Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 6935 - Chương 6935. Bát Phương Đến Chúc Mừng (1)

Chương 6935. Bát phương đến chúc mừng (1) Chương 6935. Bát phương đến chúc mừng (1)

Lâm Cảnh Hoằng và A Thải đi quá vội vàng, mặc cho hắn giữ lại, cũng không muốn ở Phương Thốn sơn thêm mấy ngày. Thật sự là tiếc nuối.

Dù sao ở trên dòng sông vận mệnh này, trừ Lâm Cảnh Hoằng và A Thải, đã khó tìm được có bạn cũ khác đến từ nhân gian giới.

“Hảo huynh đệ, ngươi cùng vị Lâm cô nương, A Thải cô nương kia lại là quan hệ gì?”

Lữ Hồng Bào đã phát hiện trong lòng Tô Dịch không nỡ, trên khuôn mặt tươi tắn xinh đẹp tràn đầy hồ nghi.

“Cái gì gọi ‘lại là’?”

Tô Dịch nhịn không được véo khuôn mặt xinh đẹp gần trong gang tấc kia của Lữ Hồng Bào một cái, ngoài miệng thì nghiêm trang nói: “Chẳng lẽ nói, phàm là nữ tử quen biết với ta, đều phải có một chút quan hệ không tầm thường với ta hay sao? ?”

Lữ Hồng Bào ‘bốp’ một tiếng đánh bật bàn tay Tô Dịch ra, trừng mắt nói: “Hảo huynh đệ, ngươi càng ngày càng không kiêng nể gì nha.”

Tô Dịch hoàn toàn không thấy chút xa lạ nào khoác vai Lữ Hồng Bào, cười nói: “Ai bảo chúng ta là hảo huynh đệ chứ?”

Phành!

Lữ Hồng Bào giật cùi trỏ nện một phát lên ngực Tô Dịch, “Chết xa một chút, đừng hòng lấy danh nghĩa huynh đệ chiếm tiện nghi ta!”

Khuôn mặt tươi tắn xinh đẹp của nàng nổi lên đỏ ửng, nóng bỏng như thiêu đốt, tựa như một mảng ánh nắng chiều say lòng người kia ở chân trời, đôi mắt đẹp xấu hổ như giận dữ, hung hăng trừng mắt nhìn Tô Dịch, lại tự có phong tình vạn chủng không nói hết được.

Tô Dịch cười to nói: “Hảo huynh đệ, ngươi nói như vậy thì quá xa cách rồi! ! Nếu không ngươi cũng chiếm tiện nghi ta một chút?”

Lữ Hồng Bào xì một tiếng, sau đó cũng nhịn không được cười lên.

Tô Dịch giờ khắc này, rất thú vị, ít nhất có một chút tình thú như vậy, nam nhân nếu quá chất phác khô khan, nữ nhân nào sẽ thích? Khiến Lữ Hồng Bào đau đầu là, nữ nhân xuất hiện bên người Tô Dịch, tựa như có hơi nhiều, hơn nữa mỗi một người đều là loại cực không dễ chọc kia. Như là Thanh Y Thiên Đế, Lâm Cảnh Hoằng vân vân.

Ngay cả Vô Tà tiểu nha đầu kia, cũng không phải ngọn đèn cạn dầu!

Lúc trước, Lữ Hồng Bào từng nhịn không được hỏi một lần, trên đường tu hành kiếp này, Tô Dịch rốt cuộc đã kết bạn bao nhiêu hồng nhan tri kỷ, quan hệ với nhau lại đã đến mức nào.

Tô Dịch trả lời là: “Hồng nhan tri kỷ loại chuyện này, tự nhiên là càng nhiều càng tốt, nhưng đã là hồng nhan tri kỷ, lại là ‘hảo huynh đệ’, chỉ có một mình ngươi.”

Lúc ấy, Lữ Hồng Bào thiếu chút nữa nhịn không được đấm Tô Dịch một cái! !

“Hảo huynh đệ, đi thôi, trở về tiếp tục bế quan tu hành.”

Tô Dịch một lần nữa tiến lên, khoác vai Lữ Hồng Bào.

