Chương 5131: Búng ngón tay có thể diệt (1)
Chương 5131: Búng ngón tay có thể diệt (1)
Hắn đến rồi!
Hắn rốt cuộc đến rồi! !
"Hồi bẩm Tiền Trọng lão tổ, chúng ta không mời trợ thủ, hơn nữa căn bản không biết người này."
Đại trưởng lão La Tùng vội vàng nói.
Câu trả lời này, khiến Tiền Trọng nhíu mày, ý thức được xảy ra vấn đề rồi.
Nhân vật dám ở thời điểm bực này nhúng tay vào, sao có thể là hạng người đơn giản?
"Xin hỏi các hạ là thần thánh phương nào, vì sao phải xen vào trong việc của Hắc Vân giáo ta?"
Tiền Trọng chậm rãi đứng dậy, ôm quyền chào.
Lúc trước, hắn luôn ngồi, như quân lâm thiên hạ, quan sát tất cả.
Nhưng bây giờ, hắn chủ động đứng dậy chào, nhất thời khiến tất cả mọi người ở đây đều ý thức được, nam tử xa lạ đột ngột xuất hiện kia, nhất định không phải hạng người tầm thường!
Trong lúc nhất thời, toàn bộ ánh mắt đều hội tụ đến trên người Tô Dịch.
Tô Dịch quả thực dịch dung thay đổi diện mạo, nhưng cũng không lo lắng bị người ta nhìn thấu.
Mà hắn cất bước tới trước tông môn đại điện, trực tiếp không nhìn Tiền Trọng, cất bước tới trước mặt Văn Nhược Tuyết, nói:
"Sau khi kiến thức được cảnh tượng này của tông môn, ngươi còn có lòng nào hỗ trợ hay không?"
Không đợi Văn Nhược Tuyết mở miệng, người khác ở đây đều đã xôn xao hẳn lên.
Ai còn có thể nhìn không ra, nam tử xa lạ đột ngột xuất hiện kia là vì Văn Nhược Tuyết mà đến?
Mà Tiền Trọng bị trực tiếp không nhìn sắc mặt cũng âm trầm xuống.
"Ta..."
Vẻ mặt Văn Nhược Tuyết biến ảo.
Một câu của Tô Dịch, như thanh kiếm sắc bén đâm trúng tâm sự của nàng.
Không thể không nói, những chuyện kia xảy ra ở tông môn lúc trước, hoàn toàn tổn thương tấm lòng của Văn Nhược Tuyết.
"Như vậy đi, ta cho ngươi hai lựa chọn."
Tô Dịch nói: "Thứ nhất, ta dẫn ngươi rời khỏi, không để ý tới trận sóng gió này, từ nay về sau, chuyện Khai Nguyên đạo tông không quan hệ với ngươi nữa."
"Thứ hai, ta diệt những người Hắc Vân giáo này, giúp ngươi trút giận một phen. Về phần về sau ngươi là tiếp tục ở lại tông môn, hay lựa chọn rời khỏi, do chính ngươi quyết định."
Một đoạn lời, đường đường chính chính nói ra, khiến trong lòng không biết bao nhiêu người chấn động.
Người này là ai, sao dám kiêu ngạo như thế?
Các đại nhân vật kia của Hắc Vân giáo sắc mặt đều trở nên khó coi.
"Xem ra, các hạ đây là không đặt Hắc Vân giáo chúng ta ở trong mắt nha!"
Ánh mắt Tiền Trọng lạnh như băng.
Tô Dịch không bận tâm tới.
Thậm chí cũng chưa nhìn Tiền Trọng một cái.
Tư thái không nhìn đó, khiến khuôn mặt của Tiền Trọng trở nên xanh mét.
"Lớn mật! ! Chưa nghe thấy Tiền Trọng lão tổ đang nói chuyện với ngươi sao?"
Đại trưởng lão La Tùng giận dữ mắng,"Nhớ kỹ, nơi này đã là địa bàn của Hắc Vân giáo, không phải tùy tiện ai cũng có thể giương oai! !"
