Chương 6858. Trong hồ lô bán thuốc gì (2)
Chương 6858. Trong hồ lô bán thuốc gì (2)
Cho dù từng nhiều lần ra tay nhằm vào Tô Dịch, cũng căn bản không cho rằng Tô Dịch có tư cách là địch với bọn họ.
Thẳng đến mấy năm nay, sau khi xảy ra một loạt chuyện, thái độ của bọn họ đối với Tô Dịch đã xảy ra nhiều lần biến hóa.
Thiên Mệnh chi tranh, làm bọn họ khắc sâu cảm nhận được, nội tình Tô Dịch nghịch thiên cỡ nào, bối cảnh lại khủng bố cỡ nào.
Các kiếm tu kia của Kiếm Đế thành xuất hiện, càng làm bọn họ tim đập nhanh.
Nhưng may mắn, Kiếm Đế thành đã sớm bị hủy diệt, các thế lực khủng bố kia của vận mệnh bỉ ngạn sẽ không cho Kiếm Đế thành cơ hội tro tàn lại cháy.
Một trận chiến Thần Du châu, khiến các Thiên Đế kia cảm nhận được uy hiếp.
Một gã Tô Dịch, phối hợp Thanh Y Thiên Đế cùng nhau xuất hiện, thế mà có thể chém giết Văn Thiên Đế chật vật chạy về tổ đình của hắn, điều này bảo ai có thể không kinh?
Cũng là từ khi đó, các Thiên Đế này đều ý thức được, Tô Dịch đã có được tư cách đối kháng đôi chút với Thiên Đế.
Mà phải biết, lúc đó Tô Dịch chỉ là tu vi Vô Lượng cảnh!
Thẳng đến một trận chiến Túc Mệnh Hải khai hỏa, theo một vị tổ sư của Tam Thanh quan Thái Thanh nhất mạch cũng chết trong trận chiến này, các Thiên Đế này hoàn toàn cảm nhận được uy hiếp nghiêm trọng đến từ Tô Dịch!
Cho dù Ẩn Thế sơn đã tỏ thái độ, từ đó về sau sẽ không có lực lượng đến từ bờ đối diện nhúng tay việc thế gian nữa.
Nhưng đối với các Thiên Đế này mà nói, hôm nay Tô Dịch đã trở thành họa lớn trong lòng!
Uy hiếp tiềm tàng cũng lớn nhất.
Đã đến mức độ phải trả giá tất cả cũng phải nhanh chóng tiêu diệt hắn!
Cho nên, bọn họ sẽ đều tự phái ra một khối ý chí pháp thân, trấn thủ ở Hắc Thủy thiên đô, giám thị nhất cử nhất động của Khô Huyền Thiên Đế.
Mục đích cuối cùng thực ra là hướng về phía Tô Dịch mà đi.
“Không sai, có Hồng Hoang thiên đình giúp đỡ, cho dù Tô Dịch tránh ở Nam Hải, cũng nhất định trốn không thoát chúng ta đánh giết!”
Lăng Thiên Đế cười nói.
Lúc trước, Tô Dịch được coi là “tứ hải cộng chủ”, trốn ở trong Nam Hải chiếm hết địa lợi, còn có thể lấy thân phận Mệnh Quan khiến các “Yêu Tổ” kia nghe lệnh làm việc.
Điều này làm các Thiên Đế kia đều cảm thấy khó giải quyết, tìm không thấy cơ hội đối phó Tô Dịch.
Nhưng bây giờ, tự nhiên đã khác.
“Vậy các vị cảm thấy, chúng ta còn cần thiết tiếp tục theo dõi Khô Huyền Thiên Đế hay không?”
Trường Hận Thiên Đế hỏi.
Mới nói tới đây, trong nháy mắt, sáu vị Thiên Đế này đều đồng loạt sinh ra cảm ứng, phát hiện ở tổ đình Thái Ngô giáo kia, Khô Huyền Thiên Đế đã xuất động!
Ánh mặt trời rực sáng.
