Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 7093 - Chương 7093: Chèn Ép Đạo Tổ (1)

Chương 7093: Chèn ép Đạo Tổ (1) Chương 7093: Chèn ép Đạo Tổ (1) Chương 7093: Chèn ép Đạo Tổ (1)

Trong thiên địa, chu hư quy tắc cuồn cuộn, hiển hóa thành cầu vồng trật tự, chiếu sáng cửu thiên, tựa như dòng lũ kiếm khí vỡ đê, thổi quét mà đi.

Thanh thế khủng bố, như trời xanh phát uy!

Sơn Thanh Hư nheo mắt, theo bản năng tránh đi xa xa.

Lão tuy đến từ Sơn Nhạc thần tộc, nhưng tu vi chỉ ở Đạo Chân cảnh, đối mặt thiên uy đến từ trong chu hư bực này, cũng cảm thấy tim đập nhanh vô cùng.

“Đạo hữu chớ hoảng, ta đến trấn áp kẻ này!”

Tùng Khuyết quát một tiếng, đạo bào căng phồng, lấy tay nhấn một cái. Âm!

Thiên địa thập phương, đại đạo nổ vang, một luồng uy năng Đạo Tổ cảnh khuếch tán ra, mang chu hư quy tắc như dòng lũ kiếm khí kia ngăn cản hết.

Uy một người, như có thể đối kháng trời xanh!

Hư không phụ cận sụp đổ, thiên địa gào thét.

Đám người ở đây đã sớm tránh đi xa xa.

Dưới bầu trời, vẻ mặt Tô Dịch không buồn không vui, như giếng cổ không gợn sóng.

Nghiêm khắc mà nói, đây vẫn là lần đầu tiên hắn đời này một mình đối mặt một vị Đạo Tổ.

Lấy tu vi Thiên Mệnh cảnh, đi đối kháng một vị tồn tại khủng bố đứng ngạo nghễ ở chỗ đỉnh phong nhất con đường thành tổ. Châênh lệch đâu chỉ một cảnh giới, càng là chênh lệch giữa hai con đường hoàn toàn khác nhaul

Nhưng, Tô Dịch không có bất cứ sự lùi bước nào.

Trái lại, hắn bước ra một bước, phía sau lộ ra đại đạo mệnh luân tròn trịa thần bí, tùy tay chộp một cái, liên có chu hư quy tắc chợt xuất hiện, ngưng tụ thành một kiếm kình thiên, chém về phía Tùng Khuyết nơi xa.

Một kiếm lao vút lên trời, lực lượng chu hư quy tắc phóng ra tựa như một hồi thiên phạt buông xuống.

Tùng Khuyết vung tay áo, hai tay kết ấn.

Âm!

Trong hư không, một đạo ấn màu xanh hiện ra mười tám tầng đại đạo bí cảnh lao ra ngang trỜi. Đạo ấn tỏa sáng rực rỡ, mơ hồ có thần uy trấn áp thập phương, ngăn cản một kiếm này Tô Dịch chém đến.

Trong tiếng ầm ầm va chạm như sấm, đạo ấn cùng một kiếm chống trời kia đồng loạt nổ tung, mảng thiên địa này cũng theo đó rung chuyến, bị khí tức hủy diệt bao phủ.

Mọi người thấy một màn này, đều rung động.

Châênh lệch giữa Thiên Mệnh cảnh và Đạo Tổ, dùng khác biệt của con kiến và tiên nhân trên trời để hình dung cũng không đủ thỏa đáng.

Nghiêm khắc mà nói, tựa như khác biệt của con kiến trong phàm trần, cùng thần long tiên giới.

Con kiến cả một đời, sợ cũng không thể nhìn thấy bậc cửa tiên giới, càng đừng nói là địch với thân long tiên giới!

Tô Dịch chính là con kiến phàm trần đó. Tùng Khuyết chính là thần long tiên giới.

Con kiến phàm trần, hoàn toàn không đủ tư cách chất ở trong tay thần long tiên giới!

Đây là cái nhìn của mọi người ở đây, là một loại nhận biết cùng quan niệm thâm căn cố đế.

