Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 579 - Chương 579: Không Cần Giải Thích (1)

Chương 579: Không cần giải thích (1) Chương 579: Không cần giải thích (1)

Khi thấy rõ thân thể xinh đẹp núi non chập chùng, đường cong kinh tâm động phách kia của Lan Sa, Tô Dịch cũng không khỏi hơi ngẩn ra một phen.

Không có quần áo che lấp, mới làm người ta phát hiện, dáng người của nữ nhân này đúng là cực kỳ xuất sắc, vai như đao vót, eo nhỏ, thêm một phần thì béo, bớt một phần thì gầy, rất cân xứng, có lẽ là bởi quanh năm tu luyện, một đôi chân ngọc thon dài thẳng tắp, phát ra một cảm giác căng tràn mềm dẻo như ngọc.

Mà bộ ngực nàng càng...

Tô Dịch không nhìn tiếp nữa, trên thực tế, hắn cũng rất khó động tạp niệm gì, giờ phút này trên thân thể trắng muốt kia của Lan Sa hiện lên một tầng hoa văn màu đen như mạng nhện, rậm rạp, từ chỗ cái cổ dài của nàng lan tràn đến chỗ mắt cá chân hai chân.

Rất nhanh, ánh mắt Tô Dịch liền đặt ở bụng Lan Sa, nơi này cũng hiện lên hoa văn màu đen rậm rạp yêu dị, chỉ là khác với nơi khác, hoa văn màu đen nơi này mơ hồ đan thành một hình ảnh thần bí.

Như một con hung cầm màu đen nhẹ nhàng nhảy múa, ngẩng đầu vươn cổ, cánh chim như đao dang ra, hai chân thu lại móng vuốt, hoa văn màu đen rậm rạp kia như cơn mưa ánh sáng ngọn lửa màu đen thiêu đốt.

Nhìn một cái, kinh tâm động phách.

"Quả nhiên như thế."

Một đôi con ngươi của Tô Dịch không khỏi nổi lên một mảng tia sáng kỳ dị,"Người bạn này của ngươi, cho là trúng một loại ma cổ tên gọi 'Túc Linh'."

"Túc Linh ma cổ?"

Ninh Tự Họa có chút ngẩn ra, nàng vẫn là lần đầu nghe nói.

"Nói ngắn gọn, chính là một loại cổ trùng ký túc linh thể."

Tô Dịch thuận miệng nói: "Tựa như trong Túc Linh ma cổ trong cơ thể bằng hữu ngươi, ký túc một luồng tinh hồn 'Minh Diễm Ma Tước'."

"Khi cổ này bị máu thịt sinh cơ thấm vào, lực lượng tinh hồn 'Minh Diễm Ma Tước' ký túc trong đó, sẽ từng chút một sống lại, mà khi một thân sinh cơ của bằng hữu ngươi bị hấp thu toàn bộ, Túc Linh ma cổ này sẽ đi tìm con mồi kế tiếp."

"Thẳng đến lúc lực lượng tinh hồn của Minh Diễm Ma Tước hoàn toàn thức tỉnh, sẽ từ trong ma cổ thoát xác mà ra, như tắm lửa sống lại, có được sinh mệnh hoàn chỉnh."

Nghe xong, Ninh Tự Họa cả kinh, trên đời này lại còn có thứ quỷ dị đáng sợ như vậy?

"Đạo hữu có cách nào khu trừ ma cổ này hay không?"

Ninh Tự Họa đầy cõi lòng chờ mong nói.

"Ngươi đi ra ngoài trước, sau nửa canh giờ lại tiến vào."

Tô Dịch thuận miệng nói.

Đôi mắt Ninh Tự Họa tỏa sáng, sảng khoái đáp ứng, xoay người rời khỏi.

Tô Dịch thì nâng tay lấy ra Huyền Ngô kiếm, nhẹ nhàng đâm rách ngón tay mình, khi máu tươi đỏ sẫm chảy ra, đầu ngón tay hắn liền đặt ở trên da thịt mềm mại kia chỗ bụng Lan Sa bắt đầu nhanh chóng vẽ.

