Chương 6633. Tin dữ (3)
Chương 6633. Tin dữ (3)
Đồng thời, Tô Dịch lại nhiều lần tới phụ cận một suối nguồn kia, muốn đợi xem còn có Vực Ngoại Thiên Ma tiến đến hay không.
Đáng tiếc, hy vọng của Tô Dịch đã thất bại.
Cuối cùng, hắn ở phụ cận một suối nguồn kia bố trí một tòa cấm trận.
Không phải vì giết địch, chỉ vì nếu có một ngày một khi lại có Vực Ngoại Thiên Ma xuất hiện, có thể ngay lập tức khiến mình cùng đám người Lộc Thục Yêu Tổ biết được.
Ba ngày sau.
Tô Dịch từ biệt mọi người, một mình một người rời khỏi dòng sông vận mệnh.
...
Trên dòng sông vận mệnh.
Một đám đệ tử tông môn trẻ tuổi đang ở dưới một vị sư môn trưởng bối dẫn đầu, tiến hành một hồi du lịch.
“Đều cẩn thận một chút, tuyệt đối đừng tự tiện làm bậy!”
“Nói cho các ngươi, một đám bọt sóng trong dòng sông vận mệnh này, cũng có thể chôn vùi tất cả chúng ta!”
Một ông lão áo bào đen vẻ mặt nghiêm túc, cảnh báo các đệ tử trẻ tuổi của tông môn, giảng giải cho bọn họ chỗ hung hiểm của dòng sông vận mệnh.
“Sư bá, trên đời này thật sự chỉ có Thiên Đế mới có thể tiến vào dòng sông vận mệnh sao?”
“Không sai!”
Ông lão áo bào đen giọng điệu kiên định nói: “Dưới Thiên Đế, ai đi người đó chết!”
Ầm!
Đang nói chuyện với nhau, trên mặt sông nơi xa đột nhiên nhấc lên một trận bão tố, một đám quỷ vật khí tức quỷ dị cổ quái xuất hiện ở trong cơn bão, giương nanh múa vuốt.
Lập tức, ông lão áo bào đen cả kinh biến sắc.
Quỷ chặn đường!
Một loại sinh linh đáng sợ trong dòng sông vận mệnh, thường xuyên trà trộn ở trong dòng lũ vận mệnh, chuyên môn chặn đường giết chóc những người tu đạo băng qua dòng sông vận mệnh!
Mà xa xa trong một trận bão tố kia, ít nhất có hơn trăm con quỷ chặn đường!
“Xong rồi!”
Tay chân ông lão áo bào đen lạnh toát.
Lấy đạo hạnh của hắn, ở trên dòng sông vận mệnh này, căn bản không phải đối thủ của đám quỷ chặn đường kia.
Mà các đệ tử trẻ tuổi kia trên thuyền, thì sớm bị một màn này kinh động, ai cũng dại ra ở đó, kinh hãi thất sắc.
Ầm ầm!
Cơn bão càn quét, đám quỷ chặn đường kia kết đội lao ra, tên nào cũng phát ra tiếng cười quái dị dữ tợn, bổ nhào đến.
Nhưng còn ở nửa đường, cơn bão thổi quét đến đột nhiên đình trệ ở đó, thủy vực kịch liệt cuồn cuộn cũng chợt lâm vào yên lặng.
Đám quỷ chặn đường lao tới kia, cũng như sâu bọ dính vào trên mạng nhện, không nhúc nhích, đình trệ ở đó.
Một màn cổ quái này, khiến đám người ông lão áo bào đen không hiểu ra sao.
Ngay sau đó, ở trong tầm nhìn của bọn họ liền nhìn thấy một hình ảnh không thể tưởng tượng ――
Trên mặt sông nơi xa đột nhiên tách ra một vết nứt, một người trẻ tuổi áo bào xanh chắp tay sau lưng, thong thả từ trong một vết nứt kia đi ra.
