Chương 6529. Giá lâm (2)
Chương 6529. Giá lâm (2)
“Ha ha, Tô huynh!”
Vương Chấp Vô lại không thèm bận tâm, tiến lên trước, cho Tô Dịch một cái ôm hung hăng, đồng thời nhanh chóng truyền âm, “Ngươi đã dám đến, khẳng định có đạo lý để tới, nhưng cũng đừng hy vọng lão đệ ta có thể giúp được gì nhiều, không có cách nào cả, đám Thiên Đế chó hoang kia quá đông rồi, ta nếu nhảy nhót, lo lắng bản thân xong đời trước.”
Dứt lời, hắn vỗ vỗ bả vai Tô Dịch.
Tô Dịch nhất thời có chút cạn lời.
Tên này cũng thật thú vị, cứ như vậy ở dưới ánh mắt mọi người nhiệt tình như vậy chào hỏi với ta, cái này hoàn toàn chẳng khác gì đang tỏ thái độ.
Chỉ dựa vào một điểm này, đổi làm người khác nhất định không làm được.
“Yên tâm.”
Tô Dịch không nói gì, lấy ra một bầu rượu, đưa cho Vương Chấp Vô, nói đùa: “Nếu ta còn sống rời đi, đây là rượu mừng công, nếu là xảy ra chuyện, vậy là rượu tiễn biệt, cất cho kỹ.”
Ánh mắt Vương Chấp Vô phức tạp, thở dài: “Ngươi nha...”
Hắn vốn muốn nói ngươi không nên tới, nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống, người cũng đã tới, nói những lời nhảm này có tác dụng gì?
Cuối cùng, Vương Chấp Vô tiếp nhận rượu của Tô Dịch, lui đến một bên.
Tất cả những thứ này, bị Mộ Ngư thu hết vào mắt, sắc mặt lão cổ quái, đau cả đầu.
Khai phái tổ sư của mình chính là luôn coi đại lão gia Kiếm Đế thành là địch thủ đại đạo!
Nhưng hôm nay, đại đạo phân thân của tổ sư, sao lại đi lại cùng một chỗ với chuyển thế chi thân của đại lão gia Kiếm Đế thành?
Cái này... Thật sự khó giải quyết!
“Tô Dịch, ngươi đây là muốn tới chủ động chịu chết?”
Một trung niên áo gấm khôi ngô đột nhiên mở miệng.
Bùi Thạch.
Đại trưởng lão Vô Lượng đế cung!
Đứng ở phụ cận hắn, đều là cường giả đến từ Vô Lượng đế cung, khí tức mỗi kẻ một khủng bố hơn.
Lúc này ánh mắt bọn họ nhìn về phía Tô Dịch, không chút nào che giấu sát cơ cùng địch ý.
Một trận chiến Nam Cương Già Thiên đại sơn trước đó không lâu, khiến trận doanh Vô Lượng đế cung bọn họ hao tổn mấy chục vị Thiên Quân, dẫn tới thiên hạ chấn động.
Trận chiến này, cũng làm Vô Lượng đế cung coi là vô cùng nhục nhã.
“Các vị, Thiên Mệnh chi tranh còn chưa mở ra, không bằng nhân cơ hội này, chúng ta cùng nhau hợp lại, diệt Tô Dịch này trước?”
Có người đề nghị.
“Như thế rất tốt!”
“Chúng ta đang có ý đó!”
Trong lúc nhất thời, rất nhiều tiếng phụ họa vang lên, sát cơ nồng đậm cũng theo đó tuôn ra ở trong mảng thiên địa này.
Rất nhiều người rục rịch, ánh mắt nhìn về phía Tô Dịch tràn ngập sát ý.
Có người thù ghét Tô Dịch, là bởi vì sớm đã kết mối thù máu với Tô Dịch.
Chẳng qua, càng nhiều hơn chính là để ý luân hồi quy tắc cùng kỷ nguyên hỏa chủng trên người Tô Dịch!
Bây giờ, Tô Dịch lẻ loi một mình tham dự vào, đối với bọn họ mà nói, đơn giản tựa như thấy một con mồi đần độn tự chui đầu vào lưới.
Ai còn có thể kiềm chế được sát cơ trong lòng?
Những Thiên Đế kia thờ ơ lạnh nhạt, không rảnh để ý, trong lòng ước gì có người không để ý quy củ làm loạn, trực tiếp hạ tử thủ đối với Tô Dịch.
Giờ khắc này, Khô Huyền Thiên Đế hừ lạnh một tiếng, cất bước đi ra.
Ầm!
Một luồng đế uy kinh khủng bao phủ khuếch tán, đè ép toàn trường, làm không biết bao nhiêu người biến sắc.
“Tô đạo hữu là bổn tọa mời đến, bổn tọa mượn cơ hội này, nói luôn ở đây, tiếp theo Thiên Mệnh chi tranh, ai dám làm loạn, người đó là tử địch của bổn tọa!”
Ánh mắt Khô Huyền Thiên Đế lạnh lùng, “Nếu Tô đạo hữu một khi xảy ra chuyện, người đó là tội nhân phá hư tái tạo Dịch Thiên đế tọa!”
Một đoạn lời, ầm ầm vang vọng toàn trường, mọi người không khỏi bị chấn nhiếp, lúc này mới ý thức được, thì ra Khô Huyền Thiên Đế chống lưng cho Tô Dịch!
Trách không được Tô Dịch dám không sợ hãi đến đây.
Mà Khô Huyền Thiên Đế sau khi phát ra lời hung hăng này, Thiên Đế khác đều chỉ giữ trầm mặc, không phản bác.
Thái độ như vậy, cũng làm mọi người ý thức được, tất cả Thiên Đế rõ ràng đều đã ngầm cho phép Tô Dịch tham dự Thiên Mệnh chi tranh lần này!
“Lão đệ, mau tới nơi này.”
Khô Huyền Thiên Đế cười tiến lên, tự mình nghênh đón Tô Dịch.
Tô Dịch cười cười, thu hồi một chiếc thuyền đơn độc dưới chân, đi tới, “Làm phiền lão ca rồi.”
Khô Huyền Thiên Đế ngửa mặt lên trời cười to, “Hai huynh đệ chúng ta không cần khách khí, ngươi nếu như không đến, Thiên Mệnh chi tranh này liền không tổ chức được!”
Nói đến đây, ánh mắt Khô Huyền Thiên Đế quét qua mọi người ở đây, tiết lộ một bí mật, “Quên nói cho các ngươi, lần này các ngươi có thể có cơ hội xen vào Thiên Mệnh chi tranh, là nhờ có Tô đạo hữu trượng nghĩa, lấy ra Đại Bi Kiếm, bằng không, các ngươi đời này cũng đừng hòng tranh đoạt cơ hội thành đế lần này!”
Mọi người ngạc nhiên, cái gì, Đại Bi Kiếm thì ra vẫn luôn ở trong tay Tô Dịch?
Cái này quả thực quá ngoài dự liệu.
Khô Huyền Thiên Đế không tiếp tục nói rõ lý do, tự mình đưa Tô Dịch đến trận doanh bên mình.
“Lão đệ, đây là thân truyền đệ tử Ngũ Triệt của ta, giáo chủ Thái Ngô giáo, các ngươi làm quen một phen.”
Khô Huyền Thiên Đế cười chỉ Ngũ Triệt.
Ngũ Triệt bóng người cao to, chòm râu bay bay, đầu đội một chiếc mũ cao, dáng vẻ trầm ổn uy nghiêm.
Lúc đối mặt Tô Dịch, hắn cười chắp tay, “Sư tôn ta thường xuyên nói đến đạo hữu, đối với đạo hữu khen không dứt miệng, tin tưởng trên Thiên Mệnh chi tranh lần này, đạo hữu tất có hành động kinh người!”