Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 6687 - Chương 6687. Món Ăn Trên Bàn Của Yêu Tổ (1)

Chương 6687. Món ăn trên bàn của Yêu Tổ (1) Chương 6687. Món ăn trên bàn của Yêu Tổ (1)

Cuối cùng, Lữ Mộ làm ra quyết đoán, quyết định giao ra một phần bản đồ bí ẩn, lấy cái này bảo toàn tông môn.

Chẳng qua, ngay tại lúc hắn đang chuẩn bị làm như vậy, đột nhiên phát hiện cái gì, từ cổ tay áo lấy ra một khối bí phù.

Trong bí phù, là một phong thư mật cửu trưởng lão Nghiêm Bắc Cố vừa truyền đến.

Khi xem xong nội dung phong thư mật này, Lữ Mộ nheo đôi mắt lại, sững sờ ngồi ở nơi đó, trong lòng lại trở nên giãy dụa.

Mọi người đều sâu sắc phát hiện, một phong thư mật kia tựa như có cổ quái, khiến chưởng giáo Lữ Mộ chậm chạp không thể quyết đoán.

Phượng Như Hỏa nhíu mày một phen, có chút không kiên nhẫn, hừ lạnh một tiếng, nói: “Lữ đạo huynh, mau làm quyết đoán đi!”

Rốt cuộc, Lữ Mộ làm ra quyết đoán.

Ánh mắt hắn nhìn về phía Phượng Như Hỏa, “Việc liên quan trọng đại, phái ta cần một ít thời gian để cân nhắc.”

Sắc mặt Phượng Như Hỏa trầm xuống, “Một việc nhỏ đơn giản như thế, ngươi làm chưởng giáo, còn không làm chủ được?”

Đoạn lời này, đã rất không khách khí, mang theo ý tứ hàm xúc răn dạy.

Điều này làm các đại nhân vật Xích Diên đạo đình đang ngồi đây ai cũng giận dữ hiện ra trên mặt.

Lữ Mộ vẻ mặt bình tĩnh nói: “Nếu ngay cả thời gian cân nhắc cũng không cho, vậy cũng đừng trách Xích Diên đạo đình ta không nể mặt các ngươi!”

Sắc mặt Phượng Như Hỏa trầm xuống, nhìn chằm chằm Lữ Mộ một lúc, nói: “Cần cân nhắc bao lâu, dù sao cũng phải có cái thời gian rõ ràng chứ?”

Hắn cũng lo lắng ép Xích Diên đạo đình nóng lên.

Nhỡ đâu tổ sư họ Phi Vân Tử cùng Khô Huyền Thiên Đế quay về, chung quy là một tai họa ngầm không thể xem nhẹ.

Lữ Mộ vươn ba ngón tay: “Ba ngày!”

Phượng Như Hỏa tức đến bật cười, “Ba ngày? Một việc nhỏ cần cân nhắc lâu như vậy? Rõ ràng chính là cố ý kéo dài thời gian!”

Nói xong, hắn vươn người đứng dậy, ánh mắt lạnh như băng, “Một ngày! Ta chỉ cho Xích Diên đạo đình các ngươi một ngày thời gian cân nhắc, ngày mai lúc này, các ngươi nếu không làm ra một cái quyết đoán, vậy do chúng ta đến làm cho các ngươi!”

Dứt lời, hắn dẫn theo Hắc Nguyệt Long Vương, Thanh Tuyệt Thánh Vương, Doanh Thiên cùng nhau rời khỏi đại điện.

Từ đầu đến cuối, không ai ngăn trở.

Như vào chỗ không người.

Loại tác phong này, đối với Xích Diên đạo đình mà nói vốn là một sự sỉ nhục.

Nhưng không có cách nào, tình thế mạnh hơn người ta, bọn họ không thể không cúi đầu!

Thẳng đến sau khi đoàn người Phượng Như Hỏa rời khỏi sơn môn Xích Diên đạo đình.

“Chưởng giáo, ngài rốt cuộc là nghĩ như thế nào?”