Nhưng cũng chính bởi vì như thế, khi nhìn thấy Tô Dịch thế mà có thể mượn lực lượng chu hư quy tắc đi đối chiến với Tùng Khuyết thân là Đạo Tổ, loại rung động đó có thể nghĩ mà biết lớn bao nhiêu.

“Ngươi một tên Thiên Mệnh cảnh nho nhỏ, thế mà thật sự có thể nắm giữ lực lượng chu hư quy tắc của Hồi Tố Thiên này?”

Tùng Khuyết rất bất ngờ.

Cần biết, Hồi Tố Thiên rất đặc thù, tuy ở trên dòng sông vận mệnh, nhưng như là một cửa ải vắt ngang ở giữa mệnh hà khởi nguyên cùng dòng sông vận mệnh.

Chu hư quy tắc nơi này cũng cực kỳ đặc thù cấm ky.

Nếu không có Đạo Tổ tiếp dẫn, bất luận kẻ nào cũng đừng mơ sống sót trong Hồi Tố Thiên này!

Nhưng ai dám tưởng tượng, Tô Dịch có thể mượn chu hư quy tắc Hồi Tố Thiên?

“Đạo hữu chớ có kh-

¡nh thường, Mệnh Quan nắm giữ Mệnh Thư, có được lực lượng Thiên Đạo Cửu Sắc, ở trong Hồi Tố Thiên này, như rồng về biển lớn!”

Nơi xa, Sơn Thanh Hư nhắc nhở.

Nội tình cùng lực lượng của Mệnh Quan, khiến năm đại thiên khiển thần tộc đều rất kiêng kị, nguyên nhân không ở chỗ Mệnh Quan đạo hạnh cao bao nhiêu. Mà ở chỗ Mệnh Quan ở trong mệnh hà khởi nguyên, có thể nắm giữ lực lượng quy tắc người khác không thể nắm giữ.

Loại nội tình này, có một không hai, được trời Ưu ái.

Mặc cho ai cũng không thể so sánh!

“Thật sao, vậy ta trái lại phải thử một chút, hắn lại có thể lợi hại đến mức nào!”

Tùng Khuyết giọng điệu lạnh nhạt.

Khi nói chuyện, hắn và Tô Dịch đã sớm kịch liệt chém giết.

Chu húc quy tắc điên cuồng tuôn trào, hóa thành kiếm khí tùy ý vung ra trong tay Tô Dịch, trực tiếp giống như cầu vồng kinh thế đang giăng khắp nơi.

Tùng Khuyết thì thi triển thủ đoạn đạo gia, ngự dụng tổ cảnh quy tắc, kết ra các loại thần thông đạo gia có thể xưng vô thượng, mạnh đến mức không thể tưởng tượng.

Cần biết, nói từ trên ý nghĩa nào đó, Tô Dịch giờ phút này giống như chúa tể của Hồi Tố Thiên này, nắm giữ chu hư quy tắc, như chí cao.

Nhưng Tùng Khuyết Đạo Tổ bực này, lại mạnh vô cùng, lần lượt đánh tan lực lượng chu hư kia, căn bản không thương tổn đến hắn mảy may!

Nghiễm nhiên tương đương là đang tranh phong với trời, hơn nữa không rơi vào thế yếu!

Đây là sự khủng bố của Đạo Tổ.

Quy chân thành tổ, đại đạo vô cực!

Một thân đạo hạnh, bản thân đã có thể so với một phương thiên đạo, đạo cao ngang trời!

“Sư huynh, nếu Tô đạo hữu thua, chúng ta những người này đầu xong rồi.”

Bên cạnh Huyết Hà cung Đổng Khánh Chị, có đồng môn thấp thỏm lo âu nhắc nhở, “Lui một vạn bước để nói, nếu Tô đạo hữu thắng, đối với chúng ta mà nói cũng xảy ra vấn đề, không nói cái khác, chúng ta những người này nhất đinh sẽ bị liệt vào phản đồ của ma đạo nhất mạch!”
Bình Luận (0)
Comment