Chương 7061: Phong Nghề (2)
Chương 7061: Phong Nghề (2) Chương 7061: Phong Nghề (2)
Phong Nghê nói: “Ta chỉ biết, nó là bị Tiêu Tiển mang vào Niết Bàn Mệnh Thổ này, nó lúc đó, tính mạng bổn nguyên đều đã sắp tán loạn biến mất, chỉ còn lại một luồng khí tức tính linh, là Tiêu Tiển vận dụng thần thông “Niết Bàn Sinh Diệt Thuật, khởi tử hồi sinh nó.”
“Từ đó về sau, nó liền luôn ở lại Niết Bàn Mệnh Thổ."
“Theo cách nói của Tiêu Tiển, khi đạo thể cùng máu thịt của nó thật sự khôi phục lại, tự có thể đánh vỡ gò đất do "niết bàn quy tắc: ngưng tụ kia, thật sự sống lại.”
Tô Dịch nghe xong, không khỏi chấn động.
Cũng chỉ còn lại một luồng khí tức, mà không phải tính linh chi thể thật sự, thế mà được Tiêu Tiền cứu về! “Niết Bàn Sinh Diệt Thuật” này phải giấu lực lượng cấm ky cỡ nào?
Cái này so với Điểm Đăng Bổ Mệnh Thuật càng thần dị hơn, cũng càng không thể tưởng tượng hơn!
Phong Nghê đột nhiên nói:
“Tiêu Tiển từng nói, có một ngày nếu có thể luyện hết ao niết bàn, liền đồng ý giao cho ta tính mạng thật sự, để ta trở thành sinh linh có thể tu hành.”
“Hôm nay hắn không còn nữa, ngươi có thể làm được không?”
Tô Dịch ngẩn ra, “Ngươi muốn rời khỏi nơi này, thật sự sống một lần?”
“Đúng!”
Phong Nghê gật đầu, “Kiếp linh chi thể không có tính mạng bổn nguyên, do đại đạo hiển hóa, ta chưa bao giờ biết, cái gì gọi là tình cảm, cái gì gọi là... Thật sự sống.”
“Tiêu Tiến từng để ta xem rất nhiều sách, mỗi một quyển sách đều miêu tả thể nghiệm sống khác nhau, yêu hận tình thù, ân oán khúc mắc, chúng sinh trăm vẻ, đầu có khác nhau, nhưng..."
“Ta không thể cảm nhận được những tình cảm này của sống, cũng rất khó hiểu, không biết sống đã nhiều đau khổ cùng khốn khổ như vậy, vì sao lại phải sống.”
Giọng điệu Phong Nghê rất nghiêm túc, “Mà ta, muốn tự mình thử chút.”
Tô Dịch kinh ngạc, như có chút suy nghĩ, Phong Nghê làm kiếp linh, rõ ràng không giống vớ kiếp linh ¡ khác, thế mà sinh ra một loại “ý niệm” tương tự bản ngã.
Biết suy nghĩ, biết khó hiểu, cũng sẽ muốn đi làm cái gì đó. Cái này quả thực rất khác với trật tự chỉ linh khác do quy tắc hiển hóa.
“Ngươi có phải rất kỳ quái hay không?”
Phong Nghê hỏi.
Tô Dịch thản nhiên gật đầu.
Phong Nghê nói: “Trước khi gặp được Tiêu Tiển, ta chưa từng như vậy, là hắn cho rằng, kiếp linh như ta cũng có thể thử sống một lần, không chỉ cho ta đọc rất nhiều sách, còn nói với ta rất nhiêu chuyện của sống, hơn nữa từng dùng niết bàn lực để thử tiến hành thay đổi đối với linh thể của ta.”
“Có lẽ, chính là hắn thử, mới khiến ta có thay đổi bây giờ.”
Tô Dịch nghe xong, trong lòng không khỏi xúc động. Tiêu Tiển này, thật sự là một người kỳ diệu thú vị lại có ý tứ, từng nghĩ tới sửa mệnh cho Mệnh Ma nhất mạch, bỏ ác theo thiện, cũng từng thử muốn cho một kiếp linh thật sự sống lại.
