Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 6850 - Chương 6850. Linh Chiếu Chi Quyết (1)

Chương 6850. Linh Chiếu chi quyết (1) Chương 6850. Linh Chiếu chi quyết (1)

Nhưng bóng người hắn vừa lướt đi, liền thầm hô không ổn.

Bởi vì hư không phụ cận, lại hoàn toàn bị một luồng kiếm uy vô hình mà kinh khủng bao phủ, hoàn toàn phong cấm.

Hắn vừa mới na di, tựa như đâm vào trên một vách ngăn vô hình, bõng người cũng xuất hiện một tia đình trệ.

Cũng ở một chớp mắt này, một quyền này của Tô Dịch đánh tới.

Tử Ngự Ma Đế thấy không kịp né tránh, chợt cắn răng một cái, lựa chọn cứng đối cứng.

Lấy thực lực của hắn, dù chỉ là một đại đạo phân thân do thần hồn ngưng kết, cũng có thể đủ cứng đối cứng với thiên địa một lần.

Hắn không tin, còn không ngăn được một quyền nho nhỏ này của Tô Dịch!

Ầm! !

Chớp mắt sau, Tử Ngự Ma Đế liền sửng sốt, con mắt trừng lớn.

Tô Dịch một quyền này, đơn giản như bẻ gãy nghiền nát đánh nát tất cả sự ngăn cản của hắn, đánh lồng ngực hắn xuất hiện một lỗ thủng.

Lực lượng bá đạo vô song kia, đánh ra trong hư không một vết rách hẹp dài, kéo dài mãi đến chỗ xa xa.

“Đây... Đây là kiếm tu đạo hạnh Vô Lượng cảnh? Tam Thế Phật con lừa trọc kia sẽ không phải gạt ta chứ...”

Tử Ngự Ma Đế khuôn mặt kinh ngạc, trong đầu vừa hiện ra suy nghĩ này, một đại đạo phân thân này của hắn liền ầm ầm sụp đổ tàn lụi.

Tô Dịch vung tay áo, một vệt ánh sáng quét ra, ý đồ muốn thu lại bóng người sụp đổ của C6850.xhtmlđối phương.

Nhưng cổ quái là, những mảnh vỡ kia lại tiêu tán trong hư vô, căn bản không có cách nào bị thu lấy.

“Sớm biết đã đánh thức Vô Tà, do nàng ra tay, nói không chừng còn có thể ăn no một bữa.”

Tô Dịch thầm nghĩ.

Chẳng qua, vừa nghĩ tới Vô Tà đang ở trong một hồi lột xác cực kỳ quan trọng, Tô Dịch cũng không thể nói là có bao nhiêu tiếc nuối.

Tiếp theo, Tô Dịch một mình đứng im lặng hồi lâu ở phụ cận Linh Bảo thiên thành trầm ngâm một lát, liền làm ra quyết định, quay về Vạn Kiếp Chi Uyên một chuyến.



Vạn Kiếp Chi Uyên.

Giống với lúc Tô Dịch rời khỏi, trống trơn hoang vắng.

Nơi này đã là vùng đất vô chủ, hơn nữa hàng năm chìm nổi di động ở trên dòng sông vận mệnh, dù bị Thiên Đế phát hiện, cũng không cách nào tiến vào.

Mà Tô Dịch thì không cần mượn dùng Vạn Kiếp Bí Thược, đã có thể tìm được Vạn Kiếp Chi Uyên bất cứ lúc nào, cùng ra vào trong đó.

Tất cả đều bởi vì hắn từng luyện hóa một luồng lực lượng vận mệnh bổn nguyên của “hồ mệnh kiếp”, đủ có thể nắm giữ toàn bộ quy tắc trật tự của Vạn Kiếp Chi Uyên!

Nói từ trên ý nghĩa nào đó, giờ phút này Tô Dịch chính là “chúa tể vạn kiếp” .

Nếu hắn bất kể trả giá cái gì cũng không để ý, hoàn toàn có thể thực hiện chí nguyện đại đạo to lớn Vạn Kiếp Đế Quân lúc còn sống chưa bao giờ thực hiện ――

Mang lực lượng tai kiếp hội tụ trong Vạn Kiếp Chi Uyên dẫn nổ, càn quét trên dòng sông vận mệnh!

