Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 6527 - Chương 6527. Tiêu Điểm Cổ Quái (3)

Chương 6527. Tiêu điểm cổ quái (3) Chương 6527. Tiêu điểm cổ quái (3)

Nói ngắn gọn, ở Vĩnh Hằng Thiên Vực hiện nay, có thể tham dự Thiên Mệnh chi tranh lần này, không thể nghi ngờ có thể xưng là một đám Thiên Quân đỉnh cao nhất, mạnh nhất đương thời!

Chẳng qua, ở sau khi đến bên ngoài chiến trường đại đạo, các Thiên Quân này vô luận thân phận gì, tu vi cỡ nào, hầu như đều thu liễm khí tức trên thân, ai cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Rất đơn giản, ở đây có cả thảy bảy vị Thiên Đế tọa trấn!

Căn bản không cần nói cái gì, chỉ là uy thế trên thân bảy vị Thiên Đế, đã khiến các Thiên Quân kia cảm thấy áp lực nặng trịch, không khí cũng trở nên trang trọng mà trầm tĩnh.

Khi Vương Chấp Vô đến, đã dẫn tới rất nhiều ánh mắt chú ý.

“Con mẹ nó, sớm biết đã không tới.”

Vương Chấp Vô âm thầm hít vào một ngụm khí lạnh, trận thế này quá lớn, khi thật sự đến giữa sân, mới có thể cảm nhận được loại cảm giác áp bách vô hình đó.

Chẳng qua trên vẻ mặt, Vương Chấp Vô lại tỏ ra rất thong dong.

Lần này hắn không phải tới một mình, bên cạnh còn dẫn theo một ông lão thấp bé.

Ông lão gầy trơ xương, mũi đỏ vì uống rượu, mắt tam giác, mặc đạo bào đỏ dài rộng, nhắm mắt theo đuôi Vương Chấp Vô, cực hèn mọn.

“Công tử yên tâm, có lão nô, sẽ không xảy ra chuyện.”

Như quan sát được trong lòng Vương Chấp Vô thấp thỏm, ông lão thấp bé mặc đạo bào đỏ nhanh chóng truyền âm, nghiêm túc an ủi.

“Bớt nói nhảm, ngươi còn có thể xử được Thiên Đế?”

Vương Chấp Vô tức giận nói.

Ông lão thấp bé này, tên là Mộ Ngư, tự xưng đến từ một thế lực gọi là “Vô Chung giáo” gì đó, chính là đệ tử của đại tế ti Vô Chung giáo.

Điều kỳ quái nhất là, Mộ Ngư này vậy mà nói mình là lão tổ của gã, khai phái tổ sư của Vô Chung giáo!

Từ lúc đó ở dòng sông vận mệnh quay về Vĩnh Hằng Thiên Vực, Mộ Ngư lại đột nhiên xuất hiện, như thuốc cao bôi trên da chó dính vào bên người Vương Chấp Vô, đánh chết cũng không rời khỏi.

Đến bây giờ, Vương Chấp Vô đã quen bên người đi theo một kẻ giống thần côn giả danh lừa bịp như vậy.

Nói tới, lần này có thể tới tham gia Thiên Mệnh chi tranh, may mà có Mộ Ngư hỗ trợ.

Cũng không biết Mộ Ngư dùng kỹ xảo gì, thế mà từ Vĩnh Hằng lôi đình “Vô Hư Thiên Đế” nơi đó đạt được một danh ngạch!

Chính là chuyện này, khiến Vương Chấp Vô nhìn Mộ Ngư bằng ánh mắt khác xưa, rốt cuộc ý thức được, lão thần côn này đi theo mình, rõ ràng không đơn giản!truyenggg.com- Chỉ 1000 đồng/ngày đọc tất cả Kho 1000++ truyện dịch miễn phí !

Chẳng qua, Vương Chấp Vô vẫn không tin, mình là tổ sư Vô Chung giáo gì đó, cái này không phải nói nhảm sao.

Nếu mình thật sự đến từ Vận Mệnh Bỉ Ngạn, là tổ sư Vô Chung giáo gì đó, gì nào đến nỗi lăn lộn thê thảm như vậy?

