Chương 6693. Tư cách thần phục (1)
Chương 6693. Tư cách thần phục (1)
Lạc Vũ Yêu Tổ dù chưa từng tránh lui, nhưng sắc mặt đã trở nên kinh nghi bất định, trong lòng nhấc lên sóng triều ngập trời.
Một chớp mắt này, hắn rốt cuộc đã hiểu.
Tô Dịch vận dụng, chính là lực lượng của Mệnh Thư! !
Mà Hổ Thiện Yêu Tổ trên chiến trường, vừa lấy toàn lực ổn định chữ bản mạng, liền phát hiện, mình đã đặt mình ở phụ cận một vực thẳm.
Một luồng lực lượng cắn nuốt kinh khủng, mang cả người hắn gắt gao túm lấy, muốn kéo cả người hắn vào chỗ sâu trong vực thẳm kia.
“Mệnh Thư! ?”
Hổ Thiện Yêu Tổ thất thanh kinh hô.
Cũng chấn động, rốt cuộc biết đối thủ mình lần này gặp được, vì sao chỉ tu vi Vô Lượng cảnh, lại dám quyết đấu với mình.
Đối phương, là Mệnh Quan!
Khi biết một điểm này, Hổ Thiện Yêu Tổ nào còn dám do dự, quả thực giống như liều mạng, mang toàn bộ lá bài tẩy trên người đều thi triển ra.
Ầm ầm!
Trên bóng người mập mạp của hắn, mỗi một miếng thịt đều đang thiêu đốt, bắn ra vô số lực lượng hung sát màu máu.
Lập tức, hắn trở nên gầy như cây trúc.
Nhưng một thân hung uy kia lại khủng bố đến mức tận cùng, giữa đôi tay lại có thêm một cặp chùy xương lớn máu chảy đầm đìa, toàn lực tấn công.
Ý đồ giết ra một con đường sống, từ trong vực sâu như có mặt khắp nơi này giãy thoát ra ngoài.
Thiên địa chấn động, vực thẳm quay cuồng, xuất hiện rất nhiều vết nứt.
Thần thông “Vĩnh Đọa Vô Gian”, thế mà sắp bị Hổ Thiện Yêu Tổ phá vỡ!
Một màn này, làm Tô Dịch cũng không khỏi bất ngờ.
Mang đi so sánh, chiến lực của Hổ Thiện Yêu Tổ, so với Viên Tổ cùng Cức Điện Yêu Tổ càng hơn một bậc.
Chẳng qua, Tô Dịch sớm có chuẩn bị.
Một chớp mắt này, hắn lại thi triển ra một môn thần thông.
Ngưng tụ ánh sáng tâm đăng, kết mệnh hồn ấn, lấp lánh chói mắt, tên gọi Tâm Mệnh Quang Ấn!
Ấn này vừa ra, mặt ngoài liền lộ ra chữ bản mạng “Huyết Bái” của Hổ Thiện Yêu Tổ!
Trong một chớp mắt, chữ bản mạng vốn luôn bị Hổ Thiện Yêu Tổ ổn định lại lần nữa gặp phải chấn nhiếp, tựa như bị đôi mắt trời xanh nhìn chằm chằm.
Chữ bản mạng của hắn không chịu khống chế bắt đầu run rẩy, sinh ra một nỗi sợ hãi bắt nguồn từ trong bản năng!
Lập tức, Hổ Thiện Yêu Tổ đang liều mạng cả người run lên, một thân thực lực đều gặp phải ảnh hưởng nghiêm trọng, khí cơ ngưng trệ, một thân hung uy cũng bị suy yếu hơn phân nửa!
Điều này làm hắn kinh hãi gần như mất hồn mất vía, còn chưa chờ giãy dụa tiếp, ở trong tâm cảnh của hắn, một đạo thần ấn quang minh như mặt trời đánh xuống.
Tâm cảnh nhất thời thất thủ.
Mà chữ bản mạng trong cơ thể Hổ Thiện Yêu Tổ, thì bị hoàn toàn giam cầm!
