Chương 6899. Khai thiên nhất tuyến (1)
Chương 6899. Khai thiên nhất tuyến (1)
Khi ở sâu bên trong Túc Mệnh Hải, đại đạo phân thân của Dịch Thiên Tôn bị lực lượng Bất Hệ Chu dẫn phát nghiền nát, bảo vật này thì bị Tô Dịch thu hồi.
Mà lúc này, bảo vật này bị Tô Dịch coi là tấm khiên, che ở trước người.
Ầm! ! !
Đoản kích màu bạc giận dữ chém tới.
Toàn bộ tổ đình Phương Thốn sơn kịch liệt chấn động, trong khí tức hủy diệt càn quét, Hoạt Nhân Quan thế mà chia năm xẻ bảy, ầm ầm nổ tung.
Có thể nghĩ mà biết, một đòn liều chết của một vị Thiên Đế khủng bố cỡ nào.
Vì sao trong năm tháng quá khứ dài lâu, giữa chín vị Thiên Đế của thiên hạ chưa từng xảy ra đại chiến, nguyên nhân là ở đây.
Khi một vị Thiên Đế không để ý tất cả lựa chọn ngọc đá cùng vỡ, quá mức đáng sợ.
Một cái chớp mắt đó Hoạt Nhân Quan nổ tung, bóng người Tô Dịch lui bắn về, dưới chân xuất hiện một con thuyền nhỏ, nhấc lên mưa hào quang đại đạo như hỗn độn, lúc này mới đã hiểm lại càng hiểm hơn ngăn trở lực lượng khủng bố đoản kích màu bạc chém ra.
Con thuyền nhỏ tự nhiên là “Phúc Thiên Chu” Xưng Tâm Như Ý diễn hóa.
Bảo vật này từng ở chỗ sâu trong Vạn Kiếp Chi Uyên hấp thu lực lượng vận mệnh bổn nguyên, sớm đã xảy ra biến hóa không thể tưởng tượng.
Vô luận uy năng, hay thần diệu, so với bí bảo cấm kỵ các Thiên Đế kia nắm giữ chỉ có hơn chứ không kém!
“Giết!”
Dao Quang Thiên Đế bộ dạng như điên cuồng, vung đoản kích màu bạc một lần nữa chém tới.
Phúc Thiên Chu cũng bị lay động, lắc lư, cũng mang tới cho Tô Dịch trùng kích thật lớn.
Nhưng ít nhất, đã có thể ngăn được loại lực lượng “ngọc đá cùng vỡ” này!
Không có bất cứ sự do dự gì, Tô Dịch vung kiếm phản kích.
Cửu Ngục Kiếm nổ vang, nhấc lên một mảng vô thượng kiếm uy, bắt đầu kịch liệt chém giết với Dao Quang Thiên Đế.
Chỉ mấy chớp mắt sau, một thân lực lượng như thiêu đốt kia của Dao Quang Thiên Đế đã bắt đầu nhanh chóng ảm đạm xuống.
Hắn như cũng không ngờ, dùng hết tính mạng cùng đại đạo cũng không làm gì được Tô Dịch, không khỏi phát ra một tiếng rống to phẫn nộ, nhân lúc tinh thần đang cao, mang toàn bộ lực lượng hoàn toàn rút sạch, đều dung nhập vào đoản kích màu bạc.
Sau đó, lấy tư thái được ăn cả ngã về không, đánh về phía Tô Dịch!
Mắt thường có thể thấy được, bóng người Dao Quang Thiên Đế chợt giống tro tàn thiêu đốt hết, phiêu tán.
Mà uy năng của đoản kích màu bạc kia thì khủng bố đến mức không thể tưởng tượng!
Nhưng một chớp mắt này, bóng người Tô Dịch lại bỗng dưng biến mất khỏi chỗ cũ.
Như lúc trước ở Vạn Kiếp đế cung bị Tam Thế Phật cùng Hồng Linh đột nhiên giáp công, biến mất vô cùng đột ngột, không lưu lại bất cứ dấu vết nào.
Cũng khiến một đòn dốc hết toàn bộ này của Dao Quang Thiên Đế thất bại.
