Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 6756 - Chương 6756. Hồi Tố Thiên, Ẩn Thế Giới (2)

Chương 6756. Hồi Tố thiên, Ẩn Thế giới (2) Chương 6756. Hồi Tố thiên, Ẩn Thế giới (2)

Cũng ở cùng ngày ――

Thượng du dòng sông vận mệnh, trong một mảng thủy vực dòng chảy hỗn loạn cuồn cuộn, bóng tối bao phủ.

Từ thời đại hồng hoang bắt đầu, nơi này đã bị liệt vào cấm khu, được xưng “Thiên Đế khó vượt một bước” !

Mà trên không mảng thủy vực này, trong bóng đêm như đêm vĩnh hằng kia, có một bí cảnh.

Bí cảnh bị Đạo Tổ của Vận Mệnh Bỉ Ngạn xưng là “Hồi Tố thiên” .

Nơi này, cũng được gọi là cửa ải thứ nhất đi thông mệnh hà khởi nguyên.

Nếu muốn tới nơi khởi nguyên dòng sông vận mệnh, Hồi Tố thiên chính là một cấm khu hung hiểm không thể không trải qua.

Lúc này, ở trong Hồi Tố thiên kia, một trận đại chiến đang trình diễn.

Một bên là đạo nhân mặc đạo bào, đầu đội mũ đuôi cá, tướng mạo gầy, tay cầm một cây thước ngọc màu xanh da trời nhạt tuyên khắc hai chữ “Thái Thanh”.

Rõ ràng là tổ sư Tam Thanh quan “Bất Thắng Hàn” .

Một nhân vật cấp tổ sư kế sau Tam Thanh thủy tổ, được coi là người chiến lực mạnh nhất Tam Thanh quan.

Một người khác, là một nam tử cao lớn áo trắng thắng tuyết, vẻ mặt ấm áp, ôn nhuận như ngọc.

Chính là vị tiểu lão gia giàu sắc thái truyền kỳ kia của Kiếm Đế thành.

Hắn tay cầm một cây đạo kiếm tuyên khắc ba chữ “Tiểu Thanh Hoan”.

Trận đối chiến này, đã tiến hành nửa canh giờ.

Trong toàn bộ Hồi Tố thiên, pháp lực đạo gia khủng bố cùng kiếm quang vô cùng chói mắt càn quét khắp nơi.

Cần biết, nơi này là một cấm khu, là cửa ải thứ nhất đi thông mệnh hà khởi nguyên, trong đó phân bố sát kiếp hung hiểm, đủ có thể uy hiếp đến tính mạng Đạo Tổ!

Nhưng bây giờ, hai người ở lúc đại chiến, lại không kiêng nể gì, căn bản chưa từng cố kỵ những thứ này.

“Nhiều năm như vậy không gặp, thực lực Bất Thắng Hàn ngươi cũng không tiến bộ bao nhiêu.”

Tiểu lão gia cười khẽ, “Trách không được lão gia nhà ta chưa bao giờ nhìn thẳng ngươi, ngay cả ta một kiếm linh cũng không làm gì được, có tư cách gì để lão gia nhà ta nhìn thẳng đối đãi?”

Khi nói chuyện, vô số kiếm khí tựa như dòng lũ khuynh thiên phúc địa, cuồn cuộn hướng về Bất Thắng Hàn giết tới.

Mỗi một đạo kiếm khí kia, đều diễn hóa ra khí tức quy tắc không thể tưởng tượng, khủng bố vô cùng.

Bất Thắng Hàn vung thước ngọc, kết ra một đạo pháp ấn nối tiếp trời đất, mang dòng lũ kiếm khí kia lần lượt triệt tiêu hủy diệt.

“Đại lão gia sớm không còn, nhắc hắn làm gì?”

Bất Thắng Hàn vẻ mặt bình tĩnh lạnh nhạt, “Về phần Tô Dịch kia, quả thật là một dị số lớn, nhưng lấy tu vi hắn hôm nay, muốn đạt tới trình độ đại lão gia nhà ngươi năm đó, còn kém quá xa!”

