Chương 6830. Vận mệnh bổn nguyên (1)
Chương 6830. Vận mệnh bổn nguyên (1)
Nhớ tới hành động ở trong Vạn Kiếp Chi Uyên, vô luận so với Tam Thế Phật, hay so với Tô Dịch, mình một Thiên Đế như vậy... Quả thực tỏ ra rất ngốc rất ngây thơ.
“Huyền Cơ Kính đánh mất không có việc gì, Sở Sơn Khách phản bội cũng không sao.”
Dịch Thiên Tôn giọng điệu tùy ý nói: “Chờ về sau lúc ta thoát vây, tự sẽ lần lượt thanh toán!”
Hồng Linh nhịn không được nói: “Sư tôn, ta thấy Tô Dịch kia cũng không có ý tưởng là địch với chúng ta, ngài...”
Dịch Thiên Tôn cười ngắt lời, “Kẻ địch đại đạo, không ở trong ân oán, Tô Dịch biết, ngươi sao còn mơ hồ, không thể không nói, trải qua một chuyện này, trái lại khiến ta càng coi trọng Tô Dịch người này hơn!”
Trong lời nói, khó giấu đi thưởng thức.
Sau đó, Dịch Thiên Tôn như ý thức được cái gì, nhíu mày nói: “Việc bại lộ, Sở Sơn Khách tất có phát hiện, sợ là sẽ làm một ít chuyện khác người, nha đầu, ngươi cảm thấy hắn sẽ làm cái gì?”
Hồng Linh lâm vào trầm ngâm.
Dịch Thiên Tôn khẽ lắc đầu, “Bỏ đi, bảo ngươi nghĩ những thứ này, hoàn toàn chính là làm khó dễ ngươi.”
Hồng Linh cúi đầu không nói, rất phiền muộn, chẳng lẽ mình thật sự quá ngu ngốc?
“Đừng vì thế ảo não, lòng người quỷ vực, đều có sự khác nhau, ngươi tâm tư sạch sẽ, làm tốt chính mình là đủ.”
Dịch Thiên Tôn an ủi một phen, dặn: “Kế tiếp, ngươi chỉ cần nhìn chằm chằm chuyện thế gian này biến hóa, hơn nữa cần lưu ý chuyện có liên quan với Tô Dịch là được.”
Hồng Linh nghiêm nghị nhận lệnh, “Vâng!”
Thẳng đến sau khi Hồng Linh rời khỏi, bản thân Dịch Thiên Tôn thì lâm vào trầm mặc.
Chuyện xảy ra ở Vạn Kiếp Chi Uyên, khiến hắn cũng mở rộng tầm mắt, vô luận là Tam Thế Phật, hay Tô Dịch, tâm trí cùng thủ đoạn triển lộ ra, đều xa không phải tầm thường có thể so sánh.
“Thật đúng là giang sơn lớn có nhân xuất hiện ra, đại thế như vậy, có nhân vật như vậy, trái lại cũng là một chuyện làm người ta chờ mong...”
Hồi lâu sau, Dịch Thiên Tôn thấp giọng lẩm bẩm.
...
Vạn Kiếp Chi Uyên.
Ở chỗ sâu trong Vô Đạo Cấm Khu, bóng tối như màn vải, bao phủ trong năm tháng vạn cổ đến nay.
Tô Dịch cất bước trong đó, bóng người thì như một ngọn đèn, một mình chiếu sáng bóng tối con đường phía trước.
Ở đỉnh đầu hắn, Mệnh Thư lơ lửng, chảy xuôi mưa hào quang tối nghĩa mờ nhạt.
Vạn Kiếp Chi Uyên, trong lời đồn là nơi khởi nguyên của tất cả tai kiếp thế gian.
Cái gì gọi là kiếp?
Cũng là lực!
Vô Đạo Cấm Khu này, đó là một nơi cấm kỵ đủ để chém đi tất cả đạo hạnh, khiến Thiên Đế trở thành phàm tục.
Nói ngắn gọn, Vô Đạo Cấm Khu chính là ngọn nguồn của “kiếp nạn”!
