Chương 6940. Lòng người quỷ vực, không thể truy cứu sâu (1)
Chương 6940. Lòng người quỷ vực, không thể truy cứu sâu (1)
Dưới tình huống bực này, các thế lực lớn kia đều đang truy cầu tự bảo vệ mình, tránh né tai ương, cho dù hưởng ứng ý chỉ của Tô Dịch, cũng chỉ là làm ra chút bộ dáng mà thôi.
Đây là nhân tính sai khiến.
Thậm chí, ở trong mắt các thế lực lớn kia, các tu đạo giả phấn đấu quên mình gia nhập đến trong hành động đối kháng Vực Ngoại Thiên Ma, mỗi kẻ đều rất ngốc, cũng rất ngây thơ!
Bởi vì một đạo ý chỉ của Tô Dịch, liền rơi đầu đổ nhiệt huyết, đáng sao? Một khi chết rồi, ai sẽ để ý?
Lệ Tâm Kiếm Trai cũng chưa chắc biết ngươi là ai. Lại là vì ai mà chết! !
Thế này không phải ngốc, lại là cái gì?
Trong lòng đại đa số thế lực trên thế gian, cho dù trời sập xuống, còn có Lệ Tâm Kiếm Trai đi gánh! Nào cần bản thân đi liều mạng?
Nếu ngay cả Lệ Tâm Kiếm Trai cũng không gánh được, thiên hạ này lại có ai có thể gánh vác được? Đã như thế, liều mạng lại có ý nghĩa gì?
Cho nên, đối với ý chỉ thứ hai Tô Dịch hạ đạt, ở mặt ngoài rất nhiều thế lực đều tích cực ủng hộ, hơn nữa mang công phu mặt ngoài làm rất đẹp.
Âm thầm, thì bỏ công không bỏ sức, chỉ cần tai họa không hiện ra ở trên địa bàn nhà mình, thì không tính làm động.
Thần Du châu.
Trong một thế lực Thiên Quân tên là “Ngự Mộc thần tông”. Một đám đại nhân vật đang bàn bạc công việc.
“Ta trái lại muốn xem, Lệ Tâm Kiếm Trai có năng lực lớn bao nhiêu!”
Có người cười khẽ, “Về phần những kẻ ngốc kia nguyện ý vì tiêu diệt Vực Ngoại Thiên Ma mà rơi đầu đổ nhiệt huyết, mặc kệ bọn họ là được, giết Vực Ngoại Thiên Ma càng nhiều càng tốt, chúng ta à, ngồi mát ăn bát vàng là được.”
“Nếu Vực Ngoại Thiên Ma giết đến trên địa bàn của chúng ta, làm sao bây giờ?” Có người nhịn không được hỏi.
“Ngốc! Đương nhiên là hướng Lệ Tâm Kiếm Trai xin giúp đỡ! Làm chúa tể thiên hạ, chung quy không thể thấy chết mà không cứu chứ?”
“Ha ha, cũng đúng!”
Trong toàn bộ đại điện tràn ngập tiếng cười vui vẻ. Mà lúc này, đột nhiên có người vội vàng tới báo cáo ——
“Chưởng giáo, một mũi đại quân Vực Ngoại Thiên Ma đang đánh tới tổ đình chúng ta! Đông khoảng hơn vạn!”
Trong đại điện, tiếng cười im bặt.
Mọi người đều biến sắc, thầm hô không ổn.
Đại quân Vực Ngoại Thiên Ma quy mô hơn vạn người, tất nhiên có cường giả cấp Ma Vương tọa trấn, hơn nữa số lượng không phải ít!
“Mau, hướng Lệ Tâm Kiếm Trai xin giúp đỡ! Mau ——”
Chưởng giáo quát to, “Những người khác, mở ra tông môn hộ sơn sát trận, triệu tập mọi người làm tốt chuẩn bị chiến đấu!”
Trên dưới Ngự Mộc thần tông bắt đầu ngay lập tức hành động.
