Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 6861 - Chương 6861. Khởi Đầu Bão Tố, Dị Vực Thiên Tộc (1)

Chương 6861. Khởi đầu bão tố, dị vực thiên tộc (1) Chương 6861. Khởi đầu bão tố, dị vực thiên tộc (1)

Chuyện này, vẫn luôn khiến tiểu thư ghi nhớ trong lòng, suốt đời khó quên.

Thẳng đến lúc nghe nói một trận chiến Thần Du châu xảy ra, Luyện Nguyệt tự mình chạy tới, vốn định gặp Tô Dịch một lần.

Nhưng không đúng dịp, lúc đó Tô Dịch đã rời khỏi.

Chẳng qua, cũng chính là vì lần hành động này, khiến Luyện Nguyệt ở trên di tích Lệ Tâm Kiếm Trai phát hiện một tòa bí cảnh bị Khô Huyền Thiên Đế che giấu kia.

Vì thế, Luyện Nguyệt vì báo ân tình, lựa chọn nấp trong bóng tối, yên lặng thủ hộ tòa bí cảnh kia.

Nhoáng lên một cái đã mấy năm trôi qua.

Mà nay, Tô Dịch và Khô Huyền Thiên Đế chạy tới, thu đi bí cảnh, đối với Luyện Nguyệt mà nói, cũng tương đương hoàn lại một ân tình.

“Như thế thì tốt.”

Luyện Nguyệt khẽ gật đầu, “Vậy chúng ta liền đi thôi, đi... Mệnh hà khởi nguyên, chỉ hy vọng bây giờ còn kịp.”

Sớm từ mấy năm trước, nàng vốn nên khởi hành tới mệnh hà khởi nguyên.

Nhưng bởi vì muốn trông coi tòa bí cảnh kia, trì hoãn mãi tới bây giờ.

“Nhất định kịp.”

Di bà bà giọng điệu kiên định nói: “Chủ thượng cùng phu nhân bọn họ, vẫn luôn ở trước mệnh hà khởi nguyên chờ đợi tiểu thư tới.”

Luyện Nguyệt ừm một tiếng, muốn rời khỏi.

Đột nhiên, nàng tựa như nhận phát hiện cái gì, theo bản năng hướng về nơi xa nhìn lại.

Sau đó liền phát hiện, không biết từ khi nào, bóng người Tô Dịch đã xuất hiện ở nơi xa, đang lẳng lặng nhìn nàng!

Lập tức, Di bà bà cũng không khỏi giật mình, Tô Dịch kia là từ lúc nào phát hiện bọn họ?

“Tô đạo hữu hẳn sẽ không cho rằng, ta cùng Di bà bà xuất hiện ở nơi này, có ý đồ khác chứ?”

Một đôi mắt đẹp của Luyện Nguyệt nổi lên biểu cảm lạ.

Nàng cũng rất bất ngờ, cần biết khí tức nàng cùng Di bà bà, ngay cả Thiên Đế cũng không thể cảm ứng được.

Nhưng thoạt nhìn, lại rõ ràng bị Tô Dịch nhìn thấu!

“Lúc trước có điều hoài nghi, bây giờ sẽ không.”

Tô Dịch cười đi tới, “Nếu ta không đoán sai, mấy năm nay, Luyện Nguyệt cô nương vẫn luôn thủ ở đây, đúng không?”

Di bà bà thầm nghĩ tiểu tử này mắt trái lại cũng không mù!

Luyện Nguyệt khẽ gật đầu, “Ta vốn không có ý nói cho đạo hữu những thư snày, đạo hữu đã nhìn ra, ta tự nhiên cũng không thể che giấu cái gì.”

Tô Dịch ôm quyền chắp tay nói: “Đa tạ!”

Hắn cũng rất bất ngờ, không thể tưởng tượng “Luyện Nguyệt” thiếu nữ thần bí đến từ bờ đối diện, thân phận đặc thù này, sao lại sẽ yên lặng làm chuyện như vậy.

Nhưng cũng chính bởi vì như thế, Tô Dịch mới sẽ lâm vào động dung.

Cần biết, ngay tại vừa rồi lúc hắn và Khô Huyền Thiên Đế rời khỏi, Luyện Nguyệt cũng chưa từng hiện ra tung tích, hiển nhiên là muốn “Ẩn sâu công cùng danh”, không muốn để mình cảm động và nhớ nhung ân tình.

