Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 5007 - Chương 5007: Tuyệt Đối Áp Chế (1)

Chương 5007: Tuyệt đối áp chế (1) Chương 5007: Tuyệt đối áp chế (1)

Cũng khiến hắn ý thức được kẻ tên là Tiêu Tiển này tựa như không đơn giản.

Mà cái này, cũng khiến hắn vốn định rời khỏi, rốt cuộc sinh ra một tia hứng thú!

"Ta thấy ngươi chỉ có tu vi Tạo Cực cảnh, thật xác định muốn đối chiến với ta?" Yên Thủy Minh cười hỏi, ánh mắt đánh giá Tô Dịch một phen từ trên xuống dưới.

Tạo Cực cảnh?

Khi Yên Thủy Minh mở miệng vạch trần đạo hạnh của Tô Dịch, trên dưới Thanh Ngô thần đình tất cả đều sửng sốt.

Sau đó lúc này mới chợt ý thức được, Tiêu Tiển lần này ra ngoài trở về, thế mà đã đột phá một đại cảnh giới!

Không là hạ vị thần nữa, mà là một trung vị thần danh xứng với thực!

Biến hóa này, khiến không ít đại nhân vật đều lâm vào chấn động.

Bởi vì lúc trước ở thời điểm Tô Dịch gia nhập Thanh Ngô thần đình, tam trưởng lão Khổ Chân từng trước mặt mọi người, tiến hành kiểm tra đối với tu vi của Tô Dịch.

Tô Dịch khi đó, là tu vi Tạo Vật cảnh trung kỳ.

Nhưng hôm nay, ở thời gian ngắn ngủn không đến nửa năm Tô Dịch gia nhập Thanh Ngô thần đình, đã đột phá đến cấp bậc Tạo Cực cảnh.

Cái này mặc cho ai có thể không chấn động?

Nhưng dù vậy, vẫn khiến mọi người không có bao nhiêu lòng tin đối với Tô Dịch.

Yên Thủy Minh quá khủng bố rồi.

Cũng có thể vượt qua đại cảnh giới, đánh bại đại trưởng lão nhất luyện Thần Chủ bực này!

Dưới tình huống bực này, cũng không có ai sẽ tin tưởng, Tô Dịch sẽ là đối thủ của Yên Thủy Minh.

"Ngươi một thượng vị thần, có thể đi khiêu chiến nhất luyện Thần Chủ, vì sao ta không thể đối chiến với ngươi?"

Tô Dịch thản nhiên nói.

"Có khí phách!"

Yên Thủy Minh khen,"Chỉ hy vọng, thực lực của ngươi cũng có thể giống đảm phách của ngươi, khiến ta nhìn với cặp mắt khác xưa, mà không phải cử chỉ kiến càng lay cây không biết tự lượng sức mình."

Tô Dịch cười cười, cũng lười nói nhảm nữa, nói thẳng: "Ra tay là được."

Hắn đứng ra, mục đích rất đơn giản, từ trong tay Yên Thủy Minh đoạt lại Thiềm Cung Quế Thụ, thuận tiện thắng Tử Kim Hoàng Ngọc trở về!

Đương nhiên, mượn cái này cũng có thể xả giận cho Vệ Chung.

Nếu không phải như thế, hắn cũng lười nhúng tay vào.

Yên Thủy Minh mạnh nữa, nghịch thiên nữa, trong mắt hắn, cũng đã sớm không đủ tư cách trở thành đối thủ của hắn!

"Mời."

Yên Thủy Minh nâng tay ra hiệu.

Ánh mắt toàn trường, tất cả đều đồng loạt hội tụ tới đây, không khí cũng theo đó trở nên yên tĩnh.

"Ta chỉ ra một chiêu."

Tô Dịch thản nhiên nói,"Ngươi tốt nhất lấy ra thủ đoạn liều mạng, nếu không, ngươi phải thua."

Tất cả mọi người toàn trường sửng sốt, thiếu chút nữa không dám tin vào tai mình.

