Chương 7333: Lửa giận (2)
Chương 7333: Lửa giận (2) Chương 7333: Lửa giận (2)
Đấn lúc đó, liên luy không chỉ là một mình nàng, còn có Tô Dịch bên cạnh!
Cho nên, giờ phút này Hoàng Hồng Thược tức giận nữa, cũng chỉ có thể nhịn!
Nhưng ra ngoài Hoàng Hồng Thược dự kiến là, Chuyên Du Báo kia lại đột nhiên lật lòng bàn tay, lấy ra một cái bình ngọc trong suốt, giơ lên cao cao ở giữa không trung, cười tủm tỉm nói: “Hoàng Hồng Thược, ngươi xem đây là ai?”
Trong bình ngọc, sương mù màu máu cuồn cuộn, mơ hồ có thể thấy được một bóng người tàn phá mơ hồ.
Bóng người đó tựa như đang thừa nhận tra tấn tàn khốc nhất thế gian, giãy dụa như điên cuồng, khuôn mặt vặn vẹo dữ tợn. Âm!
Hoàng Hồng Thược như bị sét đánh, liếc một cái liền nhận ra, đó là Hoàng Huyên! !
Một khắc này, Tô Dịch cũng lặng yên nheo đôi mắt, nhận ra rồi.
“Hoàng Huyên thế mà rơi vào trong tay ngưƠi?”
Thái Hạo Vân Tuyệt cũng rất giật mình.
Chuyên Du Báo ngửa mặt lên trời cười to, “Không sai! Nói tới, ta còn phải cảm tạ Hoàng Đình đạo hữu, chính là hắn tự mình mang nghiệp chướng này giao cho tai”
Cái gì?
Hoàng Hồng Thược trợn mắt, nhìn chằm chăm Hoàng Đình, như khó mà tin nổi. Nàng lúc này mới rốt cuộc biết, Hoàng Đình rõ ràng là mang Hoàng Huyên coi như đầu danh trạng, mới từ trong tay Chuyên Du thị đổi lấy một cơ hội từ Hỗn Độn Kiếp Hải thoát vây!
“Như vậy à...”
Tô Dịch giờ khắc này cũng phản ứng lại, vì sao lúc trước Hoàng Hồng Thược sẽ tức giận như vậy.
Nàng hiển nhiên sớm biết nội tình!
“Nói như vậy, ngươi đã từ trong miệng Hoàng Huyên biết được tung tích Hoàng Thần Tú cùng Tô Dịch?”
Thái Hạo Vân Tuyệt nhíu mày.
Người khác cũng vềnh tai.
Cũng không trách bọn họ sẽ để ý như vậy, ở trên đời hiện nay, ai cũng rõ chỉ cần bắt được Hoàng Thần Tú hoặc Hoàng Huyên, tự có thể lần theo manh mối, kéo ra Mệnh Quan Tô DịchIl
Chuyên Du Báo cười tủm tỉm nói:
“Không sai! Chờ lúc ta từ Hỗn Độn Kiếp Hải quay về, liền đi bắt giết Mệnh Quan họ Tô kia!”
Hắn tỏ ra rất đắc ý, thực ra là cố ý kích thích Thái Hạo Vân Tuyệt.
Thuận tiện cũng thử một phen phản ứng của Hoàng Hồng Thược.
Thái Hạo Vân Tuyệt nhíu mày.
Hoàng Huyên rơi vào trong tay Chuyên Du thị, không thể nghi ngờ ý nghĩa Chuyên Du thị có cơ hội giành trước diệt Mệnh Quan, đoạt được tất cả tạo hóa trên người hắn!
Chỉ có trong lòng Thái Hạo Linh Ngu rõ, Chuyên Du Báo là đang ăn nói bừa bãi.
Cần biết, Tô Dịch ở ngay trước mắt! Đối với một hồi trò khôi hài như vậy, nàng vẫn chưa để ở trong lòng.
Cho dù Chuyên Du thị bên kia người đông thế mạnh, xa không phải bọn họ bên này có thể so sánh, nàng cũng không để ý.
Trên đời này, cũng chỉ Tiêu Tiển mới khiến nàng vương vấn, còn coi trọng hơn so với tính mạng cùng đại đạo của mình.
Chẳng qua, hôm nay đã có thêm một chuyển thế chi thân của Tiêu Tiển.
Đối với Thái Hạo Linh Ngu mà nói, nhìn thấy Tô Dịch tựa như thấy được một hy vọng tâm tâm niệm niệm vô số năm tháng!
Sớm hay muộn có một ngày, hy vọng sẽ nở hoa kết quả, để nàng không cần khổ sở một mình ở trong chờ đợi dài đằng đẫng giày vò nữa.
“Đừng xúc động, Hoàng Huyên chỉ cần còn sống, liên có biện pháp mang hắn cứu trở về, đợi tới Hải Nhãn Kiếp Khư, lại ra tay cũng không muộn.”
Tô Dịch truyền âm cho Hoàng Hồng Thược, nhác nhở đối phương đừng mạo muội làm việc.
Hoàng Hồng Thược mím môi, trầm mặc không nói.
