Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 6696 - Chương 6696. Chủ Chung Tứ Hải (1)

Chương 6696. Chủ chung tứ hải (1) Chương 6696. Chủ chung tứ hải (1)

Ai có thể nhìn không ra, Tô Dịch căn bản không để ý đám người Phượng Như Hỏa thần phục hay không?

Vốn, đây là một loại nhục nhã rất lớn.

Nhưng đám người Phượng Như Hỏa lại không để ý những thứ này, bọn họ chỉ nghe ra, Tô Dịch bằng lòng thả bọn họ rời khỏi! !

“Đi nhanh đi, trong vòng ba ngày, ta muốn một câu trả lời rõ ràng.”

Tô Dịch khẽ lắc đầu, không để ý tới các tuyệt thế Thiên Quân hoảng sợ bất an kia, xoay người hướng về Kim Thạch đảo lao đi.

Đến đây, đám người Phượng Như Hỏa mới rốt cuộc dám tin tưởng, Tô Dịch là thật sự không tính hạ tử thủ đối với bọn họ!

“Đa tạ ân không giết của Tô đại nhân!”

Đám người Phượng Như Hỏa lại hành một đại lễ, lúc này mới xoay người vội vàng mà đi.

Mà lúc này, chưởng giáo Xích Diên đạo đình Lữ Mộ cùng một đám các đại nhân vật tất cả đều đi lên đón.

“Lúc trước, là chúng ta có mắt không tròng, không nhìn ra uy thế của Tô đại nhân, mong Tô đại nhân thứ tội!”

Lữ Mộ là người đầu tiên hành lễ, rất cung kính, vẻ mặt đầy xấu hổ.

Ngay cả xưng hô đối với Tô Dịch cũng thay đổi.

Các đại nhân vật khác cũng đều như vậy.

Khi lại đối mặt Tô Dịch, mỗi người trực tiếp giống như hậu bối vãn sinh, lời nói cùng thần thái tràn ngập kính sợ.

Thái độ chuyển biến, bởi vậy có thể thấy được.

“Nhấc tay mà thôi, không cần nói cảm ơn.”

Tô Dịch không thích nhất, chính là loại lễ nghi phiền phức này, nói thẳng, “Các vị, Tô mỗ lần này đến, còn chưa uống của các ngươi một ngụm rượu, đây cũng không phải là đạo đãi khách.”

Mọi người ngẩn ra, chưởng giáo Lữ Mộ vỗ trán, hổ thẹn nói: “Trách ta cân nhắc không chu toàn!”

Hắn lập tức hạ lệnh, “Người đâu, mau đi bày tiệc! Mang nhạc sĩ cùng vũ cơ của Thúy Thiên phong cũng mời ra đãi khách!”

Tô Dịch không khỏi bất ngờ, Xích Diên đạo đình này thế mà còn có vũ cơ?

Về phần nhạc sĩ, ngược lại bị Tô Dịch xem nhẹ.

Nhạc sĩ mà thôi, đàn trống thổi sanh, mỗi đạo thống đều có, loại người tu đạo này có thể coi là linh tu nhất mạch, chuyên tâm âm luật chi đạo.

Về phần vũ cơ...

Cái này quả thực rất ít gặp!

Cũng chỉ ở trong một ít đạo thống yêu tu cùng ma tu làm chủ, mới có người tu đạo tương tự, cầu là song tu chi đạo, tu là mị hoặc thuật.

Tô Dịch đã rất lâu rồi chưa từng thả lỏng, nếu có thể thưởng thức một phen phong thái vũ cơ trong thế lực Thiên Quân đỉnh cấp, trái lại cũng là một thú vui thả lỏng tâm tình.

Vì thế, Tô Dịch vui vẻ tiếp nhận sắp xếp như vậy.

Mà lúc này, dưới bầu trời nơi cực xa, đột nhiên có một chiếc bảo thuyền lướt đến.

Chính là cửu trưởng lão Nghiêm Bắc Cố cùng Vân Dung vô cùng lo lắng chạy về.

