Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 5221 - Chương 5221: Cha Con Nhìn Nhau Đều Không Nói Gì (2)

Chương 5221: Cha con nhìn nhau đều không nói gì (2) Chương 5221: Cha con nhìn nhau đều không nói gì (2)

Nhìn nét kiên định trên khuôn mặt Dịch Trần, Tô Dịch cười lên ha ha.

Không thể không nói, bản tính Dịch Trần rất không tệ, không có khúm núm, không có lo được lo mất.

Kẻ này có bản tính, có tâm huyết, có chủ kiến, mặc dù ở thời điểm cỡ này, vẫn dám chống đối với mình, đúng là khó được.

Mà vừa nghĩ đến từng cảnh gặp gỡ Dịch Trần lúc trước ở trên Tê Hà đảo, trong lòng Tô Dịch cũng không hiểu sao sinh ra một ý niệm ——

Đứa con tiện nghi này của hắn... Thật ra cũng không kém.

"Trần Nhi, còn nhớ lời ta nói không, con chỉ có ở lại bên cạnh phụ thân con, mới có thể tránh đi tai họa."

Lữ Thanh Mân dịu dàng nói: "Tình hình hôm nay, con đều thấy ở đáy mắt, các đại địch kia nếu bắt được con, đã có thể uy hiếp đến ta, cũng sẽ uy hiếp phụ thân con. Điều quan trọng nhất là, còn có thể khiến con vô duyên vô cớ gặp rất nhiều khuất nhục cùng tra tấn."

Dừng một chút, vẻ mặt nàng trịnh trọng nói: "Lúc trước, con không nghe lời của ta, đã khiến bản thân trở thành con mồi, nếu không phải phụ thân con kịp thời chạy tới, chắc chắn lưu lạc đến tình cảnh thê thảm muốn chết không được, bị tùy ý bài bố."

"Từng trải như vậy, còn chưa đủ con nhớ đời sao?"

"Một lần này, con phải nghe ta!"

Lữ Thanh Mân nói xong lời cuối cùng, giọng điệu đã không cho phép làm trái.

Dịch Trần mở miệng ngập ngừng, rõ ràng không cam lòng, nhưng lại không tiện làm trái, cuối cùng cay đắng nói: "Vậy mẫu thân ngài thì sao?"

"Ta đi làm chuyện ta nên làm."

Lữ Thanh Mân cười cười: "Sư tổ con đã bị thương nặng, thực lực tổn hao nhiều, trong thời gian ngắn căn bản không dám đến đối phó ta nữa, con cũng không cần lo lắng cho ta."

Tô Dịch hừ lạnh nói: "Cổ Hoa Tiên độc phụ vô tình vô nghĩa kia, căn bản không xứng làm sư tổ của Dịch Trần, về sau đừng nhắc lại cái xưng hô này."

Lữ Thanh Mân ngẩn ra, yên lặng gật gật đầu.

Kế tiếp, nàng kéo Dịch Trần đến một bên, bắt đầu nói chuyện riêng.

Tô Dịch chưa nói gì.

Hắn từ trong tay áo lấy ra bí phù, lục tục thấy được thư của đám người lão bất tử Thanh Phong quan, Hư Túy Chân của Tử Hà động thiên, Trụ Diệp Thiên Tôn.

Ngoài ra, còn có Thương Ma Tang Vô Thứ, Thôn Thiên Thiềm Tổ bọn họ gửi thư.

Đến tận đây, Tô Dịch hoàn toàn thoải mái.

Việc đã làm xong.

Cổ Hoa Tiên năm đại đạo thể, đã tổn thất bốn cái, thực lực chắc chắn giảm mạnh, đã không có uy hiếp gì đáng nói.

Quan trọng nhất là, tuy lần này ra tay đối phó Cổ Hoa Tiên vận dụng rất nhiều nhân tình, nhưng chỉ cần các lão hữu kia đều chưa xảy ra việc gì, như vậy là đủ rồi.

