Chương 6832. Kẻ tù tội của Hỗn Độn Kiếp Hải (1)
Chương 6832. Kẻ tù tội của Hỗn Độn Kiếp Hải (1)
“Ha ha, như ý như ý, Xưng Tâm Như Ý, tâm là tính mạng chi căn, mệnh là vận số chi bản, diệu! Thật diệu!”
Người đạo bào tí hon kêu ngao ngao, như sói đói lao vào đàn dê, ăn thùng uống vại, ăn quên cả trời đất.
Mà ở trong tay Tô Dịch, Mệnh Thư cùng Túc Mệnh Đỉnh như chịu kích thích rất lớn, kịch liệt chấn động hẳn lên, cho người ta một loại cảm giác sốt ruột khó dằn nổi.
Tô Dịch không do dự nữa, buông ra nắm giữ đối với hai món bảo vật này.
Ầm!
Mệnh Thư phát sáng, như tia chớp lao về phía chỗ sâu hơn của Vô Đạo Cấm Khu, trong chớp mắt liền biến mất không thấy.
Túc Mệnh Đỉnh đi theo sau.
Người đạo bào tí hon ngẩn ngơ, chợt tỉnh ngộ, lực lượng vận mệnh bổn nguyên phụ cận nơi này quá mỏng manh, thuộc về khu vực ngoại vi của vận mệnh bổn nguyên!
“Đại nhân, vận mệnh bổn nguyên ở nơi xa!”
Hắn cũng vô cùng sốt ruột khống chế Xưng Tâm Như Ý lao vào.
Tô Dịch cạn lời một phen.
Những bảo vật này mình mang theo, sao cái nào cũng như quỷ chết đói, cũng quá không giữ kẽ!
Trong lòng tuy nghĩ như thế, hắn cũng hướng về chỗ sâu trong chạy đi.
Vù!
Sương mù bay bay, càng đi vào sâu bên trong, sương mù càng nồng đậm, khi lướt qua những sương mù này, tựa như xuyên qua ở trong dòng nước.
Căn bản không cần thu thập, mỗi nhịp hít thở, đã khiến rất nhiều lực lượng đại đạo trên người Tô Dịch sinh ra cảm ứng.
Ầm!
Đầu tiên là luân hồi hiện ra, diễn hóa ra giới vực như U Minh, lục đạo luân chuyển, khổ hải chìm nổi, hoa bỉ ngạn nở, suối vàng là đường...
Đó là đại đạo pháp tướng, nghiễm nhiên như luân hồi chi giới chân thật.
Theo luân hồi đại đạo xuất hiện, khu vực Tô Dịch đi qua sương mù vận mệnh nhất thời bị nuốt hết.
Theo sát sau, Huyền Khư, Thiên Thú, Cửu Diệu, Linh Tẫn, Vạn Tướng vân vân các lực lượng đại đạo theo đó hiện ra.
Đều diễn hóa ra các đại đạo pháp tướng không giống nhau, vờn quanh ở bốn phía bóng người Tô Dịch, tỏa sáng rực rỡ.
Các đại đạo này hầu như đều tương quan với vận mệnh, ở lúc này như tranh nhau cướp đoạt khí tức vận mệnh bên đường.
Mà biến hóa như vậy, khiến Tô Dịch cũng rất cả kinh cùng bất ngờ.
Từ khi tu hành đến nay, hắn vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy cảnh tượng, vô luận là bảo vật, hay đại đạo của mình, đều chủ động xuất kích.
Cái này cũng càng thêm chứng minh, lực lượng vận mệnh bổn nguyên kia là huyền diệu cỡ nào.
Rất nhanh, Tô Dịch rốt cuộc thấy được toàn cảnh một phần vận mệnh bổn nguyên kia.
Trong bóng đêm vô tận, xuất hiện một cái hồ nhỏ!
Hồ nước chỉ phạm vi mấy chục trượng, rất không bắt mắt.