“Đừng quên, một cơn bão tố đến từ bờ đối diện kia đã sắp buông xuống ở trên dòng sông vận mệnh, một khi chuyện này trình diễn, hắn nào còn có cơ hội trở thành vị đại lão gia kia của Kiếm Đế thành năm đó?”

“Trên Ẩn Thế sơn, có không ít người không thể dễ dàng cho phép lại có một nhân vật tương tự đại lão gia như vậy xuất hiện!”

“Tam Thanh quan ta cùng các thế lực cấp thủy tổ kia, lại càng sẽ không để Kiếm Đế thành có khả năng tro tàn lại cháy!”

Một đoạn lời, không nhanh không chậm, rành mạch vang vọng trong thiên địa.

Tiểu lão gia áo trắng thắng tuyết không khỏi cười khẩy một tiếng, “Bất Thắng Hàn, ngươi cũng chỉ có chút tiền đồ này, vậy chúng ta chờ xem!”

Ầm ――!

Đại chiến càng thêm kịch liệt, các nơi của Hồi Tố thiên đều đang rung chuyển, lưu lại dấu vết chiến đấu nhìn ghê người.

Đột nhiên, Bất Thắng Hàn nhíu mày, sắc mặt âm trầm nói: “Giỏi cho ngươi cái kiếm linh, dám đùa giỡn ta! Cút ra ――!”

Hắn tựa như bị chọc giận, dốc hết toàn lực ra tay.

Tiểu lão gia thì cười to: “Muộn rồi! Có ta ở đây, ngươi đừng mơ chạy về Ẩn Thế giới!”

Bất Thắng Hàn mặt đầy sát khí, ra tay càng thêm khủng bố.

Lúc trước một chớp mắt đó, hắn nhận được một lệnh cầu viện đến từ Ẩn Thế giới, loại ‘hỏa tốc’ kia!

Cái này đại biểu cho, ở Ẩn Thế giới có nhân vật “cấp Đạo Tổ” của Tam Thanh quan đã gặp uy hiếp trí mạng!

Thế này bảo Bất Thắng Hàn làm sao không rõ dụng ý tiểu lão gia Kiếm Đế thành đến tìm mình chém giết?

Chính là vì bám trụ mình!

Để mình không thể kịp thời chạy về Ẩn Thế giới!

“Kiếm linh, ngươi đây là phá hỏng quy củ, không sợ hoàn toàn chọc giận ta, về sau ăn miếng trả miếng?”

Giọng điệu Bất Thắng Hàn lạnh như băng.

Tiểu lão gia châm chọc nói: “Một lần này phá hư quy củ, chính là Tam Thanh quan các ngươi, nếu phá hỏng quy củ, nào có đạo lý không trả giá đắt?”

Sau đó, tiểu lão gia lại cười lên, “Một lần này chủ trì công đạo thu thập Tam Thanh quan các ngươi, cũng không phải là Kiếm Đế thành ta, mà là... Ẩn Thế sơn!”

Bất Thắng Hàn nhíu mày, có chút khó hiểu.

Trên Ẩn Thế sơn, còn có ai dám không để ý mặt mũi Tam Thanh quan, đứng ra chủ trì công đạo cho Kiếm Đế thành?

Tiểu lão gia thì lòng tràn đầy thoải mái, “Nói tới, lần này còn cần cảm tạ Tam Thanh quan các ngươi phá hỏng quy củ, nếu không, chúng ta nào có cơ hội giết trước mấy tên lỗ mũi trâu cho đã ghiền?”

Hắn đã rất lâu rồi chưa từng sảng khoái như vậy.

Hoặc là nói, bắt đầu từ một khắc đó Kiếm Đế thành bị hủy, trong lòng tiểu lão gia đã luôn nghẹn một phần hận ý.

Trước mắt, tuy chưa nói tới giải hận, nhưng... Cũng coi như thoáng trút giận một chút!

Bất Thắng Hàn không để ý tới.

Hắn đã bình tĩnh lại, vừa toàn lực chém giết, vừa suy nghĩ rốt cuộc là ai đang chống lưng cho dư nghiệt Kiếm Đế thành!

...
Bình Luận (0)
Comment