tâm thuật kia."

Dừng một chút, hắn nói: "Đương nhiên, có ta ở đây, hắn muốn thua cũng khó."

Ánh mắt Trà Cẩm cổ quái, nào có tự khen mình như vậy? Công tử ngài cũng không thể khiêm tốn một lần?

Nhưng, cẩn thận suy nghĩ một chút, Tô Dịch như thực sự không cần khiêm tốn cái gì ở trên loại chuyện này...

Trà Cẩm nhẹ nhàng nói: "Nhưng ta xem vị lục điện hạ này, tựa như đối với ngài cũng không có mười phần tin tưởng, nếu không, cũng không đến mức một bộ dáng tâm sự nặng nề."

"Trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường mà thôi, mỗi người đều muốn thăm dò con bài chưa lật của đối phương, biết người biết ta, nhưng lúc thật sự so đấu, lại có mấy ai có thể làm được?"

Tô Dịch vẻ mặt bình thản nói: "Xét đến cùng, đây là bản thân hắn quá yếu, nếu đủ mạnh, quản cái gì ngưu quỷ xà thần, âm mưu kỹ xảo, một đường nghiền áp qua là được."

Trà Cẩm mím môi cười lên, ánh mắt tràn đầy nhu tình.

Cũng không biết làm sao, khí phách bễ nghễ nhìn như thong dong lạnh nhạt, thực ra không để tất cả vào mắt đó trên người Tô Dịch, càng ngày càng khiến nàng mê muội...

"Nhanh đi chuẩn bị cơm tối đi."

Tô Dịch đứng dậy, đi vào lầu các.

Trà Cẩm nhìn nhìn sắc trời, lúc này mới phát hiện bóng đêm đã buông xuống.

Cũng không biết nhớ tới cái gì, mặt nàng đỏ lên, xoay người vội vàng đi mua cơm. ...

Sáng sớm hôm sau.

Trong lúc ngủ mơ Trà Cẩm bị một chuỗi tiếng gõ cửa xa xa truyền đến bừng tỉnh.

Trong bờ môi hồng của nàng hàm hồ lẩm bẩm một tiếng, đưa tay cạy một cái ma trảo đặt ở trước ngực mình ra, lúc này mới ngồi dậy.

Vừa mặc quần áo, Trà Cẩm vừa thấp giọng nói: "Công tử, rất có thể là lục điện hạ tới, ta đi mở cửa."

Khi nói chuyện, nàng đã đứng dậy ra khỏi phòng.

Nửa khắc đồng hồ sau.

Khi Tô Dịch rửa mặt xong, đủng đỉnh đi ra khỏi lầu các, chỉ thấy trong đình viện đã có một đám người đứng.

Chu Tri Ly, Thường Quá Khách, Thanh Khâm, Trịnh Thiên Hợp, Mục Chung Đình, cùng với một trung niên nho nhã toàn thân đầy hơi thở sách vở.
Bình Luận (0)
Comment