Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 6724 - Chương 6724. Hồng Liên Sát Kiếp (2)

Chương 6724. Hồng Liên sát kiếp (2) Chương 6724. Hồng Liên sát kiếp (2)

Cuối cùng, Ách Thiên Đế làm ra quyết đoán, “Các vị, vậy các ngươi cứ đi trước một bước, ta ở lại đây chờ là được.”

Các Thiên Đế kia trong lòng tuy bị ngột ngạt, nhưng cuối cùng vẫn tiếp nhận, lập tức triển khai hành động.

Bóng người bọn họ dịch chuyển, đột ngột tới phía trên một đài sen kia.

Lập tức, đài sen nổ vang sáng lên, chảy xuôi mưa hào quang đại đạo đẹp đẽ như mộng ảo, ngưng tụ ra một cửa vào bí giới.

Theo các Thiên Đế kia đi vào trong đó, cửa vào bí giới rất nhanh đã biến mất không thấy.

Tất cả cái này, bị Lạc Vũ Yêu Tổ thu hết vào đáy mắt, trong lòng yên tâm hơn không ít.

Ít nhất cửa tiến vào Huyết Liên bí giới, chưa bị bố trí cạm bẫy.

“Nói cho Tô Dịch, trong nửa canh giờ, hắn nếu không đến, ta cam đoan Khô Huyền lão nhi sẽ chết rất khó coi!”

Ách Thiên Đế lạnh lùng mở miệng.

Từ Túy Tinh thành bắt đầu, hắn đã bị Tô Dịch dắt mũi đi, thẳng đến bây giờ, cơn giận cùng sát cơ tích góp trong lòng hắn đã sắp không kiềm chế được.

Kiên nhẫn cũng đã sắp hao hết!

Lạc Vũ Yêu Tổ cười cười, “Không cần các hạ phân phó, ta đã mang tin tức truyền cho đại nhân nhà ta.”

Ách Thiên Đế hừ lạnh một tiếng, không cần nhiều lời nữa.

Lạc Vũ Yêu Tổ thì cười nói: “Tuy không rõ trong hồ lô của các hạ rốt cuộc bán thuốc gì, nhưng ta biết rõ, có thể khiến đường đường Thiên Đế cả quãng đường ẩn nhẫn mà không phát tác, tất là mưu đồ rất lớn!”

Ách Thiên Đế mặt lạnh, không thèm để ý tới.

Lạc Vũ Yêu Tổ lại không để ý, việc mình mình nói: “Nếu thực đến thời điểm liều mạng, vì đại nhân nhà ta, ta không ngại chịu chết, hơn nữa... Sẽ lựa chọn đầu tiên ngọc đá cùng vỡ với các hạ!”

Dáng vẻ thong dong tự nhiên kia, phối hợp đoạn lời không cho phép nghi ngờ này, làm Ách Thiên Đế trực tiếp nhíu mày.

Hắn đột nhiên cười lạnh một tiếng, khinh thường nói: “Liều mạng? Vậy cũng phải xem ngươi đến lúc đó có cơ hội hay không! Nơi này cũng không phải là dưới dòng sông vận mệnh, cũng khác với nơi khác của Nam Hải, xin khuyên ngươi một câu, tốt nhất đừng đánh giá bản thân quá cao!”

Đôi mắt Lạc Vũ Yêu Tổ hơi nheo lại.

Đoạn lời này, đã là tiếng lòng của hắn, cũng là một sự thử.

Mà bây giờ, hắn đã thử ra một số việc.

Đó chính là ở Huyết Liên cấm vực, có bố cục đủ làm Ách Thiên Đế nắm chắc thắng lợi, mới dám không khách khí khinh miệt mình như vậy!

“Xem ra, trừ các ngươi đám Thiên Đế này, Huyết Liên cấm vực kia chỉ sợ có tồn tại cường đại khác tọa trấn nha.”

Lạc Vũ Yêu Tổ lẩm bẩm.

Ách Thiên Đế vẻ mặt lạnh nhạt, không để ý tới Lạc Vũ Yêu Tổ nữa, hiển nhiên cũng nhìn ra, Lạc Vũ Yêu Tổ là đang gài bẫy hắn mà nói.