Yên Thủy Minh cũng nhíu mày.

Một chiêu?

Gã này lấy đâu ra tự tin dám nói như vậy?

Lúc mọi người ở đây kinh nghi, Tô Dịch đã cất bước.

Ầm!

Một bộ đồ trắng tung bay, ở trên người hắn, một luồng lực lượng khí huyết hùng hồn dày nặng dựng lên ngút trời.

Nhất thời, thiên địa biến sắc, tầng mây tan vỡ.

Hư không phụ cận theo đó ầm ầm sụp đổ tan vỡ, hình thành hư không loạn lưu vỡ vụn.

Mà ở trên không đỉnh đầu Tô Dịch, lộ ra hư ảnh một con Chúc Long.

Lấy bóng tối làm màn, mắt như vực sâu không đáy, thân thể khổng lồ quay quanh, chen đầy mảng không gian kia.

Khí tức hủy diệt hung dữ khó có thể nói thành lời, từ trên hư ảnh Chúc Long tràn ngập ra, giống như có thể mài mòn hủy diệt đại đạo, nghiền nát chu hư vạn vật.

Một màn khủng bố đó, khiến không biết bao nhiêu người biến sắc, lâm vào rung động.

Khí tức thật khủng khiếp!

Đây mới là thực lực thật sự của Tiêu phó điện chủ?

Nơi xa, nụ cười trên mặt Yên Thủy Minh không thấy nữa, vẻ mặt theo đó trở nên nghiêm túc.

Một đôi mắt kia thì chợt trở nên sáng ngời như hỏa.

Lực lượng huyết mạch dày nặng đáng sợ bực này, quả thực không thể tưởng tượng.

Mà ở trên người Tô Dịch, khiến hắn cảm nhận được khí tức thuộc về "đồng loại".

Căn bản không cần nghĩ, Yên Thủy Minh liền biết, mình lần này gặp một quái vật giống với mình, một kẻ nghịch thiên đủ có thể vượt qua cảnh giới chém giết! !

Nhưng...

Một chiêu đã muốn đánh bại mình, tuyệt đối là si tâm vọng tưởng!

Tâm niệm chuyển động, áo bào trên người Yên Thủy Minh lặng yên căng phồng lên, vô số lực lượng quy tắc xanh biếc như lá trúc hiện ra, tung bay xoay tròn ở quanh thân hắn.

Xẹt xẹt!

Lá trúc xanh biếc, khi phất phới lại như lưỡi kiếm vô cùng sắc bén, dễ dàng nghiền nát mảng hư không kia.

Mà trên người Yên Thủy Minh, thì có khí thế sát phạt ngập trời gào thét lao ra.

Một màn cỡ đó, khiến không biết bao nhiêu người tâm hồn run rẩy.

Lúc trước Yên Thủy Minh vận chuyển đạo hạnh giết địch, đã đáng sợ như thế, thoải mái đánh bại một đám đối thủ.

Cũng chỉ có đại trưởng lão trình độ nhất luyện Thần Chủ, mới miễn cưỡng chống đỡ một lát.

Nhưng đối với tất cả cái này, Tô Dịch lại như hoàn toàn không cảm thấy, từng bước một tới gần Yên Thủy Minh.

Bước ra mỗi một bước, lực lượng khí huyết trên người tựa như núi lửa bùng nổ, liên tiếp kéo lên.

Trong hư không trên đỉnh đầu, hư ảnh Chúc Long kia thì theo đó trở nên ngưng thực, trông rất sống động, trực tiếp giống như muốn thật sự sống lại.

Huyết khí khủng bố kia, áp bách mảng thiên địa đó run rẩy lay động dữ dội.

Cũng mang một thân uy thế kia của Yên Thủy Minh áp bách xuống, lá trúc xanh biếc tung bay quanh thân Yên Thủy Minh đều xuất hiện dấu hiệu ngưng trệ, lung lay sắp đổ.
Bình Luận (0)
Comment