Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 6666 - Chương 6666. Long Cốt Giới Thuyền (2)

Chương 6666. Long cốt giới thuyền (2) Chương 6666. Long cốt giới thuyền (2)

Mấy năm nay, vì hoàn thành tông môn khảo hạch, vẫn luôn kiếm ăn ở giữa Linh Hòa thành cùng Nam Hải, màn trời chiếu đất, bôn ba đã lâu.

“Thì ra là thế.”

Tô Dịch khẽ gật đầu, nhìn ra được, Vân Dung vô cùng khát vọng có thể trở thành ngoại môn đệ tử của Xích Diên đạo đình.

Nếu không, không có khả năng sẽ mang ngày rời Xích Diên đạo đình cũng nhớ rõ như thế.

Về phần khảo hạch trong miệng Vân Dung là cái gì, Tô Dịch không hỏi nhiều.

Mỗi đạo thống ở lúc thu truyền nhân, đều sẽ tiến hành đủ loại khảo hạch, Tô Dịch sớm thấy lạ mà không còn lạ nữa.

Chẳng qua, ở trước khi đi lên Long Cốt Giới Thuyền, đã xảy ra một nhạc đệm nho nhỏ.

Một nữ tử áo vàng khuôn mặt xinh đẹp sau khi ở xa xa nhìn thấy Vân Dung, vẻ mặt ngạc nhiên lẫn vui mừng chủ động tiến đến, hỏi han ân cần Vân Dung.

Vân Dung lại cúi đầu, nhíu mày, khuôn mặt xinh xắn lạnh như băng, không nói một câu.

Nữ tử áo vàng lại cười tủm tỉm, cũng không để ý, còn vô cùng thân thiết vỗ vỗ bả vai Vân Dung, nói: “A Dung, chúng ta đều là đồng tộc, nếu ngươi có gì cần hỗ trợ, nhất định phải nói với ta đó.”

Một chớp mắt này, Vân Dung rõ ràng không nhịn nổi nữa, nổi giận nói: “Vân Lưu, ngươi bớt hư tình giả ý! Thực cho rằng ta không biết chuyện ngươi làm? Những năm gần đây, nếu không phải ngươi âm thầm cản trở, ta sao có thể mãi không thông qua một đạo khảo hạch cuối cùng của tông môn?”

Nữ tử áo vàng Vân Lưu lại không tức giận, ngược lại vẻ mặt ủy khuất nói: “A Dung, ngươi cũng không thể nói lung tung, ta nào có bản lãnh ở trên chuyện khảo hạch làm khó dễ ngươi?”

Vân Dung tức giận đến mức lồng ngực phập phồng, đang muốn nói gì.

Vân Lưu đã ôn hòa nói: “Có đôi khi tìm xem nguyên nhân của mình, nhiều năm như vậy, có cố gắng tu hành hay không, đừng mang thất bại của mình, cho rằng là người khác tạo thành, lấy thân phận ta hôm nay, nào cần cố ý nhằm vào ngươi?”

Thanh âm mềm mại, nhưng lời nói lại mang theo châm chọc như có như không.

Dứt lời, nàng đã cười xoay người mà đi.

Chỉ để lại tại chỗ Vân Dung khuôn mặt xanh mét.

Tô Dịch mang tất cả cái này thu hết vào đáy mắt.

Nhìn ra được, nữ tử tên Vân Lưu kia là nhân vật trong bông có kim, nhìn như cười nói thản nhiên, hỏi han ân cần đối với Vân Dung, thực ra chính là cố ý ghê tởm cùng giễu cợt Vân Dung.

Nhìn ra được, Vân Dung bị chọc tức hỏng rồi, rất nghẹn khuất.

Nhưng, Tô Dịch chưa nói gì.

Sau một lúc, Vân Dung mới thu thập tâm tình, áy náy thấp giọng nói: “Để tiền bối chê cười rồi, còn xin tiền bối đừng chú ý, vãn bối cam đoan nhất định sẽ tận tâm hết sức làm tốt dẫn đường cho tiền bối, sẽ không để chuyện cá nhân mình ảnh hưởng đến hành trình của tiền bối!”

