Chương 6106: Không nể mặt có phải không (1)
Chương 6106: Không nể mặt có phải không (1)
Đây là lời nói thật.
Ai cũng không thể phủ nhận.
Tiêu Xích thì cười nói: "Nhưng ta cho rằng, lần này chỉ cần tiến vào Cửu Diệu cổ thành, trong chín tòa Tham Thiên Liên Đài kia, tất có một chỗ của Vân huynh."
Vân Kiều Quân cười khổ nói: "Đừng nâng ta lên hại ta, chỉ có thể nói ta sẽ cố hết sức đi tranh thủ."
Nói xong lời cuối, trên mặt vị đệ nhất kiếm tu Tiêu Dao cảnh Văn Châu này cũng phá lệ hiện ra một tia chờ mong.
Tham Thiên Liên Đài.
Đây là một cơ duyên lớn của Cửu Diệu cấm khu.
Chỉ là, trong năm tháng quá khứ dài lâu, quả thực không có bất cứ người tu đạo nào của Văn Châu có thể tham dự trong đó.
Nhưng nếu Vân Kiều Quân hắn có thể có một vị trí, nhất định sẽ viết lại lịch sử, phá kỷ lục Văn Châu chưa từng có một ai có thể leo lên Tham Thiên Liên Đài!
Liễu Thiên Thần thì theo bản năng nhìn Lý Mục Trần cách đó không xa một cái.
Hắn có dự cảm, vị Lý đạo hữu đến từ Bạch Hồng Kiếm Các này cũng có cơ hội!
Cho dù hắn không muốn, không thừa nhận cũng không được, cơ hội leo lên Tham Thiên Liên Đài của Lý Mục Trần, thậm chí so với sư huynh của mình còn lớn hơn nữa!
Đột nhiên, Vân Kiều Quân dừng bước, đôi mắt bỗng nhìn về phía xa.
Hầu như cùng lúc, một tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên:
"Đừng ——!"
Dưới bầu trời nơi xa.
Đứng sừng sững một mộ sao thật lớn hình dạng cực kỳ độc đáo, tựa như một nửa vòng tròn thật lớn, lại cực kỳ nguy nga, cao ngất vạn trượng.
Trên mộ sao tràn đầy lỗ thủng huyệt động rậm rạp.
Nhìn qua một lần, tựa như tổ ong vò vẽ thủng vô số lỗ.
Ở một bên của mộ sao to lớn kia, bóng dáng một đám người đứng lơ lửng.
Cầm đầu, là một nam tử áo trắng, tóc xám, đi chân trần.
Hắn cầm một cây quạt gấp bằng ngọc hào quang lượn lờ, bóng người cao, áo bào tung bay, có uy thế ngạo nghễ núi sông, quan sát chư thiên.
Rõ ràng là Vũ Tốn!
Một trong những yêu nghiệt nghịch thiên chói mắt nhất cấp bậc Tiêu Dao cảnh của Vô Lượng đế cung.
Xếp thứ mười sáu bảng xếp hạng Tiêu Dao cảnh của Kính Thiên các!
Ở bên Vũ Tốn, có mười mấy truyền nhân Vô Lượng đế cung, bên cạnh mỗi truyền nhân đều có hộ đạo giả.
Vũ Tốn cũng không ngoại lệ.
Hộ đạo giả của hắn không phải Côn Bằng lão yêu, mà là một phụ nhân xinh đẹp để búi tóc cao như đám mây, thân thể thướt tha ngạo nhân.
Phụ nhân mặc váy dài màu lục nhạt, da thịt trắng hơn tuyết, mắt sáng linh động, có một ý nhị phong lưu trời sinh.
Dung Yếp* phu nhân.
* chữ Dung của hoa phù dung, chữ Yếp mang nghĩa lúm đồng tiền
Thái thượng trưởng lão "Linh Trì động thiên" thượng ngũ châu, một vị yêu đạo Thiên Quân.
