Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 6995 - Chương 6995. Sao Không Huýt Sáo Mà Đi Chậm (3)

Chương 6995. Sao không huýt sáo mà đi chậm (3) Chương 6995. Sao không huýt sáo mà đi chậm (3)

Tô Dịch đột nhiên nói: “Ngươi có biết, đại đạo bổn nguyên của Vô Hư Chi Địa ở nơi nào hay không?”

Vô Liên Đế Chủ ngẩn ra, men say trong mắt đẹp tiêu tán không ít, “Ngươi muốn có ý đồ với đại đạo bổn nguyên? Ta khuyên ngươi tốt nhất bỏ cái ý định này đi.”

Tô Dịch cười cười, “Vì sao?”

Vô Liên Đế Chủ giọng điệu bình thản nói: “Rất đơn giản, đừng nói là ngươi, chúng ta các Đế Chủ này cũng tìm không thấy, ở trong năm tháng quá khứ dài lâu, Thiên Ma nhất mạch ta các tộc đàn lớn vô số tổ tiên, đều chưa từng tìm được.”

Tô Dịch ngẩn ra, “Từ trước tới giờ chưa có ai tìm được?”

Vô Liên Đế Chủ cho ra câu trả lời vô cùng khẳng định, “Không có! Ngươi nếu có thể tìm được, ta tuyệt đối cam tâm tình nguyện nhận ngươi làm chủ.”

Tô Dịch day day mi tâm, không nên nha.

Vô Hư Chi Địa làm một giới vực thần bí, ở chỗ sâu trong bầu trời cũng bao trùm chu hư quy tắc, theo đạo lý mà nói, thiên hạ này nhất định có hỗn độn bổn nguyên nó sinh ra, cũng chính là nơi khởi nguyên của thế gian đại đạo.

Nhưng bây giờ Vô Liên Đế Chủ thế mà nói, trong năm tháng từ xưa đến nay, cũng chưa từng có ai biết được “đại đạo bổn nguyên” của Vô Hư Chi Địa này ở nơi nào, tự nhiên liền rất khác thường.

“Kế tiếp, ta sẽ thử một chút.”

Tô Dịch vẫn chưa nổi giận, ngược lại khơi dậy sự tò mò trong lòng hắn.

Vô Liên Đế Chủ giơ chén rượu, giọng điệu lấy lệ nói: “Hy vọng ở lúc ngươi còn sống có thể tìm được.”

Nàng đã cùng Tô Dịch đi rất nhiều nơi ở Vô Hư Chi Địa, tới bây giờ, đã trôi qua bảy ngày thời gian.

Cách ước hẹn mười ngày của Tô Dịch cùng Huyền Thương Đế Chủ, đã chỉ còn lại ba ngày.

Vô Liên Đế Chủ rất hoài nghi, Tô Dịch có thể sống đến ngày thứ tư hay không, tự nhiên, cũng căn bản không tin Tô Dịch có thể sống sót tìm được “đại đạo bổn nguyên” của Vô Hư Chi Địa.

Lại thấy Tô Dịch cười nâng chén, uống một hơi cạn sạch, “Đa tạ.”.

Vô Liên Đế Chủ giật mình, nhịn không được nói: “Ngươi thật sự không lo lắng ba ngày sau sẽ đối mặt một hồi sát kiếp kia?”

Trong thời gian bảy ngày này, nàng như hình với bóng địa cùng Tô Dịch, nàng dám thề với trời, Tô Dịch từ đầu đến cuối cũng chưa từng có bất cứ trù tính gì, cũng chưa từng chuẩn bị cái gì cho hành động tới Huyền Đế ma tộc.

Thậm chí... Hắn trong thời gian bảy ngày này, hoặc là đang du sơn ngoạn thủy, hoặc ở trong phố xá sầm uất phồn hoa đi dạo, tới bây giờ cũng chưa từng nói đến một chữ có liên quan với Huyền Đế ma tộc!

