Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 5710 - Chương 5710: Vĩnh Hằng Thiên Quan, Chuột Đón Dâu, Quỷ Linh (1)

Chương 5710: Vĩnh Hằng thiên quan, chuột đón dâu, quỷ linh (1) Chương 5710: Vĩnh Hằng thiên quan, chuột đón dâu, quỷ linh (1)

Tô Dịch ngẩn ra, mơ hồ cảm giác nàng này rất quen thuộc, sau đó liền nhớ ra.

Đối phương là Linh Nhiên đế tôn!

Năm đó ở Thái Tố di tích, hắn ngồi trong đình viện, Linh Nhiên đế tôn ngồi trong điện, bóng dáng người sau bao phủ ở trong một tầng quang ảnh tối nghĩa thần bí, không thấy rõ khuôn mặt.

Nhưng bây giờ đã khác, Linh Nhiên đế tôn hiển lộ chân dung, giống như thần nữ độc lập khỏi thế gian, toàn thân đều là thần vận siêu nhiên tuyệt tục.

"Là nàng!"

Thiếu niên tuấn tú khẽ biến sắc.

"Ngươi biết?"

Tô Dịch có chút bất ngờ.

Vẻ mặt thiếu niên tuấn tú có chút mất tự nhiên,"Đoạn thời gian trước, ta từng muốn nhận nàng làm đồ đệ, đưa nàng tới dòng sông vận mệnh tu hành, nhưng về sau mới ý thức được, mình gây ra trò cười lớn, nữ nhân kia... Nghi ngờ là truyền nhân của Cùng Kỳ sơn chủ!"

Cùng Kỳ sơn chủ, một lão quái vật rất thần bí trên dòng sông vận mệnh, lại được gọi là "Phán Mệnh Nhân" .

Hắn nắm giữ Thiên Thụ Ngọc Điệp, phán mệnh số, đoạn mệnh vận, trảm mệnh hồn!

"Ta rút trước!"

Thiếu niên tuấn tú nói xong, xoay người đi luôn.

Chạy phải nói là nhanh như bay, khiến Tô Dịch cũng chưa kịp nói cái gì, kẻ tên là Vương Chấp Vô, hiệu "Truyền Thuyết Chi Chủ" này đã biến mất không thấy.

"Gã này tựa như rất kiêng kị kẻ gọi là 'Cùng Kỳ sơn chủ' kia nha..."

Tô Dịch như có chút suy nghĩ.

Lúc trước gặp mặt Linh Nhiên đế tôn, hắn đã từ chỗ Ám Tịch Thần Chủ hiểu biết được, Linh Nhiên đế tôn thân phận thần bí đặc thù, có đại nhân vật trên dòng sông vận mệnh đứng sau lưng.

Mà lời của thiếu niên tuấn tú, không thể nghi ngờ đã chứng minh một điểm này!

"Hắn nói sai rồi, Cùng Kỳ sơn chủ không phải chỗ dựa của ta."

Giờ phút này, Linh Nhiên đế tôn đã cất bước tới, một bộ đồ trắng tung bay, da thịt trắng hơn tuyết, kỳ ảo tuyệt tục.

"Không phải?"

Tô Dịch ngẩn ra, nếu không phải, sao có thể mang tên Truyền Thuyết Chi Chủ kia dọa trực tiếp chuồn?

Đôi mắt sáng của Linh Nhiên đế tôn nhìn về phía Tô Dịch, nhẹ nhàng giải thích: "Cùng Kỳ sơn chủ là thủ hạ của một vị tiền bối ta quen biết, chỉ vậy mà thôi."

Tô Dịch: "..."

Chỗ dựa sau lưng này càng thêm đáng sợ hơn rồi!

Một vị Cùng Kỳ sơn chủ, cũng có thể dọa lui thiếu niên tuấn tú kia, cũng khiến người ta không thể tưởng tượng, vị "tiền bối" kia trong miệng Linh Nhiên đế tôn lại nên là tồn tại ghê gớm cỡ nào.

Linh Nhiên đế tôn nhìn ra Tô Dịch giật mình, nàng không bận tâm nói: "Một ít quan hệ trên dòng sông vận mệnh mà thôi, ta cũng chưa từng coi là chỗ dựa cùng người chống lưng."