Ầm! !
Đoản kích màu bạc chém xuống, hư không như mảnh vải rách toạc, mặt đất cũng bị bổ ra một khe rãnh sâu không lường được, ánh lửa càn quét bừa bãi.
Cả tòa tổ đình Phương Thốn sơn đều đang kịch liệt lay động.
Có thể nghĩ mà biết, một đòn bực này khủng bố cỡ nào.
Nhưng...
Chung quy đã trượt.
Theo mây khói tiêu tán, một cây đoản kích màu bạc kia đều ảm đạm xuống, rơi trên mặt đất, hào quang ảm đạm, mặt ngoài xuất hiện vô số vết nứt nhỏ vụn.
Rất hiển nhiên, bổn nguyên của bí bảo cấm kỵ này đều bị hao hết, gặp phải tổn thương nghiêm trọng.
Thiên địa đang rung chuyển.
Thiên Đế phân tán ở khu vực khác, đều cảm thấy không cam lòng vì Dao Quang Thiên Đế, thỏ chết cáo thương, đại để như thế.
Dao Quang Thiên Đế quyết tuyệt liều mạng, lựa chọn ngọc đá cùng vỡ, nhưng một đòn cuối cùng mạnh nhất kia, lại đã trượt!
Mà bản thân Dao Quang Thiên Đế, thì từ đây hóa thành tro bụi, hoàn toàn mất mạng.
Đây đã là Thiên Đế thứ ba chết!
“Thiết Thiên Câu, trộm trời một đường, họ Tô này càng ngày càng không giống kiếm tu...”
Sắc mặt Ách Thiên Đế âm trầm như nước.
Sau đó, hắn đột nhiên biến sắc, bóng người ngay lập tức biến mất ở nơi ẩn nấp.
Ầm!
Một đạo kiếm khí chém tới, nếu không phải Ách Thiên Đế né tránh kịp thời, thiếu chút nữa đã gặp nạn!
“Ngươi muốn lựa chọn ngọc đá cùng vỡ hay không?”
Nơi xa, Tô Dịch cất bước đến, tay áo bay bay, áo bào xanh phần phật, Cửu Ngục Kiếm trong tay chảy xuôi vô thượng kiếm uy đủ khiến bất cứ Thiên Đế nào tim đập nhanh.
Dao Quang Thiên Đế đã chết, khiến trong lòng Tô Dịch cũng rùng mình không thôi.
Bởi vì nếu trước đó Lăng Thiên Đế và Vô Hư Thiên Đế cũng đều lựa chọn ngọc đá cùng vỡ, sợ là thật sự có thể giết hắn một cái không kịp trở tay!
Nơi xa, Ách Thiên Đế nắm giữ Huyết Cấm Linh Lung Đăng, sắc mặt lạnh như băng, “Hươu chết về tay ai, còn chưa biết!”
Quanh thân hắn đại đạo mãnh liệt, vận sức mà chờ.
Nhưng Tô Dịch lại cười cười, bóng người đột ngột biến mất khỏi chỗ cũ.
Ách Thiên Đế ngẩn ra.
Ngay sau đó, ở trong một mảng khu vực nơi cực xa, chợt vang lên một tiếng kiếm ngân vang như kinh động thế gian.
Một đạo kiếm khí mênh mông hiện ra ở nơi đó.
Sau đó, một tiếng va chạm đinh tai nhức óc vang vọng, một cái đạo đỉnh màu vàng xanh chảy xuôi thần quang năm màu bị đánh bay, lắc lư.
Đó rõ ràng là Ngũ Diễm Đạo Đỉnh do Trường Hận Thiên Đế nắm giữ.
Hầu như cùng lúc, bóng người Trường Hận Thiên Đế và Tô Dịch đồng loạt xuất hiện.
Trên ngực người trước lưu lại một vết kiếm, da tróc thịt bong, xương trắng ẩn hiện, vẻ mặt đầy âm trầm.
Hiển nhiên, một kiếm Tô Dịch trước đó không dựa theo lộ số ra bài, tuy chưa chém giết hắn, lại đã mang cho hắn tổn thương nặng nề!