“Chưởng giáo, các kẻ thù bên ngoài kia chưa tới sao?”

Nghiêm Bắc Cố rất kinh ngạc.

Mọi người nghe vậy, nhìn nhau, đều không khỏi cười lên.

“Ngươi trở về quá muộn rồi, ở dưới Tô đại nhân ngăn cơn sóng dữ, đại chiến đã kết thúc, chúng ta đang định bày tiệc khoản đãi Tô đại nhân, tẩy trần cho hắn.”

Lữ Mộ cười giải thích một câu.

Kết thúc rồi?

Nghiêm Bắc Cố sửng sốt.

Lúc trước chạy đi, hắn lòng như lửa đốt, lo được lo mất, sợ tông môn gặp phải biến cố lớn gì.

Ai có thể ngờ được, khi chạy về, một trường sóng gió đã sớm tan thành mây khói?

“Hai vị Yêu Tổ kia...”

Nghiêm Bắc Cố đang muốn hỏi, Lữ Mộ đã nói: “Bị Tô đại nhân trấn áp rồi.”

Nghiêm Bắc Cố: “...”

Hắn chấn động tới mức con mắt thiếu chút nữa rơi ra.

Nhìn loại bộ dáng này của hắn, mọi người đều không khỏi cảm thấy vui vẻ.

Lúc trước, bọn họ làm sao không phải như vậy?

“Vân Dung, ngươi cũng đến.”

Tô Dịch hướng Vân Dung vẫy vẫy tay, “Đợi lát nữa cùng đi dự tiệc.”

Lúc trước hắn từng đáp ứng, muốn sắp xếp đường lui cho Vân Dung, tự nhiên không thể nuốt lời.

Vân Dung khi đến, vô cùng khẩn trương câu nệ, rụt cổ, không dám lộn xộn.

Ở đây đều là đại nhân vật tông môn quyền thế ngập trời, mà nàng chỉ là một ngoại môn đệ tử còn chưa đạt được tông môn gia phả, thân phận chênh lệch quá lớn.

Chỉ cảm thấy mặt đất đang đứng cũng rất bỏng chân, có một loại thấp thỏm cùng tự ti không biết phải đứng vào đâu.

Mà theo Tô Dịch mở miệng, ánh mắt toàn bộ các đại nhân vật, đều đồng loạt nhìn về phía Vân Dung.

Mang theo kinh ngạc và tò mò.

Vân Dung lập tức khẩn trương đến mức tận cùng, chân tay luống cuống, như đà điểu hận không thể vùi đầu vào trong cát.

Tô Dịch thấy vậy, chủ động đi qua, kéo tay Vân Dung, ôn hòa nói: “Đừng khẩn trương, đi theo ta là được.”

Rất lâu trước kia, Khuynh Oản cũng như thế.



Huyền Phượng thần tộc.

Thế lực bá chủ số một Nam Hải.

Tộc trưởng Phượng Cửu Tiêu đang thịnh tình khoản đãi hai vị Yêu Tổ.

Một vị là “Kim Trạch Yêu Tổ”, chỗ dựa của Thiên Long sơn thế lực bá chủ số một Đông Hải.

Một vị là “Nhu Lăng Yêu Tổ”, chỗ dựa của Cửu Anh thần tộc thế lực bá chủ số một Bắc Hải.

Kim Trạch Yêu Tổ râu tóc như lửa, dung nhan uy mãnh.

Nhu Lăng Yêu Tổ là một nữ tử, mái tóc dài mềm mại có màu xanh lục của tảo, da thịt trắng hơn tuyết, xinh đẹp quyến rũ.

“Đáng tiếc, sớm biết Tô Dịch cùng Xích Diên đạo đình này cấu kết, ta lần này đã theo Lạc Vũ đạo huynh cùng nhau tới Kim Thạch đảo.”

Kim Trạch Yêu Tổ thở dài một tiếng, rất tiếc nuối.

“Như thế nào, ngươi còn nhớ mong có thể đánh chết Tô Dịch, đoạt được tạo hóa trên người hắn?”
Bình Luận (0)
Comment