Trong đại điện, có người không khỏi hỏi.

Ánh mắt người khác cũng đều nhìn qua.

Lữ Mộ lại không để ý tới, ánh mắt nhìn về phía ngoài đại điện, khẽ nói: “Ngày mai lúc này, là biết kết quả.”

Một ngày này, đối với cao thấp Xích Diên đạo đình mà nói, đều cực kỳ gian nan, ăn không ngon, ngủ không yên.

Cùng lúc đó ——

Trên hải vực ngoài mấy ngàn dặm, một chiếc thuyền nhỏ trôi nổi ở giữa sóng biển cuồn cuộn.

Trên con thuyền nhỏ, đang có hai người thả câu, dáng vẻ nhàn nhã.

“Nếu không phải cố kỵ Khô Huyền Thiên Đế kia, ngươi ta liên thủ, tự có thể thoải mái san bằng Xích Diên đạo đình gì đó, nào cần ở nơi này giết thời gian, chờ bọn họ đàm phán.”

Một nam tử mặc đạo bào, đầu đội một chiếc mão vàng nhẹ nhàng nói.

Hắn bộ dáng như thiếu niên, đôi mắt màu nâu xám, tóc như ngọn lửa mềm mại, hiện ra một loại màu đỏ tươi như máu.

Hắn là “Lạc Vũ Yêu Tổ”, một lão quái vật ở dưới dòng sông vận mệnh chứng đạo năm tháng dài lâu.

Sớm từ rất lâu trước kia, hắn đã rời khỏi dòng sông vận mệnh, tới trong Nam Hải lánh đời tu hành, chẳng qua không có ai biết mà thôi.

Càng không ai có thể biết là, khai phái tổ sư đệ nhất bá chủ Nam Hải “Huyền Phượng thần tộc”, chính là đạo lữ của hắn!

“Đạo huynh đừng sốt ruột, một hồi kịch biến kia trong Túc Mệnh hải cực kỳ cổ quái đáng sợ, tùy tiện tới đó, tất dữ nhiều lành ít.”

Ở bên, một nam tử cao lớn mập mạp như quả cầu cười mở miệng, “Như Khô Huyền lão nhi kia cùng Phi Vân Tử, đã sớm mang theo một phần bản đồ bí ẩn đó tới Túc Mệnh hải, nhưng thẳng đến ngày nay, cũng chưa từng quay về, ta rất hoài nghi, hai tên này rất có thể đã gặp cái gì bất trắc.”

“Nếu không, Xích Diên đạo đình đối mặt chúng ta uy hiếp, sợ là sớm mang bọn họ bê ra trấn áp cục diện rồi.”

Nam tử cao lớn mập mạp này ngồi ở nơi đó, tựa như một quả đồi nhỏ, khi cười lên, ngũ quan chen chúc cùng một khối, mắt cũng nheo thành một đường.

Nhìn qua rất buồn cười.

Nhưng ở trong dòng sông vận mệnh, hắn là một vị Yêu Tổ làm người ta nghe tin đã sợ mất mật.

Đạo hiệu “Hổ Thiện” !

Hung danh hắn to lớn, không ở dưới Viên Tổ.

Mà Hổ Thiện Yêu Tổ là chỗ dựa của thế lực cấp bá chủ Tây Hải “Huyền Sách yêu đình”, chuyện này, người ở Tây Hải đều biết.

“Cho nên, ngươi ta căn bản không cần sốt ruột, sau khi lấy được một phần bản đồ bí ẩn kia, lại mưu tính công việc tới Túc Mệnh hải mới ổn thỏa nhất.”

Hổ Thiện Yêu Tổ nói xong, vung cổ tay, khi cần câu từ mặt biển giơ lên, câu lên một con cá biển màu xanh to béo.

Hắn cười ha ha, nâng tay bắt lấy con cá biển màu xanh kia, trực tiếp nuốt trong một miếng, ăn tới mức quai hàm mập mạp phồng lên một phen, khóe môi cũng có máu tràn ra, nhìn cực kỳ tanh máu.
Bình Luận (0)
Comment