Giống như hắn sớm mang chuyện này quên đi rồi.

Điều này bảo Vô Liên Đế Chủ làm sao không kỳ quái? Không cảm thấy khác thường?

Tô Dịch thưởng thức chén rượu, thuận miệng nói: “Thứ ta lo lắng, không ở Vô Hư Chi Địa này.”

Vô Liên Đế Chủ đầu tiên là ngẩn ra, sau đó như mơ hồ hiểu được, “Ngươi đang lo lắng chuyện Vĩnh Hằng Thiên Vực? Cũng đúng, tâm hồn chi thể của ngươi ở Vô Hư Chi Địa, mà bản tôn thì ở Vĩnh Hằng Thiên Vực, một khi lúc này xảy ra tai họa gì, bản tôn của ngươi liền hoàn toàn xong rồi.”

Tô Dịch chưa giải thích cái gì.

Hắn cũng không lo lắng cho bản tôn của mình, điều lo lắng, đơn giản là lúc mình không có mặt, Vĩnh Hằng Thiên Vực một khi trình diễn một hồi đại họa ngập trời, sẽ tạo thành cho Lệ Tâm Kiếm Trai trùng kích nghiêm trọng bao nhiêu!

“Kế tiếp liền có thể xem hiểu, khi ta không có mặt, có bao nhiêu biến số sẽ xảy ra, lại có bao nhiêu người sẽ nhân lúc cháy nhà đi hôi của...”

Tô Dịch thầm nghĩ.

Mà giờ phút này, Vô Liên Đế Chủ đột nhiên nói: “Nói như vậy, ngươi không lo lắng một chút nào khối tâm hồn chi thể này của ngươi ở Vô Hư Chi Địa gặp bất trắc?”

Tô Dịch cười nói: “Vấn đề này không cần hỏi nữa, ba ngày sau, ngươi tận mắt thấy là biết.”

Dứt lời, hắn vươn người đứng dậy, tính đi trên phố ngõ đèn đuốc lấp lánh phồn hoa như thủy triều kia trong thành một chút.

Người ta sống trên đời, hối hả nhộn nhịp không ngừng.

Nên tự đặt mình vào đâu, để mình có thể lấy tư thái thanh thản thong dong đi đối mặt hối hả cùng sóng gió không ngừng nghỉ kia, không thể nghi ngờ là một môn học vấn lớn.

May mắn, Tô Dịch cũng không thiếu phần thong dong này.

Quay đầu hướng đến chỗ hiu quạnh, đã không mưa gió cũng không tình.

Trải qua nhiều chuyện rồi, trên đại đạo nhìn được xa, tự nhiên có thể áo tơi mưa khói mặc bình sinh!

Lại ngâm nga chậm bước chẳng đi nhanh*?

Vô Liên Đế Chủ không hiểu phần tâm cảnh này của Tô Dịch, lại không thể không thừa nhận, chỉ luận tâm tính khoáng đạt tự tại, bất luận người nào nàng quen biết, đều xa xa không thể so sánh với chúa tể duy nhất này đến từ Vĩnh Hằng Thiên Vực.

Không ai có thể bằng được.

“Chỉ đáng tiếc, hắn không phải người Thiên Ma nhất mạch ta...”

Cũng không biết vì sao, Vô Liên Đế Chủ chẳng hiểu sao ở trong lòng thở dài một tiếng.



Thiên Thánh sơn, là thần sơn số một của Vô Hư Chi Địa.

Cũng là tổ địa của Huyền Đế ma tộc.

Núi này cao cắm vào mây trời, nguy nga hùng hồn, có thể so với cột chống trời.

Nghe nói ở ban đêm, chỉ cần đứng tại chỗ đỉnh núi, liền có thể nhìn thẳng tinh đấu trên trời, tựa như ở trên trời.

Ở những ngày qua, vô số cường giả Thiên Ma nhất mạch, từ các nơi trên thế gian tụ tập đến.
Bình Luận (0)
Comment