“Thiên Đế?”

Đôi mắt đục ngầu của Mộ Ngư không lộ dấu vết quét một lần bảy vị Thiên Đế ở đây, sau đó cúi đầu khom lưng, khuôn mặt già nua nịnh nọt truyền âm nói: “Nếu thiếu gia có lệnh, lão nô liều cái bộ xương già này, vẫn là có thể...”

“Dừng lại!”

Vương Chấp Vô một cái tát lên ót Mộ Ngư, “Cũng không xem xem đây là nơi nào, là ngươi lão thần côn này có thể thổi da bò? Nhỡ đâu bị các Thiên Đế kia nghe được, lão tử sẽ bị ngươi hại chết!”

Mộ Ngư xoa ót, cười khàn khàn.

Nơi xa, ánh mắt các Thiên Đế kia lục tục nhìn quét tới đây, vốn đều có chút kỳ quái, “Mộ Ngư” này là ai.

Khi nhìn thấy một màn Vương Chấp Vô vỗ một cái đánh vào ót Mộ Ngư, người sau chỉ dám cúi đầu cười lấy lòng, các Thiên Đế kia nhất thời không chú ý nữa.

Chỉ có Vĩnh Hằng lôi đình Vô Hư Thiên Đế mí mắt giật giật, trong lòng hít vào ngụm khí lạnh, Vương Chấp Vô kia quả thực quá lớn mật rồi, dám bất kính đối với vị tiền bối kia! !

Chẳng qua, Vô Hư Thiên Đế chưa nói cái gì.

Vị tiền bối kia đã dặn dò, không thể tiết lộ bất cứ chuyện gì, hơn nữa ở trong Thiên Mệnh chi tranh lần này, vị tiền bối kia chỉ là quần chúng, mục đích là chiếu cố an nguy của Vương Chấp Vô, chuyện khác hết thảy không xen vào.

Đột nhiên, toàn trường xôn xao một phen.

Luyện Nguyệt cùng Ngũ Hợp đạo nhân của Nam Thiên đạo đình cùng nhau tới.

Nhất là Luyện Nguyệt, được rất nhiều ánh mắt chú ý.

Một nữ tử tu vi Tiêu Dao cảnh, lại có thể tham gia đến Thiên Mệnh chi tranh, loại chuyện khác thường này, ai có thể không chú ý?

Làm người ta giật mình nhất là, làm khai phái tổ sư của Nam Thiên đạo đình, Trường Hận Thiên Đế thế mà cười đứng dậy, tự mình đón Luyện Nguyệt đến bên người mình ngồi xuống!

Trong lúc nhất thời, không biết bao nhiêu người ánh mắt trở nên vi diệu.

“Kỳ quái, xem ra trong Thiên Mệnh chi tranh lần này, thế mà còn có một chút tồn tại cổ quái tương tự với một đạo phân thân này của tổ sư trà trộn vào.”

Đôi mắt đục ngầu của Mộ Ngư lóe lên, nhíu mày, từ trên thân Luyện Nguyệt, khiến hắn phát hiện một luồng khí tức cổ quái.

Ngoài ra, ở phụ cận chiến trường đại đạo này, trong các cường giả tham dự Thiên Mệnh chi tranh, cũng có một dúm người dẫn tới Mộ Ngư lưu ý.

Giống với Luyện Nguyệt, khiến Mộ Ngư phát hiện một tia bất thường cổ quái!

“Thiên Mệnh chi tranh lần này, sợ là sắp gây ra động tĩnh lớn...”

Trong lòng Mộ Ngư lẩm bẩm.

Đột nhiên, một đợt kinh hô ầm ầm vang vọng ở nơi này, quả thực như nổ tung nồi áp suất.

Lập tức dẫn tới toàn trường chú ý.

Tiếng kinh hô nổi lên xung quanh, mang theo kinh ngạc.

Như mặt nước yên lặng, bị đá lớn vạn cân đập trúng, bắn tung lên vô số bọt nước.

Tất cả mọi người phụ cận chiến trường đại đạo đều bị kinh động.

Tầm mắt ùn ùn nhìn lại.
Bình Luận (0)
Comment