Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 516 - Chương 516: Tế Đàn Thần Bí Hoa Sen Huyết Sát (1)

Chương 516: Tế đàn thần bí hoa sen huyết sát (1) Chương 516: Tế đàn thần bí hoa sen huyết sát (1)

Lấy lịch duyệt cùng kinh nghiệm của hắn kiếp trước, chỉ từ trong một tia "bảo khí" mờ mịt kia trên người Mộc Hi liền phán đoán ra, bí bảo trên người gã nhất định không phải tầm thường.

Nhưng, Tô Dịch cũng chỉ là tò mò mà thôi.

Lấy tính tình cùng thân phận hắn, còn chưa thèm bởi vì một món bảo vật, liền coi Mộc Hi là con mồi, tự nhiên cũng sẽ không đi làm hoạt động giết người đoạt bảo cỡ đó.

Lúc này, Mộc Hi và Ninh Tự Họa, Thân Cửu Tung đã bắt chuyện.

Biết được đám người Tô Dịch cũng vì Huyết Đồ yêu sơn dị biến mà đến, Mộc Hi cười mời bọn Tô Dịch đi cùng.

Ninh Tự Họa và Thân Cửu Tung thì mang ánh mắt nhìn về phía Tô Dịch, chuyện này tự nhiên do Tô Dịch quyết định.

Đối với điều này, Tô Dịch chưa từ chối.

Hắn muốn nhìn xem, ở trong hành động kế tiếp, có thể thấy rõ diện mạo thật sự của một món bảo vật kia trên người Mộc Hi hay không.

Mà khi nhìn thấy Ninh Tự Họa và Thân Cửu Tung nhân vật bực này, lại để Tô Dịch đến làm quyết đoán, làm trong lòng Trấn Nhạc vương Mộc Hi cũng rùng mình.

Điều này cũng khiến hắn càng thêm ý thức được, thân phận thiếu niên áo bào xanh trước mắt này, chỉ sợ cũng không phải con cháu Ngọc Kinh thành Tô gia đơn giản như vậy!

"Lúc kế tiếp cùng nhau hành động, trái lại phải chú ý người này nhiều hơn một chút..."

Mộc Hi thầm nghĩ.

Trong khi Mộc Hi nói chuyện với Thân Cửu Tung.

Ninh Tự Họa ngồi một mình ở trên tảng đá, cúi đầu đọc một quyển sách trong tay, đường nét khuôn mặt tinh xảo tràn đầy yên tĩnh.

Cách đó không xa, Tô Dịch lười biếng nằm ở ghế mây, nhắm mắt dưỡng thần.

Khi Khương Đàm Vân và Lô Trường Phong tỉnh táo lại, liền thấy được một màn như vậy.

"Hai vị cảm giác thế nào?"

Mộc Hi cười, ánh mắt nhìn qua.

Hai người bọn Khương Đàm Vân vội vàng đứng dậy, khom người vái nói: "Đa tạ tiểu vương gia trượng nghĩa ra tay, ân cứu mạng cỡ này, hai chúng ta nhất định ghi khắc trong lòng, trọn đời không quên."

Thanh âm lộ ra cảm kích phát ra từ phế phủ.

"Hai vị không cần khách khí."

Mộc Hi cười xua tay.

Nói xong, hắn chủ động giới thiệu Tô Dịch cùng Ninh Tự Họa cho hai người.

Khi biết được thân phận Ninh Tự Họa, hai người đều động dung, không dám tự đại, lần lượt chào.

Mà khi biết được thân phận của Tô Dịch, hai người rõ ràng đều ngẩn ra một phen.

Trước kia bọn họ căn bản không biết, dưới gối gia chủ Ngọc Kinh thành Tô gia, còn có một đứa con tên là Tô Dịch.

Chẳng qua, trong lòng tuy nghi hoặc, hai người ở trên cấp bậc lễ nghĩa vẫn chưa chậm trễ, tiến lên chào.

Tô Dịch khẽ gật gật đầu, thu hồi ghế mây, nói: "Đi thôi."

Nói xong, đã hướng phía trước bước đi.

