Chương 5989: Thiên đạo có khuyết đường chặt đầu (2)
Chương 5989: Thiên đạo có khuyết đường chặt đầu (2)
Ý tứ trong lời nói đã biểu lộ không bỏ sót, về sau thiên hạ Thanh Phong châu này, ai dám chọc giận Đại Tần các ngươi, phải hỏi trước một chút kiếm của Chân Võ kiếm đình có đủ sắc bén hay không!
Đám người Tần Thương Đồ đều mừng rỡ, chủ động mời đám người Tô Dịch, Bồ Huyễn, Mộc Thanh, Vũ Quảng Quân tới hoàng cung làm khách.
Tô Dịch chưa từ chối.
Mộc Thanh suy nghĩ một chút, cũng đáp ứng.
Có chút tai họa, chỉ cần vận hành thao tác thích đáng, ngược lại có thể chuyển họa thành phúc, ví dụ như mượn cơ hội này, hoàn toàn có thể kéo gần quan hệ một phen thật tốt với vị Tô đạo hữu này!
Chỉ có tình cảnh của Dương Lăng Tiêu xấu hổ nhất.
Là hắn và Văn Chung dẫn dắt người tu đạo ba đại thế lực đứng đầu đến, nhưng cuối cùng trừ một mình hắn, người khác tất cả đều đã chết.
Mà hắn cũng thành tù nhân, mùi vị đó miễn bàn giày vò bao nhiêu.
Ngay sau đó, đoàn người tới Đại Tần hoàng cung.
Cách mấy ngàn dặm, trên quả đồi nhỏ, bóng người cao cả trượng kia của Yêu Quân Liên Lạc ngồi ở trên đỉnh đồi.
"Đại Kiếm Quân Mộc Thanh Chân Võ kiếm đình này có lẽ kiêng kị ta, nhưng khẳng định không phải sợ chết, hắn loại kiếm tu luyện tâm như sắt này, đâu có thể nào sợ chết?"
Liên Lạc lấy đầu ngón tay nhẹ nhàng xoa hình hoa sen máu chỗ mi tâm, lâm vào suy nghĩ.
Hắn xác định, Mộc Thanh loại lão già kia, tất nhiên là ý thức được thân phận Tô đại nhân không tầm thường, mới sẽ không chút do dự đi bổ cứu, mà không phải bị ép bởi hung uy của hắn mới như thế.
"Cũng được, bất luận Mộc Thanh ngươi có thể đoán ra thân phận của Tô đại nhân hay không, nếu Mộc Thanh ngươi có tâm, có thể kết bạn với Tô đại nhân, tự nhiên là một phúc duyên, nếu rắp tâm hại người, ha ha, Chân Võ kiếm đình nên nghĩ một chút kết cục tông môn bị diệt."
Liên Lạc đứng lên, ánh mắt nhìn phương xa,"Tạo hóa thời đại mạt pháp này, thế mà bị nhiều lão già như vậy nhằm vào, đây cũng không phải là chuyện tốt gì."
Sau đó, hắn không khỏi thấy sầu, chủ thượng mang chuyện quan trọng như vậy giao cho mình làm, không lo lắng làm hỏng, lỡ mất việc lớn?
Nhưng rất nhanh, Liên Lạc lại cười lên, hí hửng nghĩ, chủ thượng đã mang chuyện quan trọng như thế giao cho mình, chứng minh mình có thể đảm nhiệm trọng trách, có thể gánh vác rường cột nha!
Nghĩ đến đây, Liên Lạc sải bước mà đi, trên mặt tràn đầy nụ cười càn rỡ kiêu ngạo,"Vậy thử xem, lần này có bao nhiêu lão già đui mù dám thò móng vuốt cướp đồ!"
Vĩnh Hằng Thiên Vực ba mươi ba châu, lấy "thượng ngũ châu" đứng đầu, năm châu giới đó, đại biểu cho thành tựu cao nhất của giới tu hành Vĩnh Hằng Thiên Vực.