Nhưng khi chi đại quân Vực Ngoại Thiên Ma kia đánh tới, tất cả người Ngự Mộc thần tông đều không khỏi trợn tròn mắt.
Tin tức có sai lầm!
Đó quả thật là đại quân Vực Ngoại Thiên Ma đông hơn vạn, nhưng dẫn đội là ước chừng trên trăm vị tồn tại cấp Ma Vương!
“Xong rồi --!”
Chưởng giáo cùng các đại nhân vật Ngự Mộc thần tông đều tay chân lạnh toát.
Đánh vỡ đầu, bọn họ cũng không ngờ, một hồi đại họa ngập trời như vậy sẽ rơi ở trên đầu bọn họ!
“Lệ Tâm Kiếm Trai có hồi âm hay không?”
Có người sốt ruột dò hỏi.
Mọi người lắc đầu.
Cũng đến lúc này rồi, nào còn có thể trông cậy vào Lệ Tâm Kiếm Trai?
Nơi xa vang lên tiếng kèn thê lương.
Chi đại quân Vực Ngoại Thiên Ma kia tiến công quy mô, xốc lên màn che trận đại chiến này. Trên dưới Ngự Mộc thần tông, không ai không sợ hãi.
Phía trên bầu trời, ở sâu trong mây trắng, một tiểu cô nương đồ đen lẳng lặng ngồi ở nơi đó
Nàng bộ dáng non nớt, ngây thơ vô tà, đôi tay nhỏ chống lên gò má, con mắt thật to nhìn phía dưới, trên mặt tràn đầy nụ cười ngọt ngào.
“Lần này, ta ngược lại muốn xem, các ngươi còn ngồi mát ăn bát vàng như thế nào.”
Tiểu cô nương nói thầm.
Ầm ầm!
Đại chiến trình diễn, tràn ngập rung chuyển.
Các Vực Ngoại Thiên Ma kia tất cả đều đặc biệt hung tàn, trong giây lát mà thôi, đã sắp công hãm hộ sơn sát trận của Ngự Mộc thần tông. Lại nhìn tất cả mọi người trên dưới Ngự Mộc thần tông, vẻ mặt hoặc tuyệt vọng, hoặc phẫn nộ, hoặc kinh hoảng, hoặc dữ tợn.
Thu hết đáy mắt tất cả cái này, trong lòng tiểu cô nương nhất thời thoải mái hơn rất nhiều.
Trong thiên hạ này, không biết bao nhiêu tu đạo giả đang chiến đấu hăng hái đẫm máu, chém giết với Vực Ngoại Thiên Ma.
Ngự Mộc thần tông này không những không bỏ sức không nói, còn cười nhạo những người rơi đầu đổ nhiệt huyết kia là kẻ ngốc, mưu toan ngồi mát ăn bát vàng.
Quả thực cũng quá ghê tởm!
Tiểu cô nương rõ, trên đời này thế lực tu hành giống với Ngự Mộc thần tông nhất định không ở số ít.
Đây là lòng người, là hiện thực.
Ở trước khi hành động, lão gia đã dặn dò nàng, đừng để ý những chuyện này, Lệ Tâm Kiếm Trai chỉ là kêu gọi tu đạo giả thiên hạ cùng nhau hành động, mà không phải bắt buộc mọi người đều đi đối phó Vực Ngoại Thiên Ma.
Lời của lão gia, tự nhiên là khuôn vàng thước ngọc, được tiểu cô nương tôn thờ như hình mẫu.
Nhưng khi thấy đủ loại tác phong xấu xí của các đại nhân vật Ngự Mộc thần tông kia, vẫn như cũ làm trong lòng nàng cực kỳ không thoải mái.
“Tự gây nghiệt, đáng đời!”
Tiểu cô nương thầm nghĩ.
Nàng tính chờ lúc Ngự Mộc thần tông bị diệt, lại ra tay đi tiêu diệt một mũi đại quân Vực Ngoại Thiên Ma kia. Nhưng rất nhanh, tiểu cô nương đã nhíu mày, sắc mặt biến ảo không thôi.