Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 5480 - Chương 5480: Ý Chỉ Của Văn Thiên Đế (1)

Chương 5480: Ý chỉ của Văn Thiên Đế (1) Chương 5480: Ý chỉ của Văn Thiên Đế (1)

Mà từng làm lão bộc của kiếp thứ hai, Kỳ Lân cổ tổ đã bằng lòng mời mình tới, hẳn sẽ không là chuyện gì xấu.

Nghĩ một chút, Tô Dịch cuối cùng vẫn quyết định, đi Kỳ Lân thần tộc trước một chuyến, lại quay về Tê Hà đảo. ...

Bảy ngày sau.

Kỳ Lân thần tộc.

Trong một tòa đại điện cổ xưa.

Kỳ Lân cổ tổ, tộc trưởng Tề Tĩnh Tiêu, Khinh Vi, cùng với nhiều vị đồ cổ của Kỳ Lân thần tộc tụ tập một chỗ.

Nhưng ngồi ở trên chủ tọa trung ương, là một nam tử trung niên làn da trắng nõn, chòm râu bay bay, đội một chiếc tinh hồng quan*.

* tinh: ngôi sao; hồng: cầu vồng; quan: mũ, miện

Hoắc Vân Hổ.

Sứ giả Vô Lượng đế cung.

Một vị Vô Lượng Đạo Chủ đặt chân con đường Vĩnh Hằng!

Ở Vĩnh Hằng Thiên Vực, đều gọi hắn là "Vân Hổ Đạo Chủ" .

Chẳng qua, chịu hạn chế bởi chu hư quy tắc Thần Vực, Hoắc Vân Hổ trước mắt xuất hiện chỉ là một đạo lực lượng ý chí.

Ở bên cạnh Hoắc Vân Hổ, còn có một nam tử áo bào màu bạc đứng, lưng đeo một cây chiến đao có vỏ, dung mạo như thanh niên, khí chất lạnh lùng cô độc, khi ánh mắt nhìn quét, sắc bén khiếp người.

Đây là một vị truyền nhân của Vô Lượng đế cung, tên Lữ Khâu, dựa theo bối phận tính, là sư điệt của Hoắc Vân Hổ.

Khác với Hoắc Vân Hổ, Lữ Khâu còn chưa đặt chân con đường Vĩnh Hằng, lần này đến thiên hạ Thần Vực, khí tức trên thân hoàn toàn bị một loại bí bảo che chắn, giấu được thiên cơ.

Chẳng qua, cảm giác tồn tại của Lữ Khâu cũng không mạnh, tựa như một tùy tùng người hầu, chỉ lẳng lặng đứng ở nơi đó, không nói một lời.

"Không phải nói, Tô đạo hữu hôm nay sẽ đến, vì sao thẳng đến bây giờ cũng chưa thấy hắn xuất hiện?"

Chờ đợi thật lâu, Hoắc Vân Hổ nhịn không được hỏi.

Mọi người nhìn nhau, vẫn là do Kỳ Lân cổ tổ mở miệng giải thích: "Tô đạo hữu xưa nay đã nói là làm, hắn đã đáp ứng đến, tuyệt đối sẽ không nuốt lời, còn xin sứ giả đại nhân kiên nhẫn chờ đợi một chút nữa."

Lời lẽ cực kỳ khách khí.

Hắn từng ở Vĩnh Hằng Thiên Vực tu hành, quanh năm hầu hạ ở bên cạnh kiếp thứ hai của Tô Dịch, đối với nội tình cùng thế lực Vô Lượng đế cung rõ như lòng bàn tay.

Nếu nói Tây Thiên linh sơn, Tam Thanh đạo đình là thế lực cấp chúa tể của Thần Vực.

Như vậy Vô Lượng đế cung chính là một đạo thống cổ xưa cấp chúa tể của Vĩnh Hằng Thiên Vực!

Chúa tể Vô Lượng đế cung "Văn Thiên Đế", càng là một vị thần thoại có một không hai trên con đường Vĩnh Hằng.

Luận nội tình, luận uy vọng, xa không phải Vô Lượng Đạo Chủ tầm thường có thể so sánh.

