Chương 6782. Huyền Cơ Kính (1)
Chương 6782. Huyền Cơ Kính (1)
Cùng lúc đó, Lạc Vũ và Hổ Thiện hai vị Yêu Tổ cũng nhận ra, nhìn nhau, đều nhíu mày.
“Đạo hữu, các ngươi đã gặp mặt, không cần ta đến giới thiệu nhỉ.”
Tam Thế Phật cười mở miệng.
Nữ tử vũ y Hồng Linh khẽ ừm một tiếng, nói: “Quả thực từng gặp, còn thiếu chút nữa ra tay.”
Một đôi mắt sáng của nàng nhìn về phía Tô Dịch, ở chỗ sâu trong ánh mắt mang theo một tia cảm xúc lạ.
Trước đó không lâu, nàng dựa theo tổ sư Dịch Thiên Tôn phân phó, đi “Kinh Chập tịnh thổ” một chuyến, tìm được “Triều Tịch thảo đường” không để người đời biết kia.
Cũng là khi đó, nàng gặp được Tam Thế Phật đang ở “Triều Tịch thảo đường” làm khách.
Chủ nhân Triều Tịch thảo đường, là một ông lão gầy gò cả người đầy nét già nua, bộ dáng người đọc sách, râu dê, trên khuôn mặt tràn đầy nếp nhăn.
Tự xưng “Sở Sơn Khách” .
Khi Hồng Linh mang một cái thẻ ngọc hình tròn thần bí tổ sư đưa giao cho Sở Sơn Khách, người sau suy nghĩ một chút, liền sắp xếp Hồng Linh và Tam Thế Phật cùng nhau hành động.
Ở trước đó, Hồng Linh và Tam Thế Phật không quen biết.
Sở Sơn Khách cũng vẫn chưa giải thích cái gì, chỉ nói lần này hành động có liên quan với một cơ duyên lớn của Vạn Kiếp Chi Uyên.
Mà cơ duyên lớn này, sớm từ lúc hồng hoang sơ kỳ, đã bị Dịch Thiên Tôn phát hiện, nhưng vẫn chưa từng tìm được cơ hội thăm dò.
Nhưng một lần này lại khác, có Tam Thế Phật đi cùng, đủ có thể tìm được một cơ duyên kia.
Nhưng Hồng Linh lại không ngờ, mấu chốt tới Vạn Kiếp Chi Uyên, thế mà sẽ ở trên người Tô Dịch!
Mà Tô Dịch càng thêm bất ngờ, “Không ngờ, Linh Sơn tổ đình ngươi thế mà đi cùng một chỗ với Hồng Hoang thiên đình.”
Tam Thế Phật mỉm cười nói: “Đạo hữu hiểu lầm rồi, chỉ là một hồi nhân duyên tế hội hợp tác mà thôi, không đại biểu Linh Sơn tổ đình chúng ta cùng Hồng Hoang thiên đình đã kết minh.”
Ánh mắt Hồng Linh lạnh nhạt, “Hồng Hoang thiên đình ta ngày khác trở lại thế gian, cũng không cần liên thủ với bất cứ thế lực nào.”
Trong lời nói mang theo một phần tự phụ phát ra từ trong lòng.
Nói xong, nàng tựa như vì xác minh lời của mình, nói ra một bí ẩn, “Trước đó không lâu, Ách Thiên Đế từng chủ động nhắc tới, hy vọng hợp tác cùng Hồng Hoang thiên đình ta, cùng bàn việc lớn.”
“Nhưng, tổ sư phái ta căn bản khinh thường để ý, trực tiếp từ chối.”
Mọi người kinh ngạc, còn có chuyện bực này?
Tam Thế Phật cũng có chút bất ngờ, không khỏi nhìn Hồng Linh thêm một cái.
Hồng Linh lại rất thản nhiên, tiếp tục nói: “Tuy nói đứng sau lưng Ách Thiên Đế kia, là Tam Thanh quan, nhưng tổ sư phái ta cũng từng từ chối một vị thủy tổ Tam Thanh quan mời, sao có thể để ý những thứ này?”