Mà Thanh Phong châu, là một trong các châu giới đội sổ nhất trong ba mươi ba châu, bị coi là thâm sơn cùng cốc.
Nguyên nhân rất đơn giản, Thanh Phong châu "thiên đạo có khuyết" !
Cho nên, ở trong mắt các đạo thống cổ xưa cao cao tại thượng như thượng ngũ châu, Thanh Phong châu lại có một biệt xưng:
Hoang vu châu.
Thiên đạo tàn khuyết, đại đạo hoang vu, như thâm sơn cùng cốc!
Dẫn tới từ sau khi thời đại mạt pháp kết thúc, thẳng đến hiện tại, trong trăm vạn năm dài lâu, giới tu hành của châu giới này cũng gầy yếu vô cùng.
Những người tu đạo kia ngay từ đầu, đã bước lên một con đường chặt đầu tàn phá!
Cho nên, so sánh với châu khác của Vĩnh Hằng Thiên Vực, người tu đạo của châu giới này, nội tình mới không chịu nổi như vậy, tu vi mới sẽ yếu như vậy, lại càng chưa từng xuất hiện Thiên Quân!
Đây là ý tứ của đường chặt đầu.
Chỉ có một dúm đồ cổ từng tìm hiểu bí mật một trận chiến hạ màn thời đại mạt pháp mới có thể rõ, Thanh Phong châu vì sao sẽ biến thành bộ dạng này. ...
Hoàng cung Đại Tần.
Một bữa tiệc đang tiến hành, ăn uống linh đình.
Bồ Huyễn áo trắng hơn tuyết, ngồi ở bên Tô Dịch, khi uống rượu đã mang vẻ mặt mọi người ngồi đây thu hết vào mắt.
Hoàng đế Đại Tần Tần Thương Đồ trên mặt tràn đầy nụ cười, nhưng khi ánh mắt đảo qua Tô Dịch, Mộc Thanh, nét mặt rõ ràng có chút câu nệ.
Nhưng, thế này đã tính là tốt.
Các đại nhân vật khác của hoàng thất Đại Tần, tuy đều ngồi nghiêm chỉnh, cố gắng muốn bảo trì trấn định cùng thong dong, nhưng chung quy vẫn quá mức câu nệ.
Tren đầu chỉ thiếu mỗi khắc tám chữ "Nơm nớp lo sợ, như giẫm băng mỏng".
Đại hoàng tử như thế.
Nhị hoàng tử như thế.
Bồ Huyễn không có ý tứ chê cười ai, đây chính là chênh lệch thực lực.
Ở giới tu hành, khi thực lực cách xa, sẽ xuất hiện loại trường hợp "tôn ti có khác biệt" này.
Càng đừng nói, Đại Tần hoàng thất hôm nay bởi họa được phúc, không những có thể bảo toàn, về sau ở thiên hạ Thanh Phong châu, chắc chắn sẽ trở thành một bá chủ mới, không ai dám chọc đến.
Dù sao, Mộc Thanh sớm dùng "Chân Võ kiếm đình" tấm bảng hiệu này chống lưng cho Đại Tần!
Ở trước mặt lợi ích to lớn này, cao thấp hoàng thất Đại Tần đối đãi Mộc Thanh thái độ kính sợ, cũng liền có thể nghĩ mà biết được.
Đương nhiên, đều là người thông minh, cao thấp hoàng thất Đại Tần tự nhiên rõ, tất cả chỗ tốt này đều đến từ ai.
Cho nên, ở trên tiệc rượu này, Tô Dịch tuy chưa nói gì, nhưng nghiễm nhiên trở thành khách quý được chú ý nhất.
Không chỉ hoàng thất Đại Tần không ngừng kính rượu, Mộc Thanh vị Đại Kiếm Quân này cũng nhiều lần chủ động kính rượu.
Bồ Huyễn nhìn ra được, ở nơi này tâm tình phức tạp nhất, có hai người.
Một là Tần Tố Khanh.
Một là Dương Lăng Tiêu.