Không bao lâu, Lữ Thanh Mân đi tới, nói: "Ân oán giữa ngươi ta, ta đều rõ, sẽ không mong ước xa xôi cái gì, cũng tuyệt đối sẽ không bảo ngươi thay đổi cái gì."

Tô Dịch giương mắt nhìn chằm chằm nữ nhân xinh đẹp này, nói: "Hy vọng ngươi không giống với vị sư tôn kia của ngươi."

Nhất thời, khuôn mặt Lữ Thanh Mân trở nên tái nhợt,

Nàng hiểu ý tứ trong lời nói của Tô Dịch.

Sư tôn Cổ Hoa Tiên cầu thái thượng vong tình chi đạo, vô tình đến mức có thể lợi dụng bất luận kẻ nào, bao gồm thân truyền đệ tử như nàng.

Mà ý tứ Tô Dịch thì rất đơn giản, đang cảnh cáo nàng đừng coi con trai mình là đối tượng lợi dụng!

Hít sâu một hơi, Lữ Thanh Mân nói: "Yên tâm, Lữ Thanh Mân ta còn chưa mất đi nhân tính phát rồ đến mức đi lợi dụng con trai, ngươi vẫn luôn tin tưởng làm mạnh hơn nói, về sau cứ xem là được."

Dứt lời, nàng xoay người mà đi.

Tô Dịch đột nhiên nói: "Ngươi không tò mò vị sư đệ kia của ngươi có thân phận gì?"

Lữ Thanh Mân ngẩn ra, lặng yên dừng bước,"Rất quan trọng?"

Tô Dịch nói: "Ngươi nếu có thể bắt lấy hắn, tự có thể phá hỏng đạo tâm của sư tôn ngươi."

Lữ Thanh Mân nhíu mày,"Thật sao?"

"Đương nhiên."

Tô Dịch thản nhiên nói: "Bởi vì Dư Tốn... Chính là con của sư tôn ngươi."

Lữ Thanh Mân trợn to đôi mắt đẹp, một bộ dáng như bị sét đánh.

Con của sư tôn! ?

Sư đệ kia của mình bị sư tôn quanh năm mắng chửi, chèn ép, lại là thân sinh cốt nhục của sư tôn?

Điều này sao có thể?

Sư tôn cầu không phải thái thượng vong tình chi đạo, sao có thể có con?

Nếu thật là như vậy, vì sao nàng phải coi con mình là truyền nhân, mà không chịu đi nhận đứa con trai này?

Nghĩ đến đây, trong lòng Lữ Thanh Mân chấn động, nhớ tới chuyện mình trước kia coi Dịch Trần là nghĩa tử.

Lập tức nàng hiểu, sư tôn đây là lo lắng Dư Tốn trở thành điểm yếu của bà ta, bị người khác áp chế! !

Sau đó, Lữ Thanh Mân lại nghĩ tới rất nhiều chuyện cũ.

Ở trong tông môn, sư tôn tuy thường xuyên mắng chửi cùng chèn ép sư đệ, nhưng lại để lại cho sư đệ rất nhiều con bài chưa lật giữ mạng.

Tựa như lần trước ở Trúc sơn bí giới này, Dư Tốn khi đào tẩu vận dụng Độn Không Phá Giới Phù, ngay cả nàng vị sư tỷ này cũng không có!

Mà hôm nay, ở lúc Tô Dịch đề xuất lấy tính mạng Dư Tốn làm trao đổi, sư tôn lại phá lệ thất thố, bị ép thỏa hiệp đáp ứng!

"Thì ra, Dư Tốn mới là điểm yếu của sư tôn..."

Lữ Thanh Mân đã hiểu, sau đó sinh ra tâm lý báo thù nồng đậm.

Lần này, sư tôn của nàng muốn bắt con trai của nàng Dịch Trần làm con tin, mà bây giờ, nàng muốn lấy Dư Tốn đi uy hiếp sư tôn của nàng.

Ăn miếng trả miếng! !
Bình Luận (0)
Comment