Sau đó, nàng tò mò nói: "Đạo hữu sao có thể xuất hiện ở nơi này? Chẳng lẽ cũng muốn tới tham gia tụ hội Hồi Long sơn kia?"

Tô Dịch thuận miệng nói: "Tụ hội Hồi Long sơn đã kết thúc rồi."

"Kết thúc rồi?"

"Đúng."

Linh Nhiên đế tôn nhất thời thất vọng nói: "Đáng tiếc, ta đã tới chậm một bước, nếu không, có lẽ có thể từ trong miệng các đại nhân vật kia trên dòng sông vận mệnh tìm hiểu được một số việc."

Dừng một chút, nàng hỏi: "Vậy... Đạo hữu biết bọn họ rời khỏi bao lâu không?"

Tô Dịch nói: "Vừa rời khỏi không lâu, là ta tự tay tiễn bọn họ lên đường."

Linh Nhiên đế tôn ngẩn ra một phen, mới hiểu ý tứ trong lời nói của Tô Dịch.

Một đôi mắt đẹp trong suốt đó của nàng lặng yên trợn to,"Ngươi... Đã giết bọn họ?"

Tô Dịch gật gật đầu.

Linh Nhiên đế tôn: "..."

Cảnh này rất thú vị.

Lúc trước, Tô Dịch bị chỗ dựa của Linh Nhiên đế tôn chấn động một phen.

Mà bây giờ, Linh Nhiên đế tôn bị chiến tích của Tô Dịch chấn động một phen.

Hai người nhìn nhau diện, mắt to trừng mắt nhỏ.

Sau một lúc lâu, đều không khỏi cười lên.

"Ta thật không ngờ, thực lực đạo hữu hôm nay cũng đã mạnh đến bực này."

Linh Nhiên đế tôn giọng nói kỳ ảo vui tai, giống như nước suối chảy róc rách, rất êm tai.

"Trước đó không lâu, ta cũng từng gặp được một lão gia hỏa đến từ trên dòng sông vận mệnh, đó là một thần hồn phân thân, ta chỉ có thể vận dụng ngoại vật, mới tiêu diệt được hắn."

Tô Dịch không khỏi nhìn Linh Nhiên đế tôn thêm một cái, nói: "Ở thiên hạ Thần Vực hiện nay, có thể làm được một bước này, nhất định có thể đếm trên đầu ngón tay."

Linh Nhiên đế tôn thuận miệng nói: "Một luồng thần hồn phân thân mà thôi, khi nào có thể giết một tồn tại Vĩnh Hằng cảnh thật sự, có lẽ mới đáng khen."

Tô Dịch cười gật đầu,"Lời ấy đại thiện, lòng ta thấy cảm xúc vô cùng."

Một lần nữa gặp lại Linh Nhiên đế tôn, Tô Dịch vẫn như cũ phát hiện, mình nhìn không thấu nữ tử lai lịch thần bí này, cả người nàng tựa như quanh quẩn các loại bí ẩn.

Tu vi, lai lịch, thân phận, thực lực... Đều cho Tô Dịch một loại khó cảm giác thần bí có thể phỏng đoán.

"Đạo hữu nếu có rảnh, có thể đi cùng ta một chút hay không?"

Linh Nhiên đế tôn đột nhiên chủ động mời.

"Đi nơi nào?"

Tô Dịch nói.

"Tùy ý đi một chút là được rồi."

Linh Nhiên đế tôn nói xong, đã lặng yên xoay người, hướng về nơi xa bước đi.

Tô Dịch nhìn ra được, vị nữ tử từng ở Thái Tố thời đại xưng tôn trên đời này tựa như có tâm sự gì.

Nghĩ một chút, hắn liền đi theo.

Ám Tịch Thần Chủ từng nói, Linh Nhiên đế tôn từng độ ba lần Vĩnh Hằng chi kiếp mà bất diệt, có thể xưng là một truyền kỳ không thể tưởng tượng.

Tô Dịch cũng muốn nhân cơ hội này, lãnh giáo Linh Nhiên đế tôn một ít từng trải cùng tâm đắc độ kiếp Vĩnh Hằng.
Bình Luận (0)
Comment