Tất cả cái này, khiến trong lòng Lạc Vũ Yêu Tổ nặng nề hơn rất nhiều.

Thời gian trôi qua từng chút một.

Xa xa, một con thuyền nhỏ xuất hiện, lướt đến bên này.

Ách Thiên Đế ngay lập tức xoay người, ánh mắt xa xa nhìn lại, bên môi thì hiện lên một mảng độ cong lạnh lẽo.

Người tới, chính là Tô Dịch cùng hai vị Yêu Tổ kia.

“Tô Dịch, ngươi cuối cùng dám thò mặt ra rồi!”

Ách Thiên Đế như trút giận, bỗng nhiên ra tay, một chưởng hướng về ý chí pháp thân Lạc Vũ Yêu Tổ cách đó không xa hung hăng bổ tới.

Nhưng một chớp mắt này, ý chí pháp thân của Lạc Vũ Yêu Tổ lại như biết trước, sớm một bước na di không gian, tránh được một đòn này.

Hắn cười ha ha, “Đường đường Thiên Đế, lại thiếu kiên nhẫn như vậy, cái này rất không tốt!”

Thanh âm còn đang quanh quẩn, một đạo ý chí pháp thân này của hắn đã hóa thành một luồng hào quang, dung nhập trong bản tôn.

“Quả thực kỳ cục, không có một chút phong phạm Thiên Đế.”

Hổ Thiện Yêu Tổ nhếch miệng cười lên, không chút nào che giấu khinh rẻ đối với Ách Thiên Đế.

Ách Thiên Đế lại coi như không thấy.

Đôi mắt hắn nhìn chằm chằm Tô Dịch, “Túc Mệnh Đỉnh mang đến hay không?”

Tô Dịch lắc lắc đầu, nói: “Không có.”

Ách Thiên Đế: “?”

Mắt thấy khuôn mặt già của Ách Thiên Đế cũng âm trầm xuống, Tô Dịch mới cười nói: “Chọc ngươi chơi đó.”

“...”

Lồng ngực Ách Thiên Đế phập phồng một phen, cuối cùng chỉ lạnh lùng nói: “Chơi mất mạng nhỏ của mình cũng không sao, nếu chơi mất Túc Mệnh Đỉnh, trên trời dưới đất này người có liên quan với ngươi, nhất định đều phải gặp họa!”

Ý ở ngoài lời chính là, lần này nếu không thấy được Túc Mệnh Đỉnh, Tô Dịch chết cũng không đủ, người có liên quan với hắn đều phải chôn cùng!

Tô Dịch cười cười, không bận tâm nói: “Đi đi, ngươi tới dẫn đường, cùng đi Huyết Liên cấm vực kiến thức một chút.”

Hắn tỏ ra rất thong dong, chẳng những chưa cố ý cãi cọ kéo dài, ngược lại chủ động thúc giục muốn tới Huyết Liên cấm vực.

Điều này làm Ách Thiên Đế không khỏi nhíu mày một phen, đột nhiên nhớ tới một sự kiện, “Lúc trước ở trên đường, các ngươi chưa gặp được một khối đế thi kia?”

Tô Dịch ngẩn ra, quay đầu hỏi Lạc Vũ Yêu Tổ cùng Hổ Thiện Yêu Tổ, “Đế thi nào? Ngươi có từng gặp không?”

Hai vị Yêu Tổ đồng loạt lắc đầu nói: “Không có.”

Ánh mắt Tô Dịch lại nhìn về phía Ách Thiên Đế, nói: “Chúng ta đều chưa từng gặp, còn có vấn đề không?”

Vẻ mặt Ách Thiên Đế liên tục thay đổi không ngừng, “Ta trái lại quả thật còn có một vấn đề.”

Tô Dịch cười nói: “Ngươi nói.”

Ách Thiên Đế nhíu mày nói: “Ngươi vì sao đề nghị, muốn giữ lại một mình ta ở đây chờ?”

Lúc trước, hắn còn phỏng đoán, Tô Dịch có phải tính nhân cơ hội này ra tay, bắt hắn làm con tin hay không.
Bình Luận (0)
Comment