Chương 6855. Nhìn Thiên Mệnh (1)
Chương 6855. Nhìn Thiên Mệnh (1)
Tô Dịch cười nói: “Chỉ sợ rượu lão ca cất chứa không đủ.”
“Ha ha ha, vậy thì thử xem!”
Khô Huyền Thiên Đế cười to.
Cùng ngày, Khô Huyền Thiên Đế bày tiệc, mang chưởng giáo cùng một đám lão quái vật của Thái Ngô giáo tự mình gọi tới tiếp khách.
Mọi người vừa dự tiệc, vừa nói chuyện với nhau, không khí nhiệt liệt, hòa thuận vui vẻ.
Thẳng đến sau nửa đêm, Khô Huyền Thiên Đế cầm một bầu rượu, một mình nói chuyện với Tô Dịch.
Nói là thế cục một đoạn thời gian gần đây của Vĩnh Hằng Thiên Vực.
“Thiên hạ này sắp loạn rồi.”
Khô Huyền Thiên Đế mắt say lờ đờ, thở hắt ra một hơi dài, “Thế gian các nơi, lục tục có Vực Ngoại Thiên Ma xuất hiện, nhấc lên không ít tai họa, hôm nay ngươi hành tẩu thiên hạ một chút, tùy tiện đi nơi nào, cũng có thể nhìn thấy cảnh tượng binh hoang mã loạn.”
“Nghe nói, hôm nay xuất hiện trên thế gian, chỉ là một bộ phận lực lượng trong Vực Ngoại Thiên Ma, nhân vật đứng đầu thật sự còn chưa hàng lâm.”
“Nhưng dựa theo loại trạng thái này, không tới mấy năm, đại quân Vực Ngoại Thiên Ma nhất định sẽ dốc toàn bộ lực lượng, càn quét thiên hạ.”
Nói xong, đuôi lông mày Khô Huyền Thiên Đế hiện lên nét lo lắng, “Ta từng tự mình trải qua một ít năm tháng rung chuyển của thời đại mạt pháp, các tai họa càn quét thiên hạ kia, hơn phân nửa đều có liên quan với Vực Ngoại Thiên Ma.”
“Cho nên, ta so với bất luận kẻ nào cũng rõ ràng hơn xa, một khi Vực Ngoại Thiên Ma dốc toàn bộ lực lượng, trên dưới Vĩnh Hằng Thiên Vực này, chắc chắn máu chảy thành sông, sinh linh đồ thán!”
Khô Huyền Thiên Đế ngửa đầu uống một ngụm rượu lớn, “Đến lúc đó, đừng nói thế lực tầm thường, dù là thế lực cấp Thiên Đế, cũng có khả năng lật úp ngã xuống!”
Hắn mượn rượu, nói rất nhiều, những lời này rõ ràng cũng nghẹn trong bụng rất lâu.
“Lão ca ta tuy không phải thánh hiền lòng dạ mang thiên hạ, nhưng mắt thấy đám ma con kia làm hại thiên hạ, trong lòng sao có thể sảng khoái?”
“Đáng hận Ách Thiên Đế lão khốn kiếp này, căn bản mặc kệ chúng sinh thiên hạ chết sống, từ trước tới giờ vẫn luôn hao hết tâm tư muốn đối phó lão đệ ngươi, quả thực ích kỷ máu lạnh tới cực điểm!”
Nghe tới đây, Tô Dịch chỉ cười cười.
Đây rõ ràng là lời tức giận.
Các Thiên Đế kia, mỗi người đều đang gõ bàn tính của mình, trừ phi tai họa xảy ra đến trên đầu bọn họ, nếu không, bọn họ sao có thể bằng lòng đi đối nghịch với Vực Ngoại Thiên Ma?
Nhân tính như thế.
Cũng không thể nghĩ mọi chuyện quá mức đương nhiên, cho rằng thế gian đại loạn, các Thiên Đế kia nhất định phải đứng ra, đi cứu lại chúng sinh thiên hạ ở trong nước lửa.