Nơi này đại đạo không tồn tại, vạn pháp suy kiệt.
Nguyên nhân ở ngay một chữ “Kiếp”, chém chính là tất cả đạo nghiệp!
Cho nên, mới có thể bị gọi là “Vô Đạo Cấm Khu” .
Chẳng qua, Tô Dịch hôm nay đã rõ, Vô Đạo Cấm Khu này cũng là nơi khởi nguyên của kiếp nạn, cũng là nơi chôn giấu một luồng vận mệnh bổn nguyên!
Vận mệnh đại đạo, bao quát tất cả mệnh số và khí vận.
Mệnh có phúc họa, vận có tốt xấu.
Kiếp số, tự nhiên cũng là sinh ra từ một bộ phận của vận mệnh bổn nguyên!
Mà lúc này Tô Dịch đang tìm, chính là một luồng vận mệnh bổn nguyên kia giấu trong Vô Đạo Cấm Khu.
Một người một mình hành tẩu trong bóng đêm, chưa nói tới hiếm lạ.
Trong thế tục, người mù cả đời đều hành tẩu trong bóng đêm.
Nhưng khi bóng tối vô tận kia, là do bổn nguyên của lực lượng tai kiếp biến thành, có thể chém đi một thân đạo hạnh của Thiên Đế, ai dám hành tẩu trong đó?
Vạn Kiếp Đế Quân lúc còn sống chưa từng đi.
Lúc sắp chết, mới lấy một luồng thân thể tàn hồn đi vào trong đó, cáo biệt với đời.
Vô Tịch Phật và Vạn Kiếp Đế Quân giằng co thiên cổ năm tháng, nhưng cũng chưa từng đi.
Mà lúc này, Tô Dịch hành tẩu ở trong đó.
Chẳng qua, hắn có thể khẳng định là, trong năm tháng quá khứ dài lâu, không phải chỉ một mình hắn từng tới nơi đây.
Bởi vì còn có Tiêu Tiển!
Năm đó, Tiêu Tiển cũng chưa từng nắm giữ Mệnh Thư, liền đi vào trong bóng đêm Vô Đạo Cấm Khu này, hơn nữa khi còn sống rời khỏi, còn mang đi Mệnh Thư.
Không thể không nói, cái này quả thực giống như kỳ tích.
Trong bóng đêm một mảng yên tĩnh, ngay cả một tia động tĩnh cũng không có.
Cũng không cách nào phân biệt phương hướng.
Tô Dịch việc mình mình làm bước vào chỗ sâu bên trong.
Hắn có thể cảm nhận được rõ ràng, Mệnh Thư đang dị động, như đang nhảy nhót, khát vọng cái gì.
Ngoài ra, Túc Mệnh Đỉnh và Xưng Tâm Như Ý cũng là như thế, đều sinh ra biến hóa kỳ dị khác nhau.
“Đại nhân, ta dám lấy cái đầu trên cổ kết luận, ngài đang tới gần một luồng lực lượng vận mệnh bổn nguyên!”
Trong Xưng Tâm Như Ý, người đạo bào tí hon rất kích động.
Thời điểm trước đó không lâu, chính là người đạo bào tí hon nói cho Tô Dịch, trong Vạn Kiếp Cấm Địa này nghi ngờ chôn giấu một luồng lực lượng vận mệnh bổn nguyên.
Vận mệnh bổn nguyên, chỉ ở ngọn nguồn dòng sông vận mệnh mới có thể nhìn thấy, vì sao ở trong Vạn Kiếp Chi Uyên cũng tồn tại?
Tô Dịch không nghĩ ra.
Tâm ma kiếp thứ nhất từng nói, các nhân vật bờ đối diện kia tới “mệnh hà khởi nguyên”, đều là vì tìm kiếm bí mật của “vận mệnh bổn nguyên”.
Tri Vô Chung, Bất Thắng Hàn, các kiếm tu kia của Kiếm Đế thành cùng với Vân Vô Tướng vân vân các cường giả, đều ở sau khi Thiên Mệnh chi tranh kết thúc, đã tới đó.