Ánh mắt người khác nhìn về phía Tô Dịch cũng tràn ngập bất thiện.
"Ồn ào."
Tô Dịch đầu cũng không ngẩng, phất tay áo bào.
Phốc!
Một đạo kiếm khí từ trên trời giáng xuống, từ đỉnh đầu đại trưởng lão La Tùng cắm vào thẳng tắp, đóng đinh ở đây.
Thân thể y ầm ầm tan vỡ, hóa thành một vũng máu.
Toàn trường kinh hãi, tiếng kinh hô nổi lên bốn phía.
Không biết bao nhiêu người biến sắc.
Ngay cả Tiền Trọng cùng các đại nhân vật kia của Hắc Vân giáo đều hít vào ngụm khí lạnh, trong lòng chấn động không thôi.
La Tùng, một tam luyện Thần Chủ, cứ như vậy bị nhẹ nhàng bâng quơ một kiếm trấn áp chém giết! !
Từ đầu đến cuối đừng nói né tránh, ngay cả phản ứng cũng không kịp, đã hóa thành máu đầy đất.
Một màn tanh máu này, kích thích mọi người thật sâu, khi lại nhìn về phía Tô Dịch, ánh mắt đều đã xảy ra biến hóa.
"Đừng có cái gì băn khoăn, ngươi hoàn toàn có thể theo tâm tư của mình mà chọn."
Tô Dịch ôn hòa nói.
Hắn nhìn ra được, trong lòng Văn Nhược Tuyết rất mâu thuẫn.
Đâu chỉ Văn Nhược Tuyết, giờ phút này ngay cả chưởng giáo Lăng Thanh Phong, sư tôn nàng Đồ Hữu Phương bọn họ đều trở nên khẩn trương.
Văn Nhược Tuyết hít sâu một hơi, làm ra quyết đoán,"Tiền bối, ta chọn loại thứ hai!"
Mấy ngày trước, ở lúc nói chuyện với vị tiền bối kia trong thức hải, nàng đã làm ra quyết định.
Chẳng qua sự việc hôm nay trải qua, tạo thành chấn động quá lớn đối với nàng, dẫn tới mới sẽ dao động.
Nhưng bây giờ, nàng sẽ không vậy nữa.
Mặc kệ chuyện tông môn làm khiến người ta thất vọng cùng đau lòng cỡ nào, điều nàng phải làm, chính là báo ân.
Lăng Thanh Phong và Đồ Hữu Phương đều vẻ mặt phức tạp, trong lòng có chút hổ thẹn.
Mà sắc mặt các đại nhân vật kia của Hắc Vân giáo trở nên lạnh lùng.
"Vậy cứ như thế."
Tô Dịch nói: "Cũng được, kế tiếp ngươi xem là được."
Nói xong, hắn lúc này mới xoay người, ánh mắt nhìn về phía đám người Tiền Trọng.
Lòng mọi người cũng đều ở lúc này căng thẳng, không khí toàn trường đều trở nên vô cùng áp lực lạnh lẽo.
"Các hạ mặc dù muốn ra tay, ít nhất cũng phải nói rõ nguyên do chứ?"
Một ông lão tóc đỏ của Hắc Vân giáo trầm giọng mở miệng,"Dù sao, lúc trước chúng ta không oán không thù, nếu là có hiểu lầm, cũng để chúng ta biết được."
Cái này nhìn như là tỏ vẻ yếu thế, thực ra là muốn thử lai lịch của Tô Dịch.
Tất cả mọi người ở đây đều nín thở tập trung chú ý.
Hắc Vân giáo là thế lực nhất lưu Linh Tiêu thần châu, bám vào dưới trướng đầu sỏ đỉnh cấp Bát Cảnh động thiên.
Ở toàn bộ Linh Tiêu thần châu, hầu như có rất ít ai dám một mình đi đối kháng với Hắc Vân giáo.