Hiển nhiên ngầm thừa nhận Tô Dịch sắp xếp.
Xa xa, mắt thấy Hoàng Hồng Thược chưa hé răng, cũng chưa cứu Hoàng Huyên tính, chợt cảm thấy không thú vị.
Hắn thu hồi bình ngọc, dẫn theo đám người bên cạnh trực tiếp đi tới Hải Nhãn Kiếp Khư.
Trước khi đi, hãy còn khiêu khích đưa tay chỉ Thái Hạo Vân Tuyệt, “Tuyệt đối đừng không dám tới!"
Thái Hạo Vân Tuyệt mặt mũi âm trầm, chưa từĐối với một hồi trò khôi hài như vậy, nàng vẫn chưa để ở trong lòng.
Cho dù Chuyên Du thị bên kia người đông thế mạnh, xa không phải bọn họ bên này có thể so sánh, nàng cũng không để ý.
Trên đời này, cũng chỉ Tiêu Tiển mới khiến nàng vương vấn, còn coi trọng hơn so với tính mạng cùng đại đạo của mình.
Chẳng qua, hôm nay đã có thêm một chuyển thế chi thân của Tiêu Tiển.
Đối với Thái Hạo Linh Ngu mà nói, nhìn thấy Tô Dịch tựa như thấy được một hy vọng tâm tâm niệm niệm vô số năm tháng!
Sớm hay muộn có một ngày, hy vọng sẽ nở hoa kết quả, để nàng không cần khổ sở một mình ở trong chờ đợi dài đằng đẫng giày vò nữa.
“Đừng xúc động, Hoàng Huyên chỉ cần còn sống, liên có biện pháp mang hắn cứu trở về, đợi tới Hải Nhãn Kiếp Khư, lại ra tay cũng không muộn.”
Tô Dịch truyền âm cho Hoàng Hồng Thược, nhác nhở đối phương đừng mạo muội làm việc.
Hoàng Hồng Thược mím môi, trầm mặc không nói.
Hiển nhiên ngầm thừa nhận Tô Dịch sắp xếp.
Xa xa, mắt thấy Hoàng Hồng Thược chưa hé răng, cũng chưa cứu Hoàng Huyên tính, chợt cảm thấy không thú vị.
Hắn thu hồi bình ngọc, dẫn theo đám người bên cạnh trực tiếp đi tới Hải Nhãn Kiếp Khư.
Trước khi đi, hãy còn khiêu khích đưa tay chỉ Thái Hạo Vân Tuyệt, “Tuyệt đối đừng không dám tới!"
Thái Hạo Vân Tuyệt mặt mũi âm trầm, chưa từng nói ra lời hung hăng nào.
Chẳng qua trong lòng, đã phán Chuyên Du Báo tử hình!
Phụ cận vực sâu nơi xa, vạn dòng chảy dâng trào, hỗn độn kiếp vân quay cuồng, tỏ ra vô cùng quỷ dị đáng sợ.
Nhưng ở lúc đoàn người Chuyên Du Báo bay vút qua, lại chưa từng gặp bất cứ nguy hiểm nào, trong chớp mắt mà thôi, bóng người bọn họ đã biến mất ở dưới vực sâu.
Bọn Tô Dịch lúc này mới chú ý tới, thì ra ở dưới vực sâu kia có một đường hầm thời không cổ quái, mưa hào quang thời không tung bay, sặc sỡ đẹp đế, như một dải tơ uốn lượn ở trong vực sâu.
“Lực lượng quy tắc của đường hầm thời không kia đang mọi lúc đầu xảy ra biến hóa kịch liệt... Cái này có chút khó giải quyết rồi...” Thái Hạo Linh Ngu khẽ nói.
Thái Hạo Vân Tuyệt nói: “Lão tổ, lời này là sao?”
“Đường hầm thời không xảy ra biến hóa mọi lúc, thì ý nghĩa cho dù chúng ta đi chung, nhưng ở lúc tiến vào đường hầm thời không, bởi vì có phân chia trước sau, cho nên ở lúc đến Hải Nhãn Kiếp Khư, chúng ta rất có thể sẽ bị lực lượng thời không dịch chuyển đến nơi khác nhau.”
Thái Hạo Linh Ngu vừa nói ra lời này, mọi người khẽ biến sắc, đều ý thức được vấn đề nghiêm trọng.
Hải Nhãn Kiếp Khư kia còn không biết phân bố bao nhiêu sát kiếp quỷ dị chưa biết, mọi người đi cùng nhau, còn có thể chiếu cố lẫn nhau.
Nhưng một khi phân tán ra, tình cảnh mỗi người đều sẽ trở nên vô cùng nguy hiểm! “Lão tổ, có thể thi triển thủ đoạn tương tự Tụ Lý Càn Khôn, do ngài dẫn theo chúng ta cùng nhau qua đó hay không?”
Thái Hạo Vân Tuyệt nói thật nhanh.
Thái Hạo Linh Ngu lắc đầu, “Đừng quên, ở dưới thời không quy tắc, tất cả bí pháp cùng bảo vật có liên quan với thời không, đều sẽ mất ổi hiệu lực.”