Nhìn như tản bộ sân vắng, lại ở trong chớp mắt đã tới phía trên dòng sông vận mệnh này.
Theo hắn vung tay.
Ầm!
Một cơn bão đình trệ kia chợt chia năm xẻ bảy, tan rã biến mất.
Đám quỷ chặn đường kia thì như thả sủi cảo, ngã xuống bên trong dòng sông vận mệnh, phát ra tiếng thét chói tai hoảng sợ, hốt hoảng chạy trốn.
Thẳng đến lúc này, thủy vực phụ cận tựa như yên lặng, lúc này mới khôi phục lại, con sông dâng trào, mênh mông cuồn cuộn.
Chẳng qua, đã không còn cơn bão, cũng không có quỷ chặn đường.
Chỉ có một người trẻ tuổi áo bào xanh đứng ở nơi đó, phóng mắt chung quanh, như đang suy nghĩ cái gì.
Trên bảo thuyền, đám người ông lão áo bào đen sớm bị rung động trợn mắt cứng lưỡi, đều hoài nghi mình là đang nằm mơ.
“Mạo muội hỏi một câu, bế đò cách nơi này gần nhất ở nơi nào?”
Nơi xa, người trẻ tuổi áo bào xanh xoay người, nhìn về phía chiếc bảo thuyền này.
Ông lão áo bào đen như mộng bừng tỉnh, vội vàng khom người chắp tay, đáp:
“Hồi bẩm tiền bối, bến đò cách gần nhất ở ngoài chín vạn dặm, đi thông ‘Thương Linh châu’ một trong ba mươi ba châu!”
Người trẻ tuổi áo bào xanh cười gật gật đầu, “Đa tạ!”
Dứt lời, xoay người mà đi.
Cất bước một cái, bóng người liền như một mảng hào quang lao vút đi, biến mất phía trên dòng sông mênh mông kia.
Thẳng đến một lúc lâu sau, đám người trên bảo thuyền mới hồi phục tinh thần lại.
“Sư bá, người nọ... Chẳng lẽ là một vị Thiên Đế?”
Có người lắp bắp hỏi.
Thiên Đế!
Trong lòng mọi người chấn động, quả thực, lúc trước sư bá từng nói, chỉ có Thiên Đế mới có thể tiến vào bên dưới dòng sông vận mệnh kia.
Mà nam tử áo bào xanh kia, chính là từ trong dòng sông vận mệnh còn sống đi ra!
“Ta đời này dù chưa từng gặp chín vị Thiên Đế kia, nhưng từng thấy bức tranh bọn họ, nhưng căn bản không có một ai là bộ dáng như vậy.”
Ông lão áo bào đen lẩm bẩm, ánh mắt ngơ ngẩn.
Một đệ tử nơm nớp lo sợ nói: “Sư bá, lúc trước ta từng nhìn kỹ, người nọ hình như là... Là...”
“Là ai?”
Mọi người thúc giục dò hỏi.
Đệ tử kia rốt cuộc như lấy đủ dũng khí, nói ra một cái tên: “Tô Dịch!”
Tô Dịch?
Lập tức, toàn trường tĩnh mịch, nhìn nhau kinh ngạc.
Tin tức có liên quan Thiên Mệnh chi tranh, vẫn chưa truyền lưu thiên hạ, mà là bị nhiều vị Thiên Đế liên thủ phong tỏa lại.
Nhưng ở nửa năm gần đây, khắp nơi đều đang truyền lưu, các thế lực cấp Thiên Đế kia lục tục tỏ thái độ, ở toàn bộ Vĩnh Hằng Thiên Vực truy nã cùng một người.
Người nọ chính là Tô Dịch!
Chuyển thế chi thân của Giang Vô Trần khai phái tổ sư Lệ Tâm Kiếm Trai!
Chuyện này, ở thiên hạ hôm nay nhấc lên không biết bao nhiêu nghị luận.