Từng đạo phù lục hoa văn màu máu như nước chảy mây trôi phác họa ra, cấu kết thành một hình vẽ huyền diệu khó lường.

Dẫn Linh sắc lệnh!

Lấy máu tươi làm vật dẫn, có thể trấn hồn, dẫn linh, tụ sát, cực kỳ huyền diệu.

Khi màu máu đỏ tươi phác họa ra sắc lệnh thấm vào trong da thịt bụng Lan Sa, trong miệng người sau bỗng nhiên phát ra một tiếng rên rỉ khe khẽ, toàn bộ thân thể run bắn lên.

Mắt thường có thể thấy được, cái bụng nhỏ nhắn mềm mại của nàng bỗng run lên, hoa văn màu đen rậm rạp bao trùm trên đó giống như một con hung cầm màu đen, chợt tụ tập thành một đống, như cá mập đói khát khó mà nhịn nổi ngửi được máu tươi, điên cuồng lao về phía Dẫn Linh sắc lệnh.

Mà Dẫn Linh sắc lệnh đỏ tươi, thì như hít thở chợt sáng chợt tối, sinh ra dao động mờ mịt.

Theo thời gian chuyển dời, thân thể Lan Sa run rẩy càng thêm dữ dội, cả người nóng lên như than lửa, tiếng rên rỉ trong miệng phát ra khi thì dồn dập, khi thì trầm thấp, khi thì cao vút, khi thì kéo dài...

Tô Dịch cũng không khỏi cảm thấy hết biết nói gì, ai không biết, khi nghe được thanh âm này khẳng định sẽ nghĩ nhiều.

Rất nhanh, hoa văn màu đen bao trùm nơi khác của thân thể Lan Sa đều như sống lại, ùa về phía bụng, hội tụ ở nơi Dẫn Linh sắc lệnh bao trùm.

Thẳng đến lúc toàn bộ hoa văn màu đen tụ tập hết ở đây.

Tay phải Tô Dịch bỗng đặt ở trên Dẫn Linh sắc lệnh, ngón tay bàn tay dán trên da thịt Lan Sa, từ bụng từng tấc một chậm rãi dịch chuyển về phía trên ngực...

Mà theo bàn tay Tô Dịch di chuyển, Dẫn Linh sắc lệnh đỏ tươi và hoa văn màu đen hội tụ cùng một chỗ cũng theo đó cùng nhau di động.

Rất nhanh, một mảng cái yếm bị chống lên, bàn tay Tô Dịch lướt qua hai ngọn núi cao ngất đứng vững, thuận thế mà xuống, đi tới chỗ cái cổ thon dài trắng muốt.

Thẳng đến lúc tới vị trí cổ họng.

Bàn tay ngón tay Tô Dịch nhấn mạnh một cái.

Lan Sa đang hôn mê chợt há mồm, vù một tiếng, một đạo quang ảnh màu đen nổ bắn ra, bị Tô Dịch nắm chặt ở trong tay.

Nhìn kỹ, đây là một thứ giống như kén tằm, to bằng quả trứng bồ câu, toàn thân đen sì, mặt ngoài khắc một tầng hoa văn quỷ dị vặn vẹo.

Nó như có sinh mệnh, không ngừng điên cuồng giãy giụa ở trong bàn tay Tô Dịch, lực đạo thật lớn.

Vật này, chính là Túc Linh ma cổ, do bí pháp luyện chế, tựa như một cái thai xác, có thể khiến thứ loại tinh hồn ký túc trong đó.

Mà trong ma cổ này, ký túc một luồng tinh hồn thuộc về Minh Diễm Ma Tước!

Đây chính là hung cầm hiếm có khó gặp, chỉ tồn tại ở nơi U Minh, tính tình kiệt ngạo hung ác điên cuồng, trời sinh có thể thao túng "Phần Hồn Ma Diễm", được coi là một trong "bát hung" của U Minh giới.
Bình Luận (0)
Comment