Lữ Hồng Bào lần này không giãy dụa, nàng vốn không phải tiểu nữ tử nhăn nhó ra vẻ, cũng tự nhiên không để ý chút hành động thân mật này.

Nàng thậm chí có tâm tình trêu chọc một câu, “Ngươi nói, hảo huynh đệ chúng ta cùng nhau tu hành, ở trong mắt người ngoài, có tính là song tu hay không?”

Tô Dịch: “...”

Lữ Hồng Bào lời vừa ra khỏi miệng, cũng phát hiện có chút không ổn, trên khuôn mặt xinh đẹp tuyệt tục phá lệ hiện lên một chút mất tự nhiên.

Không khí nhất thời có chút vi diệu.

Tô Dịch chưa bao giờ là quân tử ôm người đẹp mà lòng không loạn.

Đối với song tu, cũng chưa từng kiêng dè cái gì.

Lúc ở cùng một chỗ với Lữ Hồng Bào, hắn cũng từng bắt đầu sinh ra một ít ý nghĩ khác, nhưng rất nhanh đã đánh mất ý niệm như vậy. Cũng không phải cố kỵ cái gì, mà là hắn bây giờ đối đãi chuyện cảm tình, đã có biến hóa khác với trước kia. Loại thay đổi này, hẳn là sau khi ở bên Hi Ninh mới lặng yên xảy ra.

Hơn nữa vừa nghĩ tới bây giờ Hi Ninh còn ở chiến trường tiền tuyến bờ đối diện chém giết, sinh tử khó liệu, Tô Dịch tự nhiên không có bao nhiêu tâm tình dùng ở trên một chữ tình.

Hắn thưởng thức cùng thích cái đẹp của Lữ Hồng Bào.

Cởi mở, kinh diễm, tiêu sái, phong lưu, tự có một loại tuyệt đại phong tình hơn xa tiểu nữ tử có thể so sánh.

Chẳng qua, một chữ tình, tuyệt đối không phải chỉ vì song tu.

Lưỡng tình tương duyệt, có một hồng nhan tri kỷ hiểu nhau, ngược lại càng làm Tô Dịch coi trọng.

“Hảo huynh đệ, trong đầu ngươi hàng ngày suy nghĩ cái gì vậy!”

Tô Dịch cười gõ cái trán trơn bóng của Lữ Hồng Bào một cái, “Cho dù song tu, danh bất chính ngôn bất thuận, có nhiều cái không tốt.”

Lữ Hồng Bào lườm nguýt thật dài, hừ lạnh nói: “Bớt tự mình đa tình, ai nói muốn song tu với ngươi?”

Tô Dịch cười nói: “Về sau nếu có cơ hội, ta cũng sẽ cưới hỏi đàng hoàng, đường đường chính chính để ngươi lao đầu vào lòng đối với ta.”

“Ta coi ngươi là huynh đệ, ngươi lại muốn ngủ ta, thật sự là tên đại háo sắc!”

Lữ Hồng Bào hung hăng đạp Tô Dịch một cước.

Tô Dịch hít vào một ngụm khí lạnh, một cước này cũng thật đủ ác.

Lại nhìn Lữ Hồng Bào, đã tiêu sái hóa thành một mảng hào quang màu lửa đỏ phá không mà đi, trong gió truyền đến tiếng cười thanh thúy đắc ý đẹp đẽ của nàng, Tô Dịch cười cười.

Hắn quả thực thích Lữ Hồng Bào, cái này không có gì phải che lấp, không chỉ bởi vì dung mạo của nàng, còn ở chỗ tính tình của nàng, hợp khẩu vị Tô Dịch.

---

Đối với Vĩnh Hằng Thiên Vực mà nói, một trận chiến Phong Tuyết sơn ảnh hưởng đối với bố cục thiên hạ, chỉ vừa mới bắt đầu.

Theo từng thế lực cấp Thiên Đế kia ngã xuống, sụp đổ, toàn bộ Vĩnh Hằng Thiên Vực lâm vào trong một hồi rung chuyển chưa bao giờ có.

Một con cá voi chết đi, vạn vật sinh sôi.
Bình Luận (0)
Comment