Dù sao, nói tàn nhẫn chút, trên đời này căn bản không có chúa cứu thế gì.
Có đều là trận doanh tác chiến vì bản thân mà thôi.
Chẳng qua, nghe được những lời lảm nhảm này của Khô Huyền Thiên Đế, trong lòng Tô Dịch trái lại rất tán đồng.
Dưới cái tổ bị lật, làm sao có trứng lành?
Khi Vực Ngoại Thiên Ma dốc toàn bộ lực lượng, càn quét thiên hạ, cho dù là thế lực cấp Thiên Đế cũng không có khả năng đặt mình ra ngoài!
Càng đừng nói, Vực Ngoại Thiên Ma cũng đã giết vào Vĩnh Hằng Thiên Vực, làm Thiên Đế thiên hạ kính ngưỡng, nếu cái gì cũng không quản, sao xứng đáng với người trong thiên hạ kính ngưỡng?
Tô Dịch khinh thường lấy đại nghĩa cái gì đi cưỡng ép bảo người khác phải làm cái gì.
Hắn chỉ biết, đổi là mình, cũng sẽ giống với Khô Huyền Thiên Đế, đối mặt tai họa càn quét thiên hạ bực này, nhất định không có khả năng khoanh tay đứng nhìn!
Sau khi nói xong thế cục của Vĩnh Hằng Thiên Vực, Khô Huyền Thiên Đế đột nhiên nói: “Lão đệ, ngươi không nên tới, không có gì bất ngờ, hôm nay ý chí pháp thân các Thiên Đế kia đều đã đoán ra một ít manh mối.”
Tô Dịch vừa uống rượu, vừa cười nói: “Ở trên địa bàn của lão ca, ta nào cần lo lắng những thứ này?”
Khô Huyền Thiên Đế tức giận nói: “Bả vai lão ca ta, không gánh nổi trọng trách quá nặng!”
Tô Dịch thu liễm nụ cười, nói: “Không dối lão ca, ta lần này đến đã chưa từng nghĩ che giấu cái gì nữa, trái lại, bọn họ biết ta trở về ngược lại càng tốt.”
Khô Huyền Thiên Đế nheo đôi mắt lại, “Lời này là thế nào?”
Tô Dịch thuận miệng nói: “Tự nhiên là muốn đọ sức một chút với bọn họ.”
Khô Huyền Thiên Đế cả kinh, sau đó nhớ tới một sự kiện, không nhịn được hỏi, “Lão đệ ngươi... Có phải đã chứng đạo thành đế hay không?”
Tô Dịch lắc đầu, “Vừa bước vào Thiên Mệnh cảnh không lâu.”
Khô Huyền Thiên Đế ngạc nhiên nói: “Nhưng vừa rồi ở trên đường ngươi tiến đến, ngươi vì sao có thể phát hiện một luồng ý thức lẻn vào trong chu hư quy tắc kia của ta?”
Tô Dịch chớp chớp mắt, nói: “Ta nói ta hôm nay có được nội tình đối chiến Thiên Đế, lão ca tin hay không?”
Khô Huyền Thiên Đế chợt uống hết rượu trong bầu, nói: “Tin! Nếu không ngươi sao dám to gan lớn mật đến không nghe ta khuyên can, cứ như vậy chạy tới Hắc Thủy thiên đô?”
Tô Dịch chậm rãi đứng dậy, chắp tay sau lưng đi thong thả, nhẹ nhàng nói: “Từ khi ta rời khỏi Thần Vực tới bây giờ, đã có hơn mười năm thời gian, ân oán giữa ta cùng các Thiên Đế kia, cũng nên làm cái kết thúc rồi!”
Trong lòng Khô Huyền Thiên Đế chấn động, “Muốn trực tiếp tuyên chiến?”
Tô Dịch lắc lắc đầu, “Quân tử giấu vũ khí trên thân, để chờ đợi thiên thời, đã quyết định muốn thu thập bọn hắn, ta tự nhiên phải mưu đồ một cơ hội một lưới bắt hết, tuyệt đối sẽ không dễ dàng đả thảo kinh xà.”