Tô Dịch khẽ gật đầu, nói: “Đi thôi.”

Ngay lập tức, hai người cùng nhau đi lên Long Cốt Giới Thuyền.

Nơi xa, nữ tử áo vàng Vân Lưu thì cùng một đám người tu đạo hội tụ một chỗ.

“Sư muội, vừa rồi người kia tựa như là Vân Dung sư muội đồng tộc với ngươi?”

Một nam tử áo bào lam hỏi.

Vân Lưu gật đầu, thở dài: “Đúng vậy, mấy năm nay A Dung vẫn luôn ở bên ngoài bôn ba, rất vất vả, ta cũng là không đành lòng, muốn đi giúp nàng một chút, nào ngờ, A Dung lại không cảm kích.”

Nói xong, nàng vẻ mặt buồn bã.

Nhất thời, có người khó chịu nói: “Sư muội tốt bụng hỗ trợ, Vân Dung kia lại không cảm kích, loại vô ơn như vậy, để ý cô ta làm chi?”

Có người thì cảm khái nói: “Vân Lưu sư muội lương thiện tốt bụng, đúng là khó được.”

Những người tu đạo này, giống với Vân Lưu, đều đến từ Xích Diên đạo đình, nhưng bọn họ đều là nhân tài kiệt xuất trong ngoại môn, địa vị cực cao, thân phận phi phàm.

Về phần Vân Dung, là một truyền nhân còn chưa thông qua khảo hạch ngoại môn, nếu không phải bởi vì Vân Lưu, bọn họ đại đa số thậm chí cũng không biết có Vân Dung một đồng môn như vậy.

“Không nói những thứ này, các vị sư huynh sư tỷ, chúng ta cũng nên khởi hành rồi.”

Vân Lưu nói: “Nếu dọc đường không xảy ra cái gì ngoài ý muốn, chúng ta nhất định sẽ ở trước khi ‘Vấn Đạo đại điển’ của tông môn bắt đầu chạy về.”

Vấn Đạo đại điển!

Đây là việc trọng đại ngàn năm một lần của Xích Diên đạo đình!

Bọn họ các đệ tử truyền nhân du lịch bên ngoài này đã sớm nhận được tin tức, đều sẽ từ bốn phương tám hướng chạy về.

Lúc này, đoàn người Vân Lưu cũng đi lên Long Cốt Giới Thuyền.

Ở trên thuyền, Vân Lưu ngẩn ra.

Nàng xa xa nhìn thấy, Vân Dung cùng nam tử mặc áo xanh kia tới lầu các chữ Thiên ở mũi tàu.

“Kỳ quái, Vân Dung tiện tỳ không có tiền đồ kia, chẳng lẽ lần này số đạp cứt chó, kết bạn một vị quý nhân khó lường?”

Vân Lưu nhíu mày.

Nàng rất rõ, phàm là nhân vật có thể ở trên Long Cốt Giới Thuyền chiếm cứ một lầu các chữ Thiên, ai không phải rất có lai lịch!

Trừ cần trả giá cả thảy năm đồng tiền Mệnh Ngọc, còn cần có được bối cảnh cùng nhân mạch đủ hùng hậu!

Như bọn họ các ngoại môn đệ tử Xích Diên đạo đình này, đều chỉ có thể vào ở trong một ít phòng khoang thuyền tầm thường, cho dù có thể gom đủ tiền Mệnh Ngọc, cũng không đủ tư cách chiếm dụng một lầu các chữ Thiên!

Nghĩ đến đây, trong lòng Vân Lưu đột nhiên thấy một đợt không thoải mái.

Nàng không thể tưởng tượng, Vân Dung tiện tỳ kia sớm bị mình giẫm ở dưới chân, sao có thể kết bạn một quý nhân có thể tiến vào lầu các chữ Thiên như vậy.
Bình Luận (0)
Comment