Đây, chính là sự khủng bố của Tâm Mệnh Quang Ấn.
Khi ra trấn áp chém giết, đủ có thể dễ dàng công kích ở trong tâm cảnh đối thủ, giam cầm chữ bản mạng của đối phương!
“Không ――! Lạc Vũ đạo huynh, mau cứu ta ―― cứu ta ――”
Hổ Thiện Yêu Tổ kêu gào khàn cả giọng.
Chữ bản mạng bị giam cầm, tương đương khiến một thân tính mạng cùng đại đạo của hắn bị hoàn toàn giam cầm lại, hoàn toàn mất đi sức phản kháng.
Giờ phút này đối mặt thần thông “Vĩnh Đọa Vô Gian” cắn nuốt, cả người tựa như một cây bèo không chịu khống chế, rơi vào trong vực sâu u ám vô ngần như hố đen kia.
Mà trong Mệnh Thư trang thứ nhất ở lòng bàn tay trái Tô Dịch, bóng người Hổ Thiện Yêu Tổ xuất hiện ở trong một lồng giam vận mệnh.
Vực thẳm như che cả bầu trời, dần dần tiêu tán ở trong hư không.
Giữa vùng biển trời này hãy còn đang rung chuyển, bày ra cảnh tượng đổ nát hủy diệt.
Tiếng cầu cứu hoảng sợ tuyệt vọng kia thuộc về Hổ Thiện Yêu Tổ còn quanh quẩn không ngớt trong thiên địa, nhưng cả người hắn lại không thấy nữa.
Dưới bầu trời, chỉ có Tô Dịch đứng trên hư không, một bộ áo xanh ở trong sát phong mang theo màu máu bay phất phới.
Phong thái như lúc ban đầu.
Nơi xa, đám người Phượng Như Hỏa dại ra ở đó, kinh hãi muốn chết.
Lạc Vũ Yêu Tổ sắc mặt xanh mét, cả người căng thẳng.
Trên Kim Thạch đảo, đám người Xích Diên đạo đình tránh né ở trong hộ sơn đại trận, lúc trước bị che chắn tầm nhìn, không thể thấy rõ cảnh tượng chiến đấu.
Thẳng đến giờ phút này, mới bỗng nhiên phát hiện, một hồi quyết đấu xảy ra dưới bầu trời kia đã kết thúc.
Tô Dịch đứng trên hư không.
Hổ Thiện Yêu Tổ lại không thấy nữa.
Trong lúc nhất thời, mọi người đều ngây ra ở đó, rung động thất thần.
Một trận quyết đấu, trước sau chỉ trong giây lát.
Mà Hổ Thiện Yêu Tổ đã không thấy tăm hơi.
Tựa như bốc hơi khỏi nhân gian!
Ở lúc trước, ai có thể ngờ được?
Thiên địa đều tĩnh, mười phương ảm đạm.
Ở trên thân Tô Dịch, hãy còn dâng trào khí tức Yêu Tổ mênh mông mãnh liệt, cũng làm một thân khí thế của hắn có thêm một hương vị hung lệ.
Mà vô luận địch ta, toàn bộ ánh mắt nhìn về phía Tô Dịch, đều đã xảy ra biến hóa.
“Trách không được, thì ra ngươi chính là Mệnh Quan mấy năm gần đây xuất hiện ở trong dòng sông vận mệnh...”
Nơi xa, Lạc Vũ Yêu Tổ vẻ mặt ngưng trọng mở miệng.
Nếu là Khô Huyền Thiên Đế ở đây, hắn cũng không sợ, có lòng tin phân cao thấp với đối phương.
Nhưng đối mặt Mệnh Quan nắm giữ Mệnh Thư, Lạc Vũ Yêu Tổ lại không có bất cứ sự nắm chắc nào.
Cảnh ngộ của Hổ Thiện Yêu Tổ, chính là vết xe đổ.
Mệnh Quan?
Nghe được xưng hô này, người khác ở đây trong lòng cũng đều run lên, rốt cuộc ý thức được chuyện là thế nào.