Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 7266 - Chương 7259: Cầu Viết Đích Mệnh Quan (1)

Chương 7259: Cầu viết đích Mệnh Quan (1) Chương 7259: Cầu viết đích Mệnh Quan (1) Chương 7259: Cầu viết đích Mệnh Quan (1)

Ly Đoạn xoay người, lằng lặng nhìn Thái Hạo Huyền Chấn, “Ta chỉ đáp ứng đến Nguyên Giới tìm kiếm tung tích Mệnh Quan cho Thái Hạo thị ngươi, nhưng chưa đáp ứng yếu nghe mệnh lệnh của ngươi làm việc.”

Ánh mắt Thái Hạo Huyền Chấn lạnh lẽo, “Làm càn!”

Hắn nâng tay kết ấn.

Âm!

Xiêng xích màu đỏ tươi trên người Ly Đoạn đột nhiên nở rộ ánh sáng chói mắt, tựa như vô số sợi roi lôi phạt, hung hăng đánh vào trên thân Ly Đoạn.

Trong tích tắc, Ly Đoạn da tróc thịt bong, máu tươi đầm đìa.

Nhưng hắn đứng ở nơi đó, vẻ mặt bình tĩnh, chưa từng có chút biến hóa nào, giống như căn bản không biết cái gì gọi là thống khổ.

“Đổi là ở bên ngoài, có lẽ ta sẽ kiêng kị một chút, nhưng ở Nguyên Giới này, ngươi không làm gì được ta.”

Ly Đoạn cúi đầu, nhìn xiềng xích màu đỏ tươi trên người, giọng điệu lạnh lùng, “Món đồ chơi nát này không phải là bảo vật tổ linh căn luyện chế, có lẽ có thể vây ta nhất thời, nhưng... Còn không thể thật sự thương tổn đến ta.”

Sau đó, hắn ngẩng đầu một lần nữa nhìn về phía Thái Hạo Huyền Chấn, “Tin hay không ép ta nóng lên, một đao chặt đầu của ngươi?”

Trên người hắn không ngừng bị quất roi, máu thịt be bét, rất thê thảm. Nhưng vẻ mặt, giọng điệu của hắn lại vô cùng bình tĩnh cùng thong dong, khiến các Đạo Tổ ở đây đầu cảm thấy giật mình, trong lòng rùng mình không thôi.

Không hổ là truyền kỳ từng ngạo tuyệt một thời đại, cho dù trở thành tù nhân của Thái Hạo thị, khí phách cỡ đó cũng chưa từng bị thật sự mài mòn hủy diệt.

Thái Hạo Huyền Chấn tức giận, vẻ mặt lúc sáng lúc tối.

Nhưng cuối cùng, hắn chỉ nói:

“Ngươi nếu không muốn hỗ trợ, thì cút nhanh! Lập tức biến mất!”

Ly Đoạn lắc lắc đầu.

Hắn xoay người, đưa lưng về mọi người, mặt hướng về Táng Uyên, ánh mắt thì nhìn về phía chỗ sâu trong bầu trời, nói:

“Ta muốn xem Mệnh Quan sẽ làm như thế tươi đầm đìa.

Nhưng hắn đứng ở nơi đó, vẻ mặt bình tĩnh, chưa từng có chút biến hóa nào, giống như căn bản không biết cái gì gọi là thống khổ.

“Đổi là ở bên ngoài, có lẽ ta sẽ kiêng kị một chút, nhưng ở Nguyên Giới này, ngươi không làm gì được ta.”

Ly Đoạn cúi đầu, nhìn xiềng xích màu đỏ tươi trên người, giọng điệu lạnh lùng, “Món đồ chơi nát này không phải là bảo vật tổ linh căn luyện chế, có lẽ có thể vây ta nhất thời, nhưng... Còn không thể thật sự thương tổn đến ta.”

Sau đó, hắn ngẩng đầu một lần nữa nhìn về phía Thái Hạo Huyền Chấn, “Tin hay không ép ta nóng lên, một đao chặt đầu của ngươi?”

Trên người hắn không ngừng bị quất roi, máu thịt be bét, rất thê thảm. Nhưng vẻ mặt, giọng điệu của hắn lại vô cùng bình tĩnh cùng thong dong, khiến các Đạo Tổ ở đây đầu cảm thấy giật mình, trong lòng rùng mình không thôi.

Không hổ là truyền kỳ từng ngạo tuyệt một thời đại, cho dù trở thành tù nhân của Thái Hạo thị, khí phách cỡ đó cũng chưa từng bị thật sự mài mòn hủy diệt.

Thái Hạo Huyền Chấn tức giận, vẻ mặt lúc sáng lúc tối.

Nhưng cuối cùng, hắn chỉ nói:

“Ngươi nếu không muốn hỗ trợ, thì cút nhanh! Lập tức biến mất!”

Ly Đoạn lắc lắc đầu.

Hắn xoay người, đưa lưng về mọi người, mặt hướng về Táng Uyên, ánh mắt thì nhìn về phía chỗ sâu trong bầu trời, nói:

“Ta muốn xem Mệnh Quan sẽ làm như thế nào, lại sẽ thất bại ở nơi này hay không.”