Cho dù là kiếp thứ hai của Tô Dịch lúc đỉnh phong nhất, địa vị và thân phận cũng kém Văn Thiên Đế một đoạn.

Nguyên nhân cũng không phải vì thực lực không đủ.

Mà là nội tình quá nông cạn.

Năm tháng Văn Thiên Đế chứng đạo Vĩnh Hằng quá mức xa xưa, ở trước mặt hắn, kiếp thứ hai Tô Dịch năm đó cũng chỉ là tiểu bối, chỉ có thể tính là nhân tài mới xuất hiện trên con đường Vĩnh Hằng!

Cho nên, Kỳ Lân cổ tổ khi đối mặt Hoắc Vân Hổ vị sứ giả "Vô Lượng đế cung" này, mới sẽ khách khí như vậy.

Kính trọng, không chỉ là Hoắc Vân Hổ, còn có Vô Lượng đế cung cùng Văn Thiên Đế phía sau Hoắc Vân Hổ!

"Kiên nhẫn ta chưa bao giờ thiếu, nhưng Thiên Đế đại nhân còn đang chờ ta trở về đáp lời, không chờ được quá lâu."

Hoắc Vân Hổ khẽ lắc đầu.

Trong lòng mọi người rùng mình, đều im lặng không nói.

Kỳ Lân cổ tổ cười nói: "Theo ta thấy, Thiên Đế đại nhân đã phái sứ giả đến, nhất định là có lòng thúc đẩy một chuyện tốt, ta cũng tin tưởng, Tô đạo hữu đến đây, khi được biết ý chỉ của Thiên Đế đại nhân, nhất định sẽ nghiêm túc cân nhắc, cho một câu trả lời."

Đoạn lời này, nhìn như hòa hòa khí khí nói rất nhiều, nhưng tương đương cái gì cũng chưa nói.

Hoắc Vân Hổ khẽ cười một tiếng, nói: "Hy vọng như thế."

Nói xong, hắn đột nhiên nói: "Theo ta được biết, các hạ từng gặp nghiệp chướng chi kiếp, mà luân hồi quy tắc Tô Dịch nắm giữ, thì có thể hóa giải nghiệp chướng chi kiếp, không biết việc này là thật hay giả?"

Kỳ Lân cổ tổ ngẩn ra, nói: "Chuyện này, chờ lúc sứ giả đại nhân nhìn thấy Tô đạo hữu, có thể tự mình hỏi một câu."

Hoắc Vân Hổ nhíu mày, có chút không vui nhìn quét Kỳ Lân cổ tổ một cái, nói: "Các hạ cái gì cũng tốt, chỉ là quá khéo đưa đẩy, nhìn như cái gì cũng nói, thực ra cái gì cũng chưa nói, thế này không tốt."

Lời nói khẩu khí có hơi nặng, mang theo hương vị răn dạy.

Mọi người ở đại điện càng thêm trầm mặc, trong lòng đều có chút không thoải mái.

Vị sứ giả đến từ Vô Lượng đế cung này, cũng không phải là hạng người kiêu căng ương ngạnh, nhưng vẫn luôn một bộ tư thái cao cao tại thượng, vênh mặt hất hàm, làm người ta theo bản năng cảm thấy mâu thuẫn.

Nhưng, không ai dám nói cái gì.

Dù sao, tạm không nói thân phận đối phương, chỉ nói đối phương chính là một vị tồn tại trên con đường Vĩnh Hằng, đã đủ để bọn họ những người đang ngồi đây không thể không ẩn nhẫn!

Kỳ Lân cổ tổ cười khổ một tiếng, ôm quyền tạ lỗi nói: "Mong sứ giả đại nhân thứ lỗi."

Hoắc Vân Hổ khoát tay,"Ta không có tâm tư so đo chút việc nhỏ này với các ngươi, cũng không đáng so đo, chỉ cần đừng phá hỏng chuyện của Thiên Đế đại nhân, tất cả đều dễ nói chuyện."

Mới nói tới đây, ngoài đại điện vang lên một đợt tiếng bước chân.

Tô Dịch đến rồi.

Một bộ áo bào xanh, lạnh nhạt xuất trần, như lững thững sân vắng.
Bình Luận (0)
Comment