Ninh Tự Họa và Thân Cửu Tung thấy vậy, rất tự nhiên theo sau đó.

Khương Đàm Vân và Lô Trường Phong thì ngẩn ra một phen, đều có chút kinh ngạc.

Ở đây, có cung chủ Thiên Nguyên học cung, có Vân Quang hầu hùng cứ nhất phương, cũng có Trấn Nhạc vương vị tồn tại danh chấn thiên hạ này.

Nhưng bây giờ, Tô Dịch gã con cháu Ngọc Kinh thành Tô gia này lại nói đi là đi, cũng không đi hỏi ý tứ người khác, thế này tỏ ra quá chuyên quyền đọc đoán rồi.

Hơn nữa vừa rồi khi chào Tô Dịch, Tô Dịch luôn ngồi ở trên ghế mây, làm trong lòng Khương Đàm Vân và Lô Trường Phong đều có chút không thoải mái, cảm nhận đối với Tô Dịch cũng kém đi rất nhiều.

Nhưng, hai người dù sao nhìn quen mưa gió, mắt thấy Ninh Tự Họa và Thân Cửu Tung đều chưa nói cái gì, bọn họ cũng chỉ giấu bất mãn ở trong lòng, chưa biểu hiện ra ngoài.

"Vị Tô công tử này không phải bình thường có thể so sánh, cách nói năng cử chỉ cũng khác với bình thường, hai vị chớ có nghĩ nhiều."

Mộc Hi nhìn Khương Đàm Vân và Lô Trường Phong một cái thật sâu, cười mở miệng,"Đúng rồi, hai vị muốn cùng nhau hành động hay không?"

Khương Đàm Vân và Lô Trường Phong liếc nhau, đều sảng khoái đáp ứng.

Có thể cùng hành động với Trấn Nhạc vương, cái này tự nhiên là chuyện không thể tốt hơn.

Không trì hoãn nữa, Mộc Hi dẫn theo hai người bọn Khương Đàm Vân, đuổi theo bọn Tô Dịch, cùng nhau hướng chỗ sâu trong Huyết Đồ yêu sơn bước đi.

"Tiểu vương gia, lúc trước ngươi nói vây khốn hai chúng ta là người của âm Sát môn, chẳng lẽ thế lực tà đạo này lại tro tàn lại cháy?"

Trên đường, Khương Đàm Vân không khỏi hỏi.

Hắn là đại trưởng lão Không Động học cung, màu da đen, uy nghiêm ngay thẳng.

"Không sai."

Mộc Hi thuận miệng nói: "Theo tin tức ta đạt được, âm Sát môn tựa như nắm giữ không ít bí mật có liên quan với trận dị biến này của Huyết Đồ yêu sơn, lần này bọn hắn xuất động một đám đại nhân vật cực kỳ lợi hại cùng nhau hành động, rõ ràng là mưu đồ rất lớn."

"Như Khống Thi đạo nhân Chung Hào vừa rồi, đó là một trong chín vị trưởng lão tổng đà âm Sát môn, một nhân vật độc ác tông sư tầng bốn, tinh thông khống thi thuật, hung danh lan xa."

Nghe vậy, Khương Đàm Vân và Lô Trường Phong đều lộ ra vẻ mặt ngưng trọng.

Bọn họ trước đó đã thiếu chút nữa gặp tai ương ngập đầu, vừa nghĩ đến kế tiếp còn có thể đụng phải những gốc rạ cứng kia của âm Sát môn, trong lòng cũng không tránh khỏi nghiêm nghị.

"Âm Sát môn..."

Tô Dịch như có chút suy nghĩ.

Khối hồn ngọc kia có liên quan thân thế Khuynh Oản, chính là Hô Duyên Hải từ sâu trong Huyết Đồ yêu sơn này mang ra.

Mà trước đó không lâu, Tô Dịch đã biết được, Hô Duyên Hải thân là đà chủ phân đà Cổn Châu, đáp ứng lời mời tới tổng đà âm Sát môn, nghe nói là mưu đồ một việc lớn.
Bình Luận (0)
Comment