Dừng một chút, ánh mắt nàng nổi lên một tia ngưỡng mộ, “Lúc ấy, tổ sư phái ta tỏ thái độ, Hồng Hoang thiên đình sẽ không làm đao cho bất luận kẻ nào dùng! Trừ phi... Ách Thiên Đế lựa chọn hướng Hồng Hoang thiên đình thần phục!”
Mọi người đều động dung.
Dịch Thiên Tôn này tác phong thật lớn!
Tô Dịch nhớ tới tình huống ở sâu trong Túc Mệnh Hải gặp gỡ đại đạo phân thân của Dịch Thiên Tôn, trong lòng có chút khác thường.
Không thể không nói, Dịch Thiên Tôn này quả thực có thể xưng khí nuốt núi sông, cao ngạo như mây, người như vậy, quả thực cũng không thèm kết minh với người khác.
Tam Thế Phật nhẹ nhàng nói: “Bản tính cùng phong thái của Dịch Thiên Tôn, cũng là ta khâm phục, đáng tiếc trước sau chưa có duyên, chưa thể gặp hắn một lần.”
Bên môi Hồng Linh nổi lên ý cười, nói: “Không tới mấy năm, tổ sư phái ta liền có thể trở lại thế gian, đến lúc đó, đạo hữu tự có cơ hội chiêm ngưỡng phong phạm tổ sư phái ta.”
Đoạn lời này, khiến trong lòng mọi người ở đây lại cả kinh.
Vị Chúng Đế Chi Tôn hồng hoang sơ kỳ kia, thế mà ở mấy năm sau sẽ tái hiện thế gian?
Nếu thật sự như vậy, khi đó bố cục thiên hạ nhất định sẽ gặp phải trùng kích nghiêm trọng!
Tô Dịch thì nhịn không được nói: “Tam Thế Phật, ngươi lần này đến, hẳn sẽ không vì bàn những thứ này chứ?”
Tam Thế Phật lắc đầu, nghiêm túc nói: “Tin tưởng trong lòng đạo hữu sớm có phỏng đoán, thực không dám giấu, ta cùng Hồng Linh đạo hữu lần này đến, quả thực có liên quan với Vạn Kiếp Chi Uyên.”
Tô Dịch nói: “Muốn để ta mang các ngươi cùng nhau tới?”
“Không sai.”
“Dựa vào cái gì?”
Tam Thế Phật vẻ mặt trang trọng nói: “Vạn Kiếp Đế Quân cùng sư tôn ta Vô Tịch Phật đang gặp một hồi đại họa ngập trời, mà ta có biện pháp có thể hóa giải kiếp nạn này!”
Đôi mắt Tô Dịch nheo lại.
Quả nhiên, con lừa trọc này cũng biết chuyện trên người Vạn Kiếp Đế Quân cùng Vô Tịch Phật xảy ra biến cố!
Tam Thế Phật nói: “Cho dù vì cứu người, đạo hữu cũng nên tin ta một lần, dù sao, thêm một đường cơ hội, vẫn tốt hơn so với không có cơ hội.”
Ánh mắt Tô Dịch nhìn về phía Hồng Linh, “Thật không, vậy ngươi vì sao phải mang theo cô ta? Chẳng lẽ cô ta cũng có thể giúp đỡ hóa giải kiếp nạn này?”
Tam Thế Phật quay đầu nói với Hồng Linh: “Đạo hữu, ngươi không ngại hiển lộ một chút thành ý, để khiến Tô đạo hữu an tâm.”
Hồng Linh không nói lời thừa, lật bàn tay ngọc, một tấm gương xương do xương trắng mài thành bỗng dưng hiện lên.
Trong gương xương, hỗn độn khí bốc hơi, ánh lửa đan xen, hiện ra một hình ảnh không thể tưởng tượng.
Trong hình ảnh, là một vực sâu cực lớn tựa như hố đen, như trong thiên địa mở ra một cái mồm như chậu máu, nhật nguyệt tinh tú đều tỏ ra đặc biệt nhỏ bé.