Chương 7118: Hắc Vũ Đạo Tổ (2)
Chương 7118: Hắc Vũ Đạo Tổ (2) Chương 7118: Hắc Vũ Đạo Tổ (2)
“Muốn đi? Si tâm vọng tưởng!”
Vệ Lăng gầm lên một tiếng, một bộ giáp trụ cổ xưa vang lên leng keng, một thân uy thế chợt tăng vọt đến chỗ đỉnh phong nhất.
Hắn cầm một cây chiến đao hẹp dài sáng như tuyết, bùng nổ lao đến.
Một thân khí tức Đạo Tổ kia, chấn động khiến tỉnh không phụ cận run rấy hỗn loạn, không biết bao nhiêu hài cốt tỉnh tú ầm ầm nổ tung.
“Đi bên kia.”
Tô Dịch nhanh chóng mở miệng, chỉ dẫn đường Hoàng Tổ bỏ chạy.
Hoàng Tổ không chút suy nghĩ, làm việc theo lời.
Ngay lập tức, lưu ly bảo thuyền như một luồng ánh sáng xuyên thủng thời không, gào thét lao đi.
Vệ Lăng ở phía sau đuổi theo không tha.
Đồng thời lấy bí phù phân biệt truyền tin cho Đồ Kiếm Sơn, Tùng Thạch và Hắc Vũ, để các Đạo Tổ này đến hội hợp.
“Mặc kệ như thế nào, cũng phải mang bọn hắn chặn ở phía trước quan ải thứ bai”
Vệ Lăng cắn răng, trong ánh mắt tràn đầy hung ác dữ tợn.
Nhiệm vụ lần này nếu bại, hắn cũng không mặt mũi nào đi báo cáo kết quả công tác với chủ thượng Sơn Lăng Thiên.
Một lát sau —— “Ừm?”
Đôi mắt Vệ Lăng đột nhiên co lại, trong tỉnh không nơi cực xa, lộ ra ra một mảng hào quang rực rỡ chói mắt.
Một mảng hào quang này màu sắc sặc sỡ, quỷ dị chói mắt, như dòng sông kéo dài, vờn quanh trong một mảng khu vực tinh không kia, diện tích cực kỳ rộng lớn.
“Ngũ Sát cấm khul”
Vệ Lăng liếc một cái đã nhận ra, đây là một cấm khu hung hiểm ở giữa quan ải thứ hai cùng quan ải thứ ba.
Một khi vào lầm trong đó, cửu tử nhất sinh.
Cho dù là Đạo Tổ, cũng sẽ bị lạc ở trong đó, gặp sát kiếp không lường được, không thể sống sót rời khỏi nữa! Nhưng ở trong tầm nhìn của Vệ Lăng, chiếc lưu ly bảo thuyền kia lại chở đám người Tô Dịch lao vào Ngũ Sát cấm khul
“Bọn hắn đây là điên rồi?”
Vệ Lăng nhíu mày, sau đó ý thức được không đúng.
Hắn nhớ tới một hồi Ám Tịch Phong Bạo kia lúc trước xảy ra ở quan ải thứ hai.
“Nhất định là Mệnh Quan họ Tô kia ra tay, lợi dụng lực lượng chu hư quy tắc của Cửu Khúc Thiên Lộ này.”
Vệ Lăng âm thầm cắn răng, “Mà bây giờ, Mệnh Quan họ Tô kia rõ ràng muốn giở lại trò cũ, lợi dụng Ngũ Sát cấm khu này thoát khỏi mình truy kích!”
Vệ Lăng là cung phụng của Sơn Nhạc thần tộc, bản thân càng là một vị Đạo Tổ chiến lực nhất lưu, rất lâu trước kia, hắn thậm chí còn từng tham dự hành động truy kích Mệnh Quan đời trước Tiêu Tiển!
Tự nhiên so với người khác càng thêm hiểu biết thủ đoạn của Mệnh Quan.
Vì sao các thiên khiển thần tộc kia coi Mệnh Quan là mục tiêu tất sát, nguyên nhân là ở chỗ, ở mệnh hà khởi nguyên, Mệnh Quan được trời ưu ái, như cá gặp nước, có được tiềm năng trở thành chúa tể vận mệnh!
Tựa như lúc trước, Ám Tịch Phong Bạo khủng bố cỡ nào, nhưng ai dám tưởng tượng thiên tai như vậy, có thể bị Mệnh Quan thao túng?
Đây chính là chỗ đáng sợ của Mệnh Quan!
“Không được, phải mau chóng đi quan ải thứ bai”
Vệ Lăng ý thức được, mục đích truy kích cùng kiềm chế đám người Tô Dịch, đã nhất định không có khả năng thực hiện.
Mà việc cấp bách, chính là bảo vệ quan ải thứ bai
Chặn ở quan ải thứ ba, chẳng khác nào chặn đường đổi duy nhất của đám người Tô Dịch!
VùI
Vệ Lăng xoay người bước đi.
Nhưng thẳng đến lúc tới quan ải thứ ba, trong lòng Vệ Lăng trầm xuống.
Nơi này rõ ràng vừa trải qua một trận đại chỉến, máu tanh tràn ngập, các cường giả trấn thủ ở quan ải thứ ba, hầu như đã chết hơn phân nửa!
“Nói, có phải có một chiếc bảo thuyền lướt qua hay không?” Bóng người Vệ Lăng lóe lên, túm cổ một người sống sót, ánh mắt đáng sợ.
Người sống sót kia kinh hãi, liên tục gật đầu như gà con mổ thóc.
Ngay sau đó, hắn đã bị Vệ Lăng ném ra ngoài.
Mà bóng người Vệ Lăng, thì đã sớm phá không mà đi.
Hắn làm sao không rỡ, tất nhiên là Mệnh Quan chỉ dẫn, để các kẻ địch kia vượt ở trước mình, xông qua quan ải thứ ba?
“Trước mắt chạy tới quan ải thứ tư, thời gian rõ ràng quá mức gấp gáp, sợ là cũng đã không cách nào chặn những con mồi kia.”
“Nếu không... Truyền tin để Hắc Vũ canh giữ trước ở quan ải thứ năm?”
“Không được, quan ải thứ năm cũng không ổn, còn chưa chắc Hắc Vũ có thể kịp thời chạy tới quan ải thứ năm hay không.”
Cuối cùng, Vệ Lăng làm ra quyết đoán, truyền tin cho Hắc Vũ, trấn thủ quan ải thứ sáu, mà hắn và đám người Tùng Thạch, Đồ Kiếm Sơn, thì sẽ toàn lực chạy tới quan ải thứ sáu, hội hợp với Hắc VũI
Đồng thời, hắn không dám giấu diếm, mang chuyện xảy ra trước đó ghi lại ở trong bí phù, truyên cho chủ thượng hắn Sơn Lăng Thiên.
Làm xong tất cả cái này, Vệ Lăng tiếp tục chạy đi.
Sau nửa canh giờ.
Không ra ngoài Vệ Lăng dự liệu, quan ải thứ năm cũng thất thủ, máu tanh tràn ngập, một mảng hỗn độn.
Mà Vệ Lăng rốt cuộc đạt được một tin tức tốt ——
Hắc Vũ đã đến quan ải thứ sáu!
Hơn nữa nói quan ải thứ sáu còn chưa từng thất thủ.
“Lần này, xem các ngươi còn chạy đi đâu!”
Vệ Lăng như trút được gánh nặng.
Hắc Vũ chiến lực khủng bố, thủ đoạn tàn bạo, ở mệnh hà khởi nguyên quả thực nổi tiếng.
Có hắn một vị Đạo Tổ cấp bậc đứng đầu như vậy, tự nhiên có thể gắt gao trấn thủ được quan ải thứ sáu!
“Kế tiếp, nên thu lưới rồi...”
Ở chỗ sâu trong ánh mắt Vệ Lăng nổi lên sát ý nồng đậm. Dọc đường đi, bố cục của hắn nhiều lần bị đánh vỡ, không thể không lần lượt tiến hành điều chỉnh, trong lòng sớm đã tích góp vô tận lửa giận.