Mà những cách làm này, cái nào không liên lụy đến “sửa mệnh” loại chuyện như cấm ky này?
Tương tự, con chó đen kia chỉ còn lại một luồng khí tức, cũng có thể được hắn cứu sống lại!
“Ta từng đáp ứng Tiêu Tiển, hắn nếu có thể khiến ta sống”, ở khi hắn về sau đến mệnh hà khởi nguyên, chỉ dẫn cho hắn một nơi đi thông “iết bàn bổn nguyên.”
Phong Nghê đột nhiên nói, “Chỉ có Mệnh Quan, mới có thể đến, cũng chỉ có ta biết, phương vị đó ở nơi nào.”
“Nhưng hắn thẳng đến khi lìa đời, cũng chưa từng tìm được cơ hội tới.” “Ngươi nếu muốn, ta cũng có thể đáp ứng ngươi chuyện này.”
Tô Dịch không khỏi kinh ngạc, “Niết bàn bổn nguyên””
Phong Nghê nói:
“Đúng, Mệnh Thư chính là sinh ra ở trong đó.”
Tô Dịch lúc này mới rõ, chuyện này Phong Nghê đưa ra, ý nghĩa quan trọng cỡ nào!
“Ta bằng lòng thử một lần.”
Tô Dịch nói, “Không dám cam đoan có thể khiến ngươi sống một lần hay không, nhưng nhất định sẽ làm hết sức.”
Phong Nghê nói:
“Có thể, ta phải đi rồi, lúc trước vì để ngươi độ kiếp, đã sắp tiêu hao hết toàn bộ lực lượng của ta, bây giờ nên về nhà rồi.” “Nhà?”
Tô Dịch ngẩn ngơ.
Phong Nghê vỗ cánh, lao vút lên, đi tới chỗ sâu trong bầu tời, “Chính là nơi này, là Tiêu Tiển tự tay dùng một đoạn cành cây Chúng Diệu Đạo Thụ dựng cho ta, về sau ngươi nếu muốn tìm ta, tới đây gọi tên của ta là được.”
Tô Dịch lúc này mới nhìn thấy, trong sương mù hỗn độn ở chỗ sâu trong bầu trời nổi lơ lửng một căn phòng gỗ to bằng bàn tay.
Phong Nghê đã đi vào trong căn phòng gỗ đó, biến mất không thấy.
“Một đoạn cành cây Chúng Diệu Đạo Thụ? Chảng lẽ có liên quan với Chúng Diệu đạo khư của vận mệnh bỉ ngạn””
Tô Dịch âm thầm cân nhắc. Lại nghĩ không ra nguyên cớ, liền lắc lắc đầu, khoanh chân ngồi, tĩnh tâm thể hội tâm hồn biến hóa.
Loáng thoáng, nơi xa một lần nữa truyền đến tiếng gọi của con chó đen kia, “Chúc mừng Mệnh Quan đại nhân phá kiếp mà lên, thể hiện hết phong phạm cái thế vô địch!”
“Mệnh Quan đại nhân? Ngài nghe được khônø? Tiểu nhân đã bị phong thái có một không hai của ngài thuyết phục, muốn thay đổi triệt để, giáp mặt hướng ngài sám hối!”
“Mệnh Quan đại nhần ngài sao không nói lời nào, van cầu ngài phát chút từ bi, đến gặp ta một lần con chó đáng thương hèn mọn như cỏ này đi, hu hu ~~”
.. Tô Dịch nghe mà thiếu chút nữa mắt trợn trắng, trực tiếp không nhìn.
Nửa tháng sau. Tô Dịch mang huyền bí của thần thông “Vô Tận Niết Hỏa” “Điệp Biến Chi Qua” nắm giữ hết, lúc này mới vươn người đứng dậy.
Sau khi vượt qua Điệp Biến Chi Kiếp, biến hóa rõ rệt nhất không gì hơn tâm mệnh pháp tướng đã ngưng tụ như thực, có thêm một luồng khí tức niết bàn thần diệu khó lường.