Làm việc tốt cũng không lưu danh, bảo Tô Dịch làm sao không cảm khái.

“Nên cảm ơn là ta mới đúng, chính là Tô đạo hữu tặng cho Thiềm Cung Châu, bổ toàn đại đạo căn bản của ta, khiến ta rốt cuộc thức tỉnh bản mạng thiên phú, về sau chứng đạo thành tổ, cũng không phải việc khó nữa.”

Luyện Nguyệt nghiêm túc đáp lại.

Chứng đạo thành tổ?

Tô Dịch chợt cảm thấy kinh ngạc.

Một viên Thiềm Cung Châu mà thôi, thế mà có thể ở trên con đường tu đạo của Luyện Nguyệt tạo ra tác dụng lớn như thế?

Hắn lúc này mới ý thức được, vì sao Luyện Nguyệt sẽ yên lặng lựa chọn thủ ở đây mấy năm!

Luyện Nguyệt đột nhiên xoay người, nói với Di bà bà: “Bà bà, ngươi tạm tránh lui một chút, ta có lời muốn nói riêng với Tô đạo hữu.”

Di bà bà nhận lệnh, rời khỏi khu vực này.

Chỉ còn Tô Dịch cùng Luyện Nguyệt hai người.



Một nén nhang thời gian sau.

Luyện Nguyệt và Di bà bà cùng nhau nhẹ nhàng rời đi.

Tô Dịch phất tay chia tay, Luyện Nguyệt sắp tới mệnh hà khởi nguyên, lần sau gặp mặt đã không biết năm nào tháng nào.

Rất nhanh, Tô Dịch và Khô Huyền Thiên Đế hội hợp, hướng về Tiêu Dao châu chạy đi.

“Thật là tiểu cô nương tên Luyện Nguyệt kia của Vĩnh Hằng lôi đình?”

Trên đường, Khô Huyền Thiên Đế nhịn không được hỏi.

Tô Dịch gật đầu, “Nàng thân phận rất đặc thù, không phải là truyền nhân Vĩnh Hằng lôi đình thật sự, mà là đến từ một tông tộc thế lực cổ xưa của vận mệnh bỉ ngạn.”

Nói xong, hắn liền mang chuyện Luyện Nguyệt yên lặng thủ hộ tòa bí cảnh kia mấy năm lần lượt nói ra.

Khô Huyền Thiên Đế ngoài sự kinh ngạc, cũng không khỏi sinh ra cảm xúc.

Đây là thiện duyên.

Nhất nhân nhất quả, nhất ẩm nhất trác*, đều có định số.

Mà Tô Dịch thì lâm vào trong trầm ngâm.

Lúc trước Luyện Nguyệt ở thời điểm một mình nói chuyện với hắn, tán gẫu tới một ít bí ẩn có liên quan với một trận bão tố kia của bờ đối diện.

Hắn lúc này mới biết, một trận bão tố kia của bờ đối diện, đã không phải từ trong một tòa Chúng Diệu Đạo Khư thần bí nhất kia sinh ra, cũng không phải do bất cứ thế lực nào của bờ đối diện dẫn lên.

Mà là đến từ bên ngoài chỗ “Hỗn Độn kỷ nguyên” này của bọn họ!

Dẫn phát một trận bão tố kia, là dị tộc bên ngoài Hỗn Độn kỷ nguyên!

Một đám dị tộc đến từ ngoài hỗn độn này, bị gọi là “dị vực thiên tộc”, lai lịch thật sự thì không ai có thể biết.

Đại quân dị vực thiên tộc giết vào Chúng Diệu Đạo Khư, muốn tu hú chiếm tổ chim khách, chiếm lấy toàn bộ Hỗn Độn kỷ nguyên, bởi vậy nhấc lên một trận bão tố.

Sớm từ rất nhiều năm trước, một đám ẩn thế giả của Ẩn Thế sơn đã triệu tập lực lượng, sớm giết vào Chúng Diệu Đạo Khư, chém giết với đại quân dị vực thiên tộc.

Nhưng lại liên tiếp tan tác!
Bình Luận (0)
Comment