Linh Trì động thiên chỗ nàng, rất lâu trước kia đã bám vào dưới trướng Vô Lượng đế cung.
Cho nên, lần này do "Dung Yếp phu nhân" tự thân ra trận, hộ đạo cho Vũ Tốn.
Trên thực tế, không chỉ Vũ Tốn, cũng không chỉ là Vô Lượng đế cung, hộ đạo giả đi theo bên cạnh các cường giả đến từ thế lực lớn của thượng ngũ châu, hầu như đều đến từ trong thế lực phụ thuộc dưới trướng mỗi người bọn họ.
Dù sao, làm hộ đạo giả, tựa như tử sĩ, đến Cửu Diệu cấm khu này, nhất định có đến mà không có về.
Thế lực lớn nào sẽ nỡ phái Thiên Quân nhà mình tới?
Đây là chỗ tàn khốc của Cửu Diệu cấm khu.
Muốn đạt được cơ duyên, nhất định phải trả giá đắt.
Mà trả giá, thường thường sẽ rơi ở trên thân các hộ đạo giả có đến mà không có về kia!
Cho nên, phàm là đảm nhiệm hộ đạo giả, hoặc là tựa như Dung Yếp phu nhân, bám vào dưới trướng Vô Lượng đế cung, không thể không nghe theo điều khiển.
Hoặc là từng phạm sai lầm lớn, cần lấy công chuộc tội, giống Mạc Lan Hà bên cạnh Tô Dịch là như thế.
Hoặc là đại nạn sắp tới, sắp sửa suy sụp, đời này không có bao nhiêu thời gian để sống nữa.
Tóm lại, đảm nhiệm hộ đạo giả, tất nhiên có một cái nguyên do "Có đến mà không có về".
Bị ép cũng tốt, cam tâm tình nguyện cũng thế, ở lúc đến, đều đã làm tốt chuẩn bị có đến mà không có về.
Nghe được một tiếng kêu thảm thiết kia, trên môi Vũ Tốn toát ra một tia trào phúng,"Người tu đạo Văn Châu, vô luận Thiên Quân, hay cường giả Tiêu Dao cảnh, thật sự không mấy kẻ đáng xem."
Nói xong, ánh mắt hắn nhìn về phía mộ sao kia nơi xa, nhíu mày.
Mộ sao này cực kỳ cổ quái cùng nguy hiểm, ở chỗ sâu trong huyệt động dày đặc kia bị một luồng khí tức tai kiếp bao phủ, khiến người ta không thể cảm giác được tình huống ở chỗ sâu trong huyệt động.
Nhưng, Vũ Tốn bằng vào một món bí bảo cảm ứng kết luận, trong mộ sao này, có giấu cơ duyên lớn!
Hắn đã nấn ná ở đây ba ngày.
Trong ba ngày qua, từng triệu tập một đám hộ đạo giả bên người cùng nhau ra tay, nhiều lần thử muốn hoàn toàn phá hủy mộ sao này.
Nhưng cổ quái là, mỗi khi Thiên Quân ra tay, mộ sao này sẽ bỗng dưng biến mất.
Vũ Tốn cũng từng thử biện pháp khác.
Đều lần lượt thất bại, không có ích gì.
Sau đó, Vũ Tốn làm ra quyết đoán, tìm người tự mình đi chỗ sâu trong mộ sao kia thử một lần.
Trong ba ngày qua, trong người tu đạo đi ngang qua nơi đây, chỉ cần tới tự Văn Châu, tất cả đều bị Vũ Tốn "nhiệt tình" mời tiến đến.
Trước lấy danh nghĩa đại đạo tranh phong luận bàn một hồi, thắng, có thể theo hắn Vũ Tốn cùng nhau tới Vô Lượng đế cung tu hành.
Thua, phải đáp ứng Vũ Tốn tự mình đi vào trong mộ sao kia một chuyến.
Hơn nữa, hộ đạo giả của người bị thua cũng phải đi theo!