Nhưng trong hồ nước kia thì dâng trào dòng nước tựa như dung nham, khi dòng nước cuồn cuộn, khí tức hỗn độn bốc hơi, bên trong ẩn chứa sinh cơ nguyên thủy mênh mông dày nặng.
Giờ phút này, Mệnh Thư, Túc Mệnh Đỉnh và Xưng Tâm Như Ý ba món bảo vật này, đều cắm đầu chui vào trong hồ nước kia, tham lam hấp thu lực lượng trong đó.
Toàn bộ mặt hồ đều đang cuồn cuộn, nhộn nhạo ra hào quang gợn sóng như hỗn độn.
Đến nơi này, một thân khí cơ của Tô Dịch cũng theo đó sôi trào, đại đạo nắm giữ đều đang nổ vang.
Trong nháy mắt, hắn tựa như đi tới trong hỗn độn cổ xưa nhất, tâm cảnh và thần hồn, đều bị một phần sinh cơ thần bí dày nặng bao phủ.
Đây, là lực lượng của vận mệnh bổn nguyên!
Thiên Quân tu vi Thiên Mệnh cảnh, đã bắt đầu đụng chạm cùng truy cầu bí mật vận mệnh.
Cho nên, Thiên Quân mới có cách nói “Thiên Mệnh sở quy”.
Mà Thiên Mệnh cảnh của Tô Dịch thì khác, chính là lấy đạo của bản thân thay thế thiên mệnh, lấy một đạo tâm thay thế thiên tâm!
Đạo ta tức thiên đạo, mệnh ta tức thiên mệnh!
Cho nên, khi đối mặt một luồng vận mệnh bổn nguyên kia chôn giấu trong hồ nước, khí tức cùng huyền cơ Tô Dịch cảm ứng được cũng không phải tầm thường.
Cảm giác đó, như đứa con đi xa về quê, đi tới vườn hoa sau nhà mình!
Không có bất cứ sự do dự gì, Tô Dịch cất bước đi vào một hồ nước kia.
Khi hắn khoanh chân ngồi xuống.
Toàn bộ nước hồ ầm ầm sôi trào.
Một luồng lực lượng vận mệnh bổn nguyên giấu trong hồ nước, tựa như vạn lưu quy tông, hướng về trên người Tô Dịch ùa đi.
Một chớp mắt, Tô Dịch liền lâm vào trong một loại đốn ngộ kỳ dị mà thần diệu.
Quên cả vật lẫn ta, hoàn toàn không tự biết.
Mà ở trên người hắn, có một hồi biến hóa liên quan tới tính mạng đang lặng yên xảy ra.
Trước đó, sau khi ở Vô Đạo Cấm Khu trong bóng đêm vạn cổ phá cảnh, một thân đạo hạnh Vô Lượng cảnh của Tô Dịch đã đột phá tới Thiên Mệnh cảnh.
Do đó khiến trong ngoài bản thân hắn thực hiện một hồi lột xác kinh thế như Phượng Hoàng niết bàn.
Tu vi hắn bước lên một tầng cao hơn, lĩnh ngộ Thiên Mệnh huyền cơ, ký kết Thiên Mệnh đạo căn.
Biến hóa kinh người nhất, thuộc về Kỷ Nguyên Hỏa Chủng.
Sớm từ mấy năm trước, Kỷ Nguyên Hỏa Chủng đã lột xác thành cây non, mà nay ở lúc đột phá đến Thiên Mệnh cảnh, đã thành đại thụ che trời!
Nó cắm rễ trong Hỗn Độn Hải, cành cây che cả bầu trời, thân cây cùng cành lá đều chảy xuôi hào quang hỗn độn như thiên hà trút xuống.
Lá cây trên đầu cành, tựa như sơ hình của một rồi lại một kỷ nguyên văn minh, thần dị khó lường.
Mà gốc đại thụ, thì nối liền một thể, tuy hai mà một với căn cơ đại đạo Thiên Mệnh cảnh của Tô Dịch.