Đương nhiên, Tô Dịch còn chưa đến mức làm như vậy.

Cái đó đi trái lại đại đạo hắn truy cầu.

Một ngày này.

Đám người Lộc Thục Yêu Tổ, Thần Kiêu Yêu Tổ, Tước Tổ, Tinh Thiềm Tử lục tục khôi phục thần trí, lần lượt tỉnh táo lại.

Ánh mắt đầu tiên liền thấy được Tô Dịch đang ngồi ở một cái ghế mây cách đó không xa.

Tô Dịch đang uống rượu, nheo mắt nhìn ngắm tai kiếp quy tắc ở sâu trong bầu trời.

Một lần này sau khi quay về Vạn Kiếp Chi Uyên, hắn lại đi “hồ mệnh kiếp” một chuyến, điều tiếc nuối là, vẫn chưa gặp lại một cánh cửa thời không ở chỗ sâu nhất của đáy hồ kia.

Tự nhiên, cũng chưa nhìn thấy “Tù Đồ” kia bị nhốt ở trong Hỗn Độn Kiếp Hải.

Chẳng qua, Tô Dịch trái lại có phát hiện mới.

Một luồng lực lượng vận mệnh bổn nguyên kia trong hồ mệnh kiếp kia vốn tiêu hao không còn, thế mà đã khôi phục một ít.

Điều này làm Tô Dịch lập tức suy đoán ra, một luồng lực lượng vận mệnh bổn nguyên kia đến từ Hỗn Độn Kiếp Hải, theo thời gian chuyển dời, sẽ từng chút một từ một đầu khác của cánh cửa thời không thẩm thấu tới đây!

Nước có đầu nguồn, cây có gốc rễ.

Vạn Kiếp Chi Uyên được xưng nơi khởi nguyên của tất cả tai kiếp thế gian, ngọn nguồn của nó tự nhiên chính là một luồng lực lượng vận mệnh bổn nguyên có thể từ Hỗn Độn Kiếp Hải cuồn cuộn không ngừng thẩm thấu đến trong “hồ mệnh kiếp”.

Nếu không có những thứ này, Vạn Kiếp Chi Uyên chẳng khác nào mất đi căn bản, đã sớm luân hãm thành phế tích khô kiệt!

Nghĩ rõ những thứ này, trong lòng Tô Dịch đã có ý tưởng khác.

Thỏ khôn có ba hang.

Trên dòng sông vận mệnh đang trình diễn một hồi biến hóa kịch liệt, có thể phòng ngừa chu đáo chuẩn bị một ít nơi ẩn thân an toàn, tự nhiên không phải chuyện xấu.

Ở trong tính toán của Tô Dịch, tứ phương chi hải xem như một chỗ ẩn thân.

Hôm nay có Vạn Kiếp Chi Uyên, cho dù xảy ra chuyện xấu nhất, cũng có thể đứng ở thế bất bại!

Đương nhiên, Tô Dịch căn bản chưa từng nghĩ lùi bước, tất cả mưu tính của hắn trước mắt, đều là chuẩn bị cho người bên cạnh.

Ví dụ như môn đồ Lệ Tâm Kiếm Trai, ví dụ như đám người Lộc Thục Yêu Tổ trước mắt.

Đây là nỗi lo ở sau của Tô Dịch.

Giải quyết những thứ này, hắn tự có thể kiếm hành thiên hạ, không hề cố kỵ chinh chiến phía trên đại đạo.

“Các ngươi tỉnh rồi?”

Tô Dịch thu hồi ánh mắt, cười nhìn về phía đám người Lộc Thục Yêu Tổ.

“Hiền đệ, đây là tình huống gì?”

Thần Kiêu Yêu Tổ ngơ ngác nói: “Chúng ta... Chết mà sống lại?”

Người khác cũng không hiểu ra sao.

Tô Dịch cười giải thích một phen.
Bình Luận (0)
Comment