Thái Hạo Huyền Chấn nhìn chằm chằm bóng lưng Ly Đoạn, ánh mắt trở nên đặc biệt âm trầm lạnh lùng.

Ở chỗ sâu trong tầng mây.

Trong sương mù hỗn độn bốc hơi, Tô Dịch từ ngồi thiền đứng dậy.

Trong một bước, đã tới trên Thanh Minh Đài cho người ta cảm giác nguy nga vô lượng, cao lớn vô ngần kia.

Sau đó, hắn trực tiếp khoanh chân mà ngồi.

Àol

Xung quanh Thanh Minh Đài chợt dầng trào từng luồng hỗn độn khí lưu màu xanh như con cá bơi, ùn ùn tràn về phía trên người Tô Dịch.

Đây là Thanh Vân đạo khí.

Không giống với nơi khác, Thanh Vân đạo khí trên Thanh Minh Đài vô cùng nồng đậm, ngồi ở trên đó, trực tiếp giống như tới trong tổ nguyên Thanh Vân đạo khí.

Tô Dịch vẻ mặt bình tĩnh, không buồn không vui, hoàn toàn vong ngã.

Mà đạo thể của hắn thì giống một vực sâu, vô luận lao tới bao nhiêu Thanh Vân đạo khí, đầu bị nuốt chửng, dung nhập trong tính mạng bổn nguyên của hắn.

Thẳng đến nửa canh giờ sau.

Tô Dịch lặng yên vận chuyển tu vi, bắt đầu luyện hóa Thanh Vân đạo khí đã tích lũy đến cực hạn kia. Âm!

Một chớp mắt, đạo thể Tô Dịch giống như lò lửa thiêu đốt bắt đầu nổ vang, ở trong cơ thể hắn đang trình diễn một cảnh tượng không thể tưởng tượng.

Chỉ một bộ phận nhỏ Thanh Vân đạo khí bị luyện hóa, thật sự dung nhập trong tính mạng bổn nguyên, lớn mạnh và tăng lên tiêm năng.

Mà tuyệt đại bộ phận Thanh Vân đạo khí, thì bị niết bàn chỉ lực nuốt lấy!

Đối với điều này, Tô Dịch đã thấy lạ mà không còn lạ nữa.

Lúc trước ngồi thiền luyện hóa Thanh Vân đạo khí, hắn đã bất ngờ phát hiện, theo luyện hóa Thanh Vân đạo khí, niết bàn chi lực trở nên cực kỳ hoạt bát, như sói đói thấy được con mồi béo bở vô cùng, bắt đầu tranh đoạt với mình. Lúc ấy, Tô Dịch còn rất chấn động.

Cần biết, ở sau khi hắn nắm giữ niết bàn chỉ lực, tuy ngày đêm tiến hành rèn luyện đối với niết bàn chỉ lực, nhưng tăng lên lại cực kỳ thong thả.

Đối với loại tìm hiểu đại đạo này, cũng vẫn luôn ở giai đoạn nhập môn.

Tất cả cái này còn khiến Tô Dịch cho rằng, chỉ có ở phụ cận Mệnh Thư trang thứ ba “ao niết bàn”, mới có thể tiến một bước tăng lên lực lượng niết bàn.

Nhưng bây giờ xem ra, hắn nghĩ quá đơn giản rồi.

Niết bàn chỉ lực, có thể coi Thanh Vân đạo khí là chất dinh dưỡng, do đó mạnh lên!

Cái này giống tu đạo giả lúc tu hành, cần luyện hóa tài nguyên tu hành. Nếu muốn rèn luyện và tăng lên niết bàn chi lực, tương tự cũng cần tài nguyên tu hành tương tự Thanh Vân đạo khí!

Phát hiện này, khiến Tô Dịch rất phấn chấn.

Cơ hội ở trên Thanh Minh Đài luyện hóa Thanh Vân đạo khí chỉ có một lần.

Lúc trước hắn đang lo nên như thế nào tận khả năng luyện hóa nhiều Thanh Vân đạo khí, liền phát hiện diệu dụng của niết bàn chỉ lực, làm sao có thể không vui?

Cần biết, niết bàn chỉ lực so với Thanh Vân đạo khí càng thần diệu hơn xa! Có thể khiến mình ở trong chém giết sinh tử không ngừng tu bổ cùng đúc lại đạo hạnh bản thân, ở trong thời gian cực ngắn thực hiện đột phái!

“Nếu có thể mang tòa Thanh Minh Đài này luyện hết thì tốt rồi...” Tô Dịch thầm nghĩ.

Sau đó, hắn liền vứt bỏ ý niệm này.

Một khi hắn dám làm như thế, tồn tại thần bí tự xưng “Tri Đạo Giả” kia nhất định phải liều mạng với mình.

Thời gian trôi qua.

Ước chừng ba canh giờ sau, Tô Dịch mới cuối cùng luyện hóa toàn bộ Thanh Vân đạo khí trong cơ thể.

Tính mạng bổn nguyên của hắn cũng bày ra một loại cảm giác chướng bụng viên mãn, rõ ràng là căng lên tới mức cực hạn.

Nhưng, niết bàn chỉ lực còn có thể “ăn” I
Bình Luận (0)
Comment