Ngoài tổ đình Thái Ngô giáo, hai bóng người đi ra, chưa từng che giấu cái gì.
Chính là Khô Huyền Thiên Đế cùng Tô Dịch.
Khi thấy một màn như vậy, sáu vị Thiên Đế đều đôi mắt tỏa sáng, tinh thần rung lên.
Tô Dịch kẻ này, thế mà xuất hiện rồi! !
Cái này hoàn toàn ra ngoài bọn họ dự kiến, không thể tưởng tượng Tô Dịch lấy đâu ra lá gan, thế mà công khai xuất hiện như thế.
“Trong thời gian này, làm phiền các vị giúp ta giữ nhà gác sân!”
Khô Huyền Thiên Đế đột nhiên ngửa đầu nhìn về phía bầu trời, cười ha ha nói: “Có các ngươi đám chó già này nhìn chằm chằm, Hắc Thủy thiên đô chưa bao giờ thái bình giống hôm nay, đa tạ đa tạ!”
Tô Dịch thiếu chút nữa nhịn không được cười ra.
Lão ca một khi mắng người, thật đúng là không chữ nào lặp lại, lại từng câu tru tâm!
Một luồng ý thức của Tô Dịch lao vào trong chu hư quy tắc kia, nhất thời phát hiện vị trí ý chí pháp thân sáu vị Thiên Đế kia.
Nhưng, hắn vẫn chưa tiến một bước đi cảm ứng.
Có Khô Huyền Thiên Đế, không cần thiết.
Sắc mặt sáu vị Thiên Đế âm trầm không ít.
“Khô Huyền lão nhi, ngươi đây là tính dẫn theo Tô Dịch hoàn toàn ngả bài với chúng ta?”
Ách Thiên Đế mở miệng.
Hắn nhíu chặt lông mày, không hiểu Khô Huyền Thiên Đế và Tô Dịch đây là chơi trò gì.
“Ngả bài chưa nói tới, qua một đoạn thời gian, Tô lão đệ của ta tính xây dựng lại tổ đình Lệ Tâm Kiếm Trai, đến lúc đó tự sẽ phát thiếp mời rộng khắp, mời đồng đạo thiên hạ xem lễ.”
Khô Huyền Thiên Đế từ từ mở miệng, “Đương nhiên, nếu các ngươi đám chó già này ngửi được mùi, trái lại cũng không ngại thưởng các ngươi mấy khúc xương để ăn.”
Khóe môi Tô Dịch giật giật.
Đây rõ ràng là việc lớn rất nghiêm chỉnh, từ trong miệng Khô Huyền Thiên Đế nói ra, lại cực có ý tứ trào phúng nhục nhã.
Rõ ràng là lão âm dương sư, ở trên đạo âm dương quái khí (giọng điệu kỳ quái), đã đến trình độ đăng phong tạo cực, tùy tay nhặt ra.
“Xây dựng lại Lệ Tâm Kiếm Trai? A! Bổn tọa chỉ sợ đồng đạo thiên hạ này đều sẽ không đáp ứng!”
Lăng Thiên Đế cười lạnh.
Thiên Đế khác cũng khó tin, không thể tưởng tượng Tô Dịch lấy đâu ra gan, dám ở dưới thế cục bực này, đi xây dựng lại Lệ Tâm Kiếm Trai.
Cái này và tự tìm đường chết có gì khác nhau?
Quả thực phát rồ!
“Có đáp ứng hay không, các ngươi đám chó già này nói cũng không tính.”
Trên mặt Khô Huyền Thiên Đế tràn đầy ý cười, “Đến lúc đó, tự có thể thấy rõ.”
Các Thiên Đế kia đều nhíu mày, kinh nghi bất định, đoán không ra Tô Dịch và Khô Huyền Thiên Đế rốt cuộ nghĩ như thế nào.
Về phần những từ chửi bới nhục nhã kia trong lời Khô Huyền Thiên Đế, sớm bị bọn họ không nhìn.