Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 7463 - Chương 7454: Rút Kiếm Bốn Bề Không Thể Địch (1)

Chương 7454: Rút kiếm bốn bề không thể địch (1) Chương 7454: Rút kiếm bốn bề không thể địch (1) Chương 7454: Rút kiếm bốn bề không thể địch (1)

Tăng nhân khác đầu chắp hai tay, trong miệng niệm tụng: “Thiện tai!”

Phàm là nghiệt linh bị Phật môn bọn họ độ hóa mà bất diệt, đầu sẽ thành tâm cống hiến cho bọn họ, được gọi là “hộ đạo chân linh”.

Mà Ác Kiếm Tiên khác, nghiệt linh này lúc còn sống là một vị tồn tại cấp thủy tổ.

Hơn nữa còn là kiếm tu, từng ở trận chiến định đạo thảm bại mà bất diệt, bị định đạo giả trấn áp ở dưới Hỗn Độn Kiếp Hải này.

Không ai có thể ngờ được, một luồng tàn hồn thủy tổ bị trấn áp như vậy, vậy mà lại mở lối khác, bước lên một con đường đặc thù giết chóc và cắn nuốt nghiệt linh khác để nâng cao chiến lực bản thân. Hơn nữa đến nay, một thân chiến lực kia của Ác Kiếm Tiên đã hoàn toàn không kém gì lúc còn sống!

Hôm nay, có thể hàng phục một nghiệt linh như vậy, coi là hộ đạo chân linh trấn thủ Thích Nghiệp Trấn Ách Kinh, không thể nghi ngờ là một công đức lớn bằng trời.

“Pháp Vân sư thúc, nữ tử nghiệt linh này nên xử trí như thế nào?”

Lão tăng khô gầy chợt hỏi.

Ở trong bình bát bạch ngọc của hắn, nữ tử nghiệt linh đã sắp bị hoàn toàn luyện hết.

Tăng nhân trung niên nói:

“Giữ lại một tia sinh cơ cho cô ta là được, nhưng cũng không thể cứ như vậy thả, có nữ tử nghiệt linh, Ác Kiếm Tiên kia cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, chỉ có thể đối với chúng ta nói gì nghe nấy.” Dừng một chút, tăng nhân trung niên nói: “Chờ về sau ta hoàn toàn hàng phục Ác Kiếm Tiên, lại cân nhắc xử trí như thế nào nữ tử nghiệt linh này cũng không muộn.”

Tăng nhân khác đều gật gật đầu.

Hiển nhiên, vô luận tăng nhân trung niên, hay người khác, căn bản chưa từng nghĩ đi thực hiện hứa hẹn thả nữ tử nghiệt linh kia rời khỏi.

“Đi thôi, chúng ta đã ở Hỗn Độn Kiếp Hải này hao phí mấy năm thời gian, cũng nên quay về tông môn rồi.”

Tăng nhân trung niên đang muốn dẫn theo mọi người rời khỏi.

Đột nhiên, một tiếng cười khẽ vang lên:

“Phật tu nhất mạch lật lọng, sẽ không vĩnh viễn rơi vào địa ngục rút lưỡi?”

“AI?” Một đám tăng nhân lặng yên dừng chân, khí cơ trên người nổ vang.

Toàn bộ bí cảnh thế giới đầu theo đó kịch liệt rung chuyển.

Sau đó liền nhìn thấy, dưới hư không nơi xa hiện ra một nam tử trẻ tuổi gương mặt xa lạ.

Chính là Tô Dịch, nhưng hắn đã lặng yên hóa thành bộ dáng “Quân Độ”.

“Tu vi Nguyên Thủy cảnh?”

“Kỳ quái, tu vi như vậy sao có thể sống sót đến đáy Hỗn Độn Kiếp Hải để, hơn nữa ẩn nấp trong sào huyệt của Ác Kiếm Tiên này.”

“Chẳng lẽ, hắn là một nhân vật cấu kết với Ác Kiếm Tiên làm việc xấu? Đã như thế, thì không thể dễ dàng bỏ qual” Các tăng nhân kia liếc một cái nhìn ra tu vi cảnh giới của Tô Dịch, cũng phát hiện có chút kỳ quái.

“Các hạ lời này sai rồi, chúng ta lần này đến Hỗn Độn Kiếp Hải hàng ma vệ đạo, độ hóa nghiệt linh, thay trời hành đạo, đều có công đức trong người, không phải là tùy tiện ai cũng có thể chỉ trích.”

Tăng nhân trung niên bình tĩnh mở miệng, “Ngược lại là các hạ lén lút lẻn vào nơi đây, ngược lại tỏ ra bụng dạ khó lường.”

Tô Dịch cười khẩy một tiếng, nói:

“Không dối các ngươi, ta lần này cũng là đến hàng ma vệ đạo, các ngươi mang Ác Kiếm Tiên kia giao cho ta xử trí, ta liên cho các ngươi sống sót rời khỏi, như thế nào?”

Các tăng nhần kia nhìn nhau, lúc này mới ý thức được, tựa như... Đụng phải một kẻ mưu toan nhân lúc cháy nhà đi hôi của đối với bọn họ? Không khí có chút nặng nề.

Các tăng nhân kia đều là Đạo Tổ, trải nhiều thế sự chìm nổi, đều không ngờ, sẽ có một tiểu bối như vậy, dám có ý đồ với bọn họ.

“To mồm không biết ngượng, không biết trời cao đất rộng, người trẻ tuổi, mặc kệ ngươi có ý đồ øì, khuyên ngươi chớ tự lầm lỡI”

Một tăng nhân quát to, kim cương trợn mắt, tiếng như chuông vang, trong thanh âm tự có một luồng lực lượng đại đạo chấn nhiếp lòng người.

Đổi làm tu đạo giả khác, sớm bị một thanh âm này chấn động thể xác và tinh thần thất thủ, ngã xuống đất không dậy nổi.

Nhưng Tô Dịch lại vẻ mặt như cũ.

Một màn này, khiến không ít tