Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 5243 - Chương 5243: Cái Gì Gọi Là Đao Tu (3)

Chương 5243: Cái gì gọi là đao tu (3) Chương 5243: Cái gì gọi là đao tu (3)

Đồ lúc trước vẻ mặt vẫn luôn rất cứng rắn cùng lạnh lùng, nghiêm túc.

Nhưng lúc này, sau khi nghe được đoạn lời kia của Mục Bạch, lại như đổi người khác, trên khuôn mặt khó giấu đi sự vui sướng!

Mà lão câu cá thì sắc mặt khó coi, trong lòng bỗng sinh ra cảm giác bị nhục nhã.

Khi chém giết với mình, kẻ này thế mà còn có tâm tư đi khen một tiểu bối! !

Nhưng lão rất nhanh đã không rảnh nghĩ cái khác.

Thế công của Đồ càng thêm bá đạo cuồng mãnh, nhưng lại giống như giết đến nổi hứng, cả người bộc phát ra hung uy khó có thể hình dung, như điên cuồng!

"Đao, cũng là đạo!"

"Luyện đao đảm không sợ hãi, lấy giết chóc ngăn giết chóc, lấy chiến đột phá cảnh giới, dù chết hồn bất diệt, dù bại khí vẫn còn!"

Đồ tung người chinh chiến, bễ nghễ mà bá đạo, ngửa mặt lên trời thét dài,"Trước có đại địch, giết!"

"Lòng có phiền muộn, giết!"

"Con đường tu đạo có cản trở, giết!"

"Tâm ý khó yên, giết!"

"Quản con mẹ nó trời sập đất nứt, quản cái gì nước lũ ngập trời, tự đi cầm đao đảm, thử lưỡi đao, bổ gian nguy, chứng đại đạo!"

"Nếu không có tâm chí này, lại có thể nào luyện ra một thân mũi nhọn, rèn ra đao đảm không thể phá vỡ?"

Từng chữ một, tựa như cửu thiên kinh lôi, ầm ầm ầm vang vọng ở trong thiên địa đêm tối.

Chỉ thấy một thân khí thế của Đồ trực tiếp giống như lò lửa lớn, hừng hực thiêu đốt, như có thể hòa tan cửu thiên thập địa, phô trương, bá đạo, cuồng mãnh như vậy!

Lại nhìn lão câu cá, đã bị áp chế thua chị kém em, trầy da tróc vẩy!

Mọi người rung động, đều kinh sợ.

Mục Bạch thì lộ ra vẻ mặt suy nghĩ, trong lòng kích động, thật lâu không thể bình tĩnh.

Từ trên thân Đồ, hắn mơ hồ thấy được con đường mình về sau sắp chinh chiến cùng truy cầu!

Trong lòng cũng có cảm ngộ như thủy triều trào lên trong lòng, trong lúc nhất thời, hắn như đốn ngộ, đặt chân ở đó, kinh ngạc không nói.

Ầm! !

Dưới bầu trời, bóng người lão câu cá lui bắn về, trong miệng phát ra tiếng rên rỉ.

Ở chỗ ngực lão, một vết đao máu chảy đầm đìa xuất hiện, da thịt nứt ra, máu tươi thấm đẫm quần áo.

Cùng lúc đó, trên lưng Đồ cũng xuất hiện một vết máu, đó là bị cần câu màu xanh của lão câu cá bổ trúng.

Nhưng Đồ lại không để ý, lại lần nữa ra tay.

Giờ phút này, khí thế của hắn thật sự quá mạnh, cũng quá cường thịnh, áp bách thiên địa run rẩy, hư không sụp đổ.

Khắp nơi đều là đao khí huy hoàng như mặt trời chói chang, khắp nơi đều là đao uy sát phạt chi khí kinh động thế gian.

Thậm chí, Thiên Tăng Đao vẫn luôn bị lão câu cá giam cầm ở trong tay cũng như bị kích thích, sinh ra cộng hưởng, vang lên leng keng, bắt đầu kịch liệt giãy giụa.

Cần biết, Thiên Tăng Đao chính là một trong Hỗn Độn Cửu Bí, xếp thứ hai, sát khí là khủng bố nhất.

"Nhân Quả Thư" lúc trước xếp thứ sáu cũng có thể khiến lực lượng ý chí của Nhiên Đăng Phật thiệt thòi lớn, huống chi là Thiên Tăng Đao?

Giờ phút này theo nó giãy giụa, cũng khiến lão câu cá không thể không phân tâm đi tiến hành trấn áp.

Nhất tâm nhị dụng, ở trong chém giết kịch liệt không thể nghi ngờ là tối kỵ.

Đối với Đồ tồn tại khủng bố cả đời chinh chiến không biết bao nhiêu lần bực này mà nói, hầu như là ngay lập tức đã bắt lấy cơ hội, tung người lên, nháy mắt khiến lão câu cá bị thương nặng!

Keng! ! !

Trong tiếng va chạm đinh tai nhức óc, cần câu màu xanh của lão câu cá cũng thiếu chút nữa rời tay mà bay.

Sắc mặt hắn rốt cuộc thay đổi, bứt ra mà lui.

Nhưng Đồ đâu có thể nào để lão chạy, sau khi bắt lấy cơ hội, hắn không có bất cứ sự chần chờ nào, từng bước ép sát, thế công như mưa rền gió dữ, trời long đất lở!

Lão câu cá thì liên tiếp bại lui, bị ép tới mức không chịu nổi!

"Không phải là cần thanh đao nát này sao, cho ngươi!"

Lão câu cá gầm lên, ném Thiên Tăng Đao ra ngoài.

Đồ nâng tay tiếp nhận, đang muốn truy kích.

Xẹt!

Một cái móc câu thần bí trong suốt kia xuất hiện lần nữa, xé rách không gian, lóe ra hào quang nguy hiểm trí mạng.

Con ngươi Đồ co rút lại, vung đao giận dữ chém.

Lúc trước ở trong chém giết, lão câu cá chỉ bằng bảo vật này nhiều lần chặn sát chiêu của hắn, cực kỳ đáng sợ.

"Đồ! Ngươi phá hỏng việc lớn của ta, ngày khác nhất định sẽ gặp họa! !"

Lão câu cá hung hăng bỏ lại câu này, xoay người rời đi.

Ai cũng nhìn ra, vị khai phái tổ sư Linh Cơ thần đình này rất phẫn nộ, rất không cam lòng.

Đồ nhíu nhíu mày, dừng chân tại chỗ, chưa đi truy kích.

Nhưng một chớp mắt này, lại có một bóng người tuấn tú vô thanh vô tức bỗng dưng xuất hiện, chắn trên con đường phía trước lão câu cá!

Người tới mặc một bộ áo xanh, bóng người cao ráo, tùy ý đứng ở nơi đó, đã có phong thái siêu nhiên thế gian.

Chính là Tô Dịch!

Đồ ngẩn ra, kẻ này đến từ khi nào?

"Là Phù Du đại nhân!"

Thần nghiệt cổ đại bọn Mị phu nhân tinh thần đều rung lên, trực tiếp giống như tìm được điểm tựa.

"Tô tiền bối..."

Ánh mắt Mục Bạch tỏa sáng, tâm tình mênh mông.

"Tô Dịch! ?"

Ánh mắt lão câu cá lóe lên,"Từ Vô Biên hải đến nơi đây, đổi là cửu luyện Thần Chủ, không có ba năm ngày cũng không cách nào đến, ngươi... Đến trái lại rất nhanh!"

Lão ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề.

Trước có Tô Dịch, sau có Đồ, lập tức khiến lão lâm vào một loại tình trạng trước sau thụ địch, tiến thối lưỡng nan!

"Vì sao phải bắt Mục Bạch?"
Bình Luận (0)
Comment