Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 6811 - Chương 6811. Mệnh Ta Tức Thiên Mệnh, Tâm Ta Tức Thiên Tâm (2)

Chương 6811. Mệnh ta tức Thiên Mệnh, tâm ta tức thiên tâm (2) Chương 6811. Mệnh ta tức Thiên Mệnh, tâm ta tức thiên tâm (2)

Lực lượng tai kiếp quy tắc ở sâu trong bầu trời, cũng bị chấn nát một mảng lớn.

Phía trên bình bát màu đen kia, càng lộ ra cảnh tượng cấm kỵ “Bát bộ phù đồ, sinh tử huyễn diệt”.

Hầu như cùng lúc, Hồng Linh cắn răng, cũng hoàn toàn bất chấp mọi giá, trên bóng người thon dài, có ánh sao như vòng xoáy ầm ầm thiêu đốt, hội tụ ở phía trên Huyền Cơ Kính trong tay nàng.

Xẹt!

Một luồng ánh sáng chói mắt lấp lánh, như tia nắng đầu tiên xuyên thủng vạn cổ hắc ám, từ trên Huyền Cơ Kính kia bắn nhanh ra.

Uy năng khủng bố cỡ đó, khiến Tam Thế Phật cũng phải liếc nhìn.

Một đòn sấm sét của hai vị tuyệt thế Thiên Đế, mỗi người vận dụng còn là bí bảo cấm kỵ hiếm thấy trên thế gian.

Uy năng cỡ đó, làm cả Vạn Kiếp Cấm Địa, thế mà đều ở lúc này ầm ầm chấn động.

Kiếp Sơn lay động, núi đá sụp đổ.

Ngoài đại điện đỉnh Kiếp Sơn, các ứng kiếp hình giả kia đều lông tóc dựng cả lên, kinh hãi biến sắc.

Đây là đã xảy ra cái gì?

Trong đại điện, Vạn Kiếp Đế Quân đang toàn lực chữa thương cứng đờ cả người, sắc mặt cũng thay đổi.

Tô Dịch cùng Tam Thế Phật đã va chạm đến bực này?

Giữa bọn họ rốt cuộc trình diễn quyết đấu khủng bố như thế nào, làm cả Vạn Kiếp Cấm Địa đều gặp phải trùng kích?

Ở chỗ sâu trong bầu trời.

Đạo thể máu thịt của Tô Dịch đều bị mài mòn hủy diệt hết.

Khi bình bát màu đen mang theo hào quang như cấm kỵ đánh giết tới, thần hồn vỡ nát kia của Tô Dịch cũng mơ hồ có dấu hiệu vỡ nát.

Mà một bên khác, một đạo hào quang Huyền Cơ Kính bắn ra cũng đã đánh tới.

Một khi thần hồn bị đánh giết, cho dù Tô Dịch C6811.xhtmllưu lại khí tức tàn phá, cũng đã mất đại thế, không thể xoay chuyển.

Một chớp mắt này, vô luận Tam Thế Phật, hay Hồng Linh, trong ánh mắt đều tràn ngập kích động cùng chờ mong khó có thể che giấu.

Tô Dịch vừa chết, luân hồi, Kỷ Nguyên Hỏa Chủng, Mệnh Thư, Túc Mệnh Đỉnh, Hỗn Độn Cửu Bí... Toàn bộ cơ duyên đều sẽ trở thành chiến lợi phẩm của bọn họ!

Với Tam Thế Phật mà nói, Tô Dịch vừa chết, lại giải quyết xong một ân oán kéo dài nhiều năm!

Nhưng ngay sau đó, Tam Thế Phật và Hồng Linh chợt trừng lớn đôi mắt.

Ầm!

Bình bát màu đen kia cấm kỵ khủng bố cỡ nào, nhưng ở lúc đánh kích đến phía trước thần hồn Tô Dịch, tựa như bị một lạch trời vô hình ngăn trở.

Không thể tiến thêm nữa.

Mà một đạo hào quang kia Huyền Cơ Kính bắn ra, cũng tương tự như thế, bị ngăn cản ở ngoài thần hồn của Tô Dịch!

Cái này...

Tam Thế Phật và Hồng Linh đột nhiên biến sắc.

Còn chưa chờ bọn họ làm rõ tình huống, thần hồn tàn phá trải rộng vết cháy kia của Tô Dịch đột nhiên truyền ra một thanh âm:

“Mệnh ta do ta, nào cần trời ban cho! Hai vị, đa tạ phá vỡ vách ngăn cho ta, giúp ta chứng đạo!”

Từng chữ một, như kinh lôi nổ vang, vang vọng trên trời dưới đất.

Sau đó, một màn không thể tưởng tượng xảy ra, trong vô số vết cháy cùng vết thương tàn phá trên thần hồn Tô Dịch, chợt xuất hiện ra một phần sinh cơ mênh mông khó mà ngăn cản.

Sinh cơ kia nồng đậm cùng sôi trào như thế, như hỗn độn đang thai nghén, sinh cơ tổ nguyên, lộ ra hào quang lấp lánh vô tận.

Trước mắt Tam Thế Phật và Hồng Linh đau đớn một trận, tâm cảnh và thần hồn cảm nhận được một trận rung động nói không nên lời.

“Tên khốn kiếp này muốn ở lúc này chứng đạo phá cảnh!”

Tam Thế Phật chợt tỉnh ngộ lại.

Tô Dịch căn bản không tính đi “Vô Đạo Cấm Khu” nơi đó tìm kiếm cơ hội phá cảnh.

Ý đồ thật sự của gã này, là mượn tay hắn cùng Hồng Linh, đặt vào chỗ chết rồi sau đó mới sống, ở trong hủy diệt phá cảnh mà lên!

“Giết!”

Tam Thế Phật nổi giận hiếm thấy, khuôn mặt xanh mét.

Thế này nếu để Tô Dịch chứng đạo, vậy còn ghê gớm thế nào?

Hắn hôm nay, đã có thể đọ sức với Thiên Đế.

Nếu đặt chân Thiên Mệnh cảnh, sợ là cũng có thể tiến hành chém giết với Thiên Đế!

Căn bản không có bất cứ sự do dự nào, Tam Thế Phật lại lần nữa ra tay, dốc tất cả thủ đoạn, một thân uy thế cũng trở nên so với trước đó khủng bố hơn rất nhiều.

Hồng Linh cũng ý thức được tình thế gấp gáp, cũng cắn răng một phen, phẫn nộ ra tay.

Ầm ầm!

Chỗ sâu trong bầu trời rung chuyển, hỗn loạn không chịu nổi.

Nhưng vô luận thần thông bí pháp nào, thủ đoạn mạnh nhất cái gì, khi công kích ở quanh thần hồn Tô Dịch, đều bị một luồng lực lượng vô hình ngăn trở, không thể tới gần.

Làm nền Tô Dịch trực tiếp giống như vạn pháp bất xâm!

“Mệnh ta tức thiên mệnh!”

“Tâm ta tức thiên tâm!”

“Đạo ta ở trước, vạn đạo lui tránh.”

...

Trong thần hồn Tô Dịch, như có tiếng kiếm vang vọng leng keng, mà từng loại đốn ngộ không thể tưởng tượng chợt dâng lên trong thần hồn.

Trên Vĩnh Hằng đạo đồ, Thiên Mệnh cảnh là một cảnh giới cuối cùng.

Kẻ tới cảnh giới này, là thiên quân (quân: quân vương), thiên mệnh quy về.

Kẻ ở cảnh giới này có được “Vĩnh Hằng đế tọa”, là Thiên Đế, như hóa thân của vĩnh hằng thiên đạo, chúa tể bốn phương.

Mà lúc này, Tô Dịch mượn dùng trận chiến này, ở giữa một đường sinh tử bắt lấy cơ hội chứng đạo, đánh vỡ vách ngăn tu vi, phá cảnh mà lên, bước vào “Thiên Mệnh cảnh” thuộc về chính hắn!

Thiên mệnh quy về?

Không, mệnh ta là thiên mệnh, không cần trời ban!

Tô Dịch có thể cảm nhận được rõ ràng, đạo hạnh cảnh giới của mình đang lấy một loại phương thức nghiêng trời lệch đất tiến hành lột xác.
Bình Luận (0)
Comment