Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 7404 - Chương 7395: Một Tích Tắc Nguy Cấp (2)

Chương 7395: Một tích tắc nguy cấp (2) Chương 7395: Một tích tắc nguy cấp (2) Chương 7395: Một tích tắc nguy cấp (2)

Hắn nhịn không được nói: “Tô Dịch, sao ta cảm giác tiểu nha đầu này đầu óc có vấn đề vậy?”

Còn chưa chờ Tô Dịch trả lời, thiếu nữ mặc váy kia đột nhiên như lấy lại tinh thần, thở hắt ra một hơi, nói: “Ta nhớ ra rồi, ta vừa rồi đang khuyên canl”

“Khuyên can?”

Thái Hạo Linh Ngu cũng có chút hồ đồ, ánh mắt nhìn bốn phía, “Ngươi là nói, có người ở nơi này đánh nhau?”

Thiếu nữ mặc váy lắc đầu, nghiêm túc nói: “Không phải người đánh nhau, là chúng nó đang đánh nhau.”

Thiếu nữ đưa tay chỉ chỉ vòng xoáy kiếp vân trên bầu trời, lại chỉ chỉ Phi Tiên Đài cách đó không xa.

Mọi người: “? ? ?

Người tí hon mặc đạo bào khóe môi run rẩy, hai tay ôm đầu, thống khổ nói: “Bổn đại gia cuối cùng đã hiểu, cái gì gọi là đàn gảy tai trâu!”

Thái Hạo Linh Ngu cũng rất cạn lời.

Cử chỉ của thiếu nữ này, quả thực cổ quái khác thường đến mức tận cùng.

Tô Dịch thì như có hứng thú nói: “Ngươi khuyên được chúng nó hay không?”

Thiếu nữ lặng lẽ thở dài một tiếng, rầu rĩ không vui nói: “Chúng nó không nghe ta, có lẽ... Là vì ta quá ngu ngốc...” Nói xong, thiếu nữ mặc váy hoàn toàn không để ý tới đám người Tô Dịch nữa, lại lần nữa ngồi nơi đó, một đôi bàn tay nhỏ bé chống khuôn mặt thanh tú trắng nõn.

Nàng như tự nói lẩm bẩm:

“Chẳng qua, ta muốn thử chút nữa, nếu có thể khiến chúng nó không đánh nhau, để ta trở nên ngốc một chút nữa cũng không sao.”

Thanh âm còn đang quanh quẩn, ánh mắt thiếu nữ lập tức trở nên chuyên chú hẳn lên, trầm mặc không nói, tựa như lúc vừa rồi nhìn thấy, giống như pho tượng nho nhỏ.

“Tiểu đệ tử này môn hạ Phán Quan, rõ ràng có cổ quái.”

Thái Hạo Linh Ngu truyền âm nói:

“Tính tình cử chỉ, đầu khác với người thường, nhất là suy nghĩ của nàng ấy, quá mứt...”

Trong lúc nhất thời, Thái Hạo Linh Ngu cũng tìm không ra một từ ngữ hình dung.

Điên?

Không thích hợp.

Thiếu tâm kế?

Cũng không thích hợp.

Tóm lại, chính là rất cổ quái.

Tô Dịch biết cảm thụ của Thái Hạo Linh -

Ngu, nói: “Vậy tạm thời không để ý tới là được.”

Trong vòng xoáy kiếp vân, vẫn có tia sét màu đỏ tươi giống như thác nước trút xuống.

Phi Tiên Đài sụp đổ bị sấm sét công kích, bắn ra vô số tia sét hồ quang màu đỏ tươi, lại nguy nga bất động.

Tô Dịch một tay nâng lơ lửng Mệnh Thư, cùng Thái Hạo Linh Ngu, người tí hon mặc đạo bào cất bước trên không, tới gần Phi Tiên Đài.

Âm ầm!

Tia sét mãnh liệt, khủng bố cấm ky.

Cho dù có Thiên Khiển Mệnh Khư cắn nuốt, vẫn khiến Tô Dịch thừa nhận áp lực thật lớn.

Hơn nữa càng tới gần Phi Tiên Đài, áp lực càng lớn.

Ngắn ngủn trăm trượng khoảng cách mà thôi, lại làm Tô Dịch tiến lên mỗi một bước đều trở nên gian nan.

Tô Dịch nhíu nhíu mày, sợ xảy ra cái gì ngoài ý muốn, nói trước: “Xưng Tâm, ngươi về trước.”

Người tí hon mặc đạo bào lập tức cùng Xưng Tâm Như Ý hóa thành một luồng ánh sáng, trở về trong tâm cảnh Tô Dịch. “Đạo hữu, ngươi cũng làm tốt đề phòng.”

Trên khuôn mặt Tô Dịch hiện lên một nét ngưng trọng.

Hắn rất hoài nghi, một khắc đó khi đặt chân lên Phi Tiên Đài, sẽ xảy ra bất trắc biến số gì hay không.

Thái Hạo Linh Ngu lập tức lấy ra Hỏa Liên Ấn.

Mười trượng.

Hai mươi trượng.

Ba mươi trượng.

Thời gian trôi qua, ước chừng nửa khắc sau, cách Phi Tiên Đài đã chỉ còn lại chín trượng. Nhưng lúc này, áp lực Tô Dịch thừa nhận đã đến cực hạn, một thân khí cơ đều đã vận chuyển tới mức chưa từng có, vẫn bị lực lượng tia sét màu đỏ tươi kia áp bách sắp không chịu nổi.

Mệnh Thư cũng đang chấn động ong ong.

Thiên Khiển Mệnh Khư tuy đang hết sức cắn nuốt tia sét màu đỏ tươi, nhưng tia sét màu đỏ tươi phụ cận Phi Tiên Đài quá mức mênh mông đáng sợ, làm Thiên Khiển Mệnh Khư cũng tựa như sắp không chịu nổi.

Tất cả cái này, Thái Hạo Linh Ngu nhìn mà cũng rùng mình một phen.

Hoàn toàn không ngờ, chỉ trông vào gần Phi Tiên Đài mà thôi, sẽ gian nan hung hiểm như vậy.

Bất thình lình, tiếng của thiếu nữ mặc váy kia vang lên, “Tiếp tục như vậy, ba người các ngươi đều sẽ không còn mạng đâu!” Không biết từ khi nào, nàng đã đứng dậy lần nữa, ánh mắt trong suốt nhìn về phía Tô Dịch bên này, nói:

“Mau lui xuống đi, chờ ta khuyên ngăn chúng nó đánh nhau, các ngươi lúc nào cũng có thể đi lên Phi Tiên Đài.”

Tô Dịch không khỏi nghẹn lời.

Tiểu đệ tử của Phán Quan, lại nhắc nhở hắn Mệnh Quan này cẩn thận, thực sự có chút ly kỳ.

“Đa tạ nhắc nhở.”

Tô Dịch không tính bỏ cuộc, chín trượng khoảng cách mà thôi, liều mạng bị thương hắn cũng phải bước lên Phi Tiên Đài.

Càng đừng nói, trên người còn có một món bí bảo chưa từng vận dụng.

Nhưng ở lúc Tô Dịch đang chuẩn bị hành động, đột nhiên đôi mắt nheo lại. Vừa rồi tiểu cô nương kia nói, bọn họ... “Ba ngƯời” ?

Nhưng Xưng Tâm sớm bị mình thu vào tâm cảnh, trước mắt chỉ có mình và Thái Hạo Linh Ngu hai người nha.

Chẳng lẽ nói, tiểu cô nương nói sai?

Cũng đúng, nàng có lẽ là mang Xưng Tâm cũng tính vào.

Tô Dịch lắc lắc đầu, vứt bỏ tạp niệm.

Nhưng ở một chớp mắt này ——

Một nắm cánh hoa sen lửa chói mắt bay lả tả, như lửa thần thiêu đốt, đột ngột bao phủ toàn thân Tô Dịch.

Ngay sau đó, những cánh hoa này liền đồng loạt hóa thành xiâng xích trật tự dày đặc, giam cầm toàn thân Tô DịchI Một màn bất thình lình, làm Thái Hạo Linh Ngu cũng cứng đờ cả người, một đôi mắt sáng chợt trợn to.

Cái này...

Còn chưa chờ phản ứng, trên Hỏa Liên Ấn nắm giữ ở trong tay nàng, đột nhiên xuất hiện một bóng người.
Bình Luận (0)
Comment