Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 7135 - Chương 7133: Đời Người Như Vở Diễn (1)

Chương 7133: Đời người như vở diễn (1) Chương 7133: Đời người như vở diễn (1) Chương 7133: Đời người như vở diễn (1)

Về sau, Sơn Ngọc Thụ này nhất định sẽ một bước lên trời, danh chấn bốn đại thiên vực, về sau cũng căn bản không lo không thể trở thành Đạo Tổi

Duy chỉ có một mình Sơn Ngọc Thụ rất ngây ngốc.

Thậm chí là chân tay luống cuống.

Phú quý ngập trời này cũng tới quá khó hiểu, sao lại bị mình tiếp được?

Mình quả thực phá cảnh không giả, nhưng trước đó cũng thiếu chút nữa chất ở dưới thiên kiếp!

Có thể sống sót đã là may mắn, sao có thể ngờ được, sẽ xảy ra một màn đại đạo dị tượng không thể tưởng tượng như vậy? Chẳng lẽ nói... Mình thật là kỳ tài ngút trời vạn cổ không có, trước kia chẳng qua là bị mai một?

Các loại đại đạo dị tượng xảy ra ở trên Cửu Khúc Thiên Lộ, đầu bị Tô Dịch thấy trong mắt, một màn dị tượng này lúc này xảy ra ở quan ải thứ chín, tự nhiên không ngoại lệ.

“Thú vị, thế mà có người cũng độ kiếp bước lên con đường thành tổ...”

Trong lòng Tô Dịch khác thường, “Như thế cũng tốt, ít nhất không có ai sẽ mang một đại đạo dị tượng kia hoài nghi đến trên người ta.”

Khi hư ảnh một cái cổ đỉnh kia biến mất, Tô Dịch cũng mất đi cảm giác đối với quan ải thứ chín.

Tự nhiên không biết, Sơn Ngọc Thụ được một đám Đạo Tổ khen đến mức trên trời dưới đất có một không hai.

Cũng không biết, ngay tại một ngày này, Sơn Nhạc thần tộc phái người mang một món đại sát khí cấp trấn tộc, đưa đến trong tay Đạo Tổ Sơn Lăng Thiên ở quan ải thứ chín.

“Các vị, mọi việc đã chuẩn bị, chỉ chờ Tô Dịch kia đến đây!”

Sơn Lăng Thiên thỏa thuê mãn nguyện.

Tam Thanh quan Hư Phong Đạo Tổ cười cảm thán, nói:

“Hôm nay, đạo huynh cũng thật xưng là mừng vui gấp bội, vận may vào đầu, song hỉ lâm môn!”

Cái này cũng không phải thổi phồng, mà là có cảm khái mới phát ra.

“Ha ha, với ta mà nói, đây là một điềm báo tốt cực lớn! Biểu thị chúng ta liên thủ, nhất định có thể bắt Tô Dịch!”

Sơn Lăng Thiên ngửa mặt lên trời cười to. Ai cũng nhìn ra, hôm nay Sơn Lăng Thiên vui sướng muốn hỏng rồi.

Vận mệnh bỉ ngạn.

Trong doanh địa tiền tuyến đối kháng dị vực thiên tộc.

Tâm ma kiếp thứ nhất lười biếng nằm ở trước bậc đá trước cửa một tòa cung điện, bắt chéo chân, miệng hát tiểu khúc, rất thoải mái.

Khi xa xa nhìn thấy, tiểu lão gia áo trắng hơn tuyết cùng Tố Uyến Quân từ chiến trường tiền tuyến quay về, tâm ma kiếp thứ nhất nhanh nhẹn bò dậy, cười ha ha sải bước tiến lên nghênh đón.

“Ta biết mà, có Tiểu Thanh Hoan, khẳng định có thể mang Tiểu Uyển Quân an toàn mang trở về!” Tâm ma kiếp thứ nhất đưa tay, hung hăng hướng về tiểu lão gia dựng một ngón tay cái.

Tiểu lão gia luôn luôn lấy tính tình ôn hòa, nụ cười ấm áp trứ danh, giờ phút này lại vẻ mặt lạnh nhạt, trực tiếp không nhìn.

Tố Uyển Quân thì nhíu mày hỏi tiểu lão gia, nói:

“Ngươi khi nào có thể làm thịt thuốc cao bôi trên da chó này? Ta vừa thấy hắn liền tức không biết đánh vào đâu, sắp phiền chết rồi.”

Tiểu lão gia nói:

“Để cho hắn chết trận ở chiến trường tiền tuyến chẳng phải là càng tốt?”

Tố Uyển Quân hơi cân nhắc, “Hắn có thể sao?”

Tiểu lão gia nói: “Có lẽ thế.”

Khi hai người nói chuyện với nhau, đã mặc kệ tâm ma kiếp thứ nhất ở đó, việc mình mình làm ởi vào trong đại điện kia.

“Ài, một người là kiếm linh bội kiếm của ta, một người là nữ nhân từng yêu ta yêu đến chết không thay đổi, hôm nay đối với ta lại vô tình như vậy, quả thực làm người ta quá đau lòng!”

Tâm ma kiếp thứ nhất đấm ngực dậm chân, vô cùng đau đớn.

“Bá phụ, các đại địch dị vực thiên tộc kia đều đã nhằm vào Uyển Quân tiền bối, tuyệt đối không thể lại để nàng xuất hiện ở trên chiến trường nữa.”

Trần Phác vội vàng ởi tới, sắc mặt ngưng trọng, “Ngài vẫn là nhanh nghĩ biện pháp, để Uyển Quân tiền bối rời khỏi đi, còn tiếp tục như vậy, sớm hay muộn sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn!”

Tâm ma kiếp thứ nhất nhíu mày, thở dài, “Khuyên không được, hôm nay trừ ngươi còn nhận ta bá phụ này, bọn họ đều mang ta coi là tâm ma tội đáng chất vạn lần đối đãi.”

Nói xong, hắn đặt mông ngồi ở trên bậc đá, vẻ mặt đầy bất đắc dĩ.

Trần Phác cũng không khỏi day day mi tâm.

Tính tình của tiểu lão gia vô cùng tốt, nhưng duy chỉ có không thích nhất tâm ma của bá phụ, coi hắn là tử địch!

Về phần Uyển Quân tiền bối, càng vô cùng bài xích tâm ma của bá phụ, từ trước tới giờ đều không có sắc mặt tốt.

Tất cả cái này, thực sự làm người ta đau đầu.

“Ngươi đừng lo lắng, mọi việc có ta.”

Tâm ma kiếp thứ nhất nhẹ nhàng nói:

“Nếu Tiểu Uyển Quân ở trên chiến trường gặp chuyên... Ta liều mạng cũng sẽ mang nàng cứu trở về.” Lời nói rất tùy ý, lại có một thái độ kiên quyết.

Trần Phác trầm mặc, hắn cũng không ngờ, tiếu lão gia sau khi tới chiến trường tiền tuyến, sẽ từ chối nghe theo tâm ma bá phụ sắp xếp, không lựa chọn tiếp dẫn Uyển Quân tiền bối quay về dòng sông vận mệnh không nói, ngược lại còn cùng Uyển Quân tiền bối đi tiền tuyến giết địch.

“Thật ra, Tiểu Thanh Hoan cũng tốt, Tiểu Uyển Quân cũng thế, đều rất tốt.”

Tâm ma kiếp thứ nhất chậm rãi nói:

“Trong lòng bọn họ có bản tôn của ta, chỉ là không tiếp thu ta tâm ma này mà thôi.”

Mới nói tới đây, toàn thân tâm ma kiếp thứ nhất run lên, như gặp sét đánh, cả người từ trên đá nhảy bật dậy.

Trần Phác nheo đôi mắt, quan tâm nói:

“Bá phụ, ngài đây là làm sao vậy?” Vẻ mặt tâm ma kiếp thứ nhất liên tục thay đổi không ngừng, đột nhiên cười lên, “Biết chưa, bản tôn của ta rốt cuộc đã tán đồng chuyển thế chỉ thân của ta.”
Bình Luận (0)
Comment