Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 6547 - Chương 6547. Hay Cho Một Cái Tiện Tay Mà Làm (3)

Chương 6547. Hay cho một cái tiện tay mà làm (3) Chương 6547. Hay cho một cái tiện tay mà làm (3)

“Dư Hưu cũng đã thua, Tô Dịch này bây giờ đã có được tư cách chiếm lấy hạng nhất Thiên Mệnh chi tranh.”

Có người lo lắng.

Tới bây giờ, đối thủ của Tô Dịch chỉ còn lại có Bác Vân Quân và Nhạc Ưu, nhưng ai cũng không dám khẳng định, Bác Vân Quân và Nhạc Ưu có thể kết thúc xu thế tấn thăng của Tô Dịch hay không!

“Trước kia, thiên hạ này cũng đã đánh giá quá thấp sự đáng sợ của Tô Dịch!”

“Kẻ nắm giữ luân hồi, quả nhiên là dị số.”

“Thiên Mệnh chi tranh còn chưa thật sự kết thúc, các vị cớ sao thở dài? Chờ một chút xem!”

Toàn trường nghị luận, tất cả đều vây quanh một mình Tô Dịch triển khai.

Vương Chấp Vô kích động đến vỗ đùi, muốn ngâm thơ, muốn khen ngợi hành động vĩ đại hạ gục Dư Hưu của Tô Dịch.

Nhưng nín hồi lâu, cũng chưa nín ra một chữ, cuối cùng vẻ mặt hậm hực lại mắng một tiếng “Đệch!”

Mộ Ngư thấy muốn cười, lại không dám cười, thầm nghĩ, ở Chúng Huyền Đạo Khư, lão già nào không rõ, bất luận chuyện gì không hợp lẽ thường xảy ra ở trên thân đại lão gia Kiếm Đế thành, đều không kỳ quái?

Dao Quang Thiên Đế của Thất Sát thiên đình mặt mũi âm trầm, trong lòng dâng lên mất mát cùng không cam lòng khó tả.

Hắn gửi gắm kỳ vọng đối với Dư Hưu, vốn cho rằng bằng vào tay Dư Hưu, đủ hái được vòng nguyệt quế hạng nhất Thiên Mệnh chi tranh.

Nhưng bây giờ, tất cả đều đã thất bại.

“Lão đệ, lão ca ta phục rồi!”

Khô Huyền Thiên Đế cười không khép miệng được, vỗ một bàn tay ở trên vai Tô Dịch.

“Lão ca cũng đừng cao hứng quá sớm.”

Tô Dịch nhịn không được nhắc nhở, “Còn chưa kết thúc đâu, lúc thực sự kết thúc, nhỡ đâu xảy ra biến số gì...”

Vẻ mặt Khô Huyền Thiên Đế đọng lại, vui sướng trong lòng lập tức tiêu tán rất nhiều.

Mà lúc này, Văn Thiên Đế đột nhiên mở miệng: “Chư vị, trước mắt trong Thiên Mệnh chi tranh, đã chỉ còn lại ba người, lại tiến hành rút thăm, đối với người nào cũng không công bằng. Mà ta có một đề nghị, dứt khoát để ba người bọn họ cùng nhau đối chiến, hoàn toàn quyết ra một cái thắng bại.”

Lời này vừa nói ra, tiếng nghị luận toàn trường lập tức tan biến, mọi người đều lấy làm kinh hãi.

Nhưng nghĩ kỹ, đề nghị của Văn Thiên Đế ngược lại cũng không phải bắn tên không đích.

Trước mắt, chỉ còn Bác Vân Quân, Nhạc Ưu cùng Tô Dịch ba người.

Nếu rút thăm, một người trong đó hoàn toàn không cần đối chiến, liền có thể tham dự một trận tranh phong cuối cùng.

Lời như vậy, liền tỏ ra không công bằng.

“Lời ấy đại thiện, ta cho rằng có thể được.”

Lăng Thiên Đế tỏ thái độ.

Ngay sau đó, Thiên Đế khác cũng đều lần lượt mở miệng, ủng hộ đề nghị của Văn Thiên Đế.

Chỉ có Khô Huyền Thiên Đế vẻ mặt âm trầm, cả giận nói: “Nói nhảm, các ngươi đây là muốn phá hư quy củ? Trước đó đều đã nói, tất cả thứ tự đối chiến, đều do Luân Chuyển Mệnh Liên tới quyết định! Bây giờ các ngươi liền đổi ý rồi?”

Không khí ngột ngạt, mọi người câm như hến.

Loại tranh chấp giữa Thiên Đế này, ai dám dính vào?

Khô Huyền Thiên Đế tức giận mắng to, ‘Đừng cho rằng ta không biết, các ngươi sở dĩ ủng hộ làm như thế, đơn giản là muốn để Bác Vân Quân liên thủ với Nhạc Ưu, cùng đi đối phó Tô Dịch! Nói cho các ngươi biết, cửa cũng không có!”

Mặc cho ai cũng nhìn ra, Khô Huyền Thiên Đế giận dữ.

“Đây không phải phá hư quy củ, mà là lựa chọn một cách làm càng thêm thỏa đáng.”

Văn Thiên Đế bình tĩnh nói: “Nếu vẫn như cũ do Luân Chuyển Mệnh Liên rút thăm, đối với Tô Dịch cũng không công bằng, không phải sao?”

Khô Huyền Thiên Đế cười lạnh nói: “Vậy để ba người bọn họ phân biệt lần lượt quyết đấu! Như vậy công bình nhất!”

Mắt thấy các Thiên Đế này muốn vì vậy mà tiếp tục tranh chấp tiếp, Tô Dịch đột nhiên nói: “Lão ca, không cần tranh nữa, cứ theo bọn hắn đề nghị để quyết đấu là được.”

Khô Huyền Thiên Đế sững sờ.

Tất cả mọi người ở đây cũng đều vẻ mặt kinh ngạc.

Tô Dịch làm sao không rõ, quyết đấu như vậy đối với hắn mới là bất lợi nhất?

Nhưng hắn vì sao lại phải đáp ứng?

Chẳng lẽ nói, hắn tự tin có khả năng đánh lại Bác Vân Quân và Nhạc Ưu kết hợp?

Dù là sáu vị Thiên Đế kia cũng có chút bất ngờ.

“Hảo khí phách!”

Văn Thiên Đế cười rộ lên, “Khô Huyền, bản thân Tô Dịch cũng đã đáp ứng, ngươi còn có lời gì để nói?”

Vẻ mặt Khô Huyền Thiên Đế lúc sáng lúc tối.

Hắn tự nhiên rõ, lấy cách làm người của Tô Dịch, tuyệt đối sẽ không tùy tiện làm bừa ở trên loại chuyện này.

Cuối cùng, Khô Huyền Thiên Đế không nói gì nữa.

Ngoài dự liệu chính là, Nhạc Ưu giờ phút này đột nhiên đứng dậy, thản nhiên nói: “Đề nghị này tuy tốt, nhưng vì tránh hiềm nghi, ta có thể cam đoan, tuyệt đối sẽ không kết hợp với người khác đi đối chiến!”

Nói xong, ánh mắt của hắn quét qua toàn trường, “Nói câu không khách khí, ta cũng khinh thường kết hợp với người ta!”

Toàn trường xôn xao, ùn ùn nhìn qua Nhạc Ưu.

“Vậy thì thử xem, rốt cuộc người nào có thể thắng lợi là được!”

Giờ khắc này, Bác Vân Quân cũng đứng dậy, tiến hành tỏ thái độ.

Nhìn ra được, hắn như Nhạc Ưu, khinh thường chơi thuật hợp tung liên hoành.

“Đây là tầm nha!”

Tô Dịch khẽ nói.

Lúc nói chuyện, hữu ý vô ý liếc những Thiên Đế kia một cái.

Ý trào phúng như có như không trong lời nói, mặc cho ai cũng có thể nghe ra.

Chiến trường đại đạo.

Ba người Tô Dịch, Bác Vân Quân, Nhạc Ưu tạo thành thế chân vạc, đứng ở trên ba phương vị.

Tầm mắt toàn trường tất cả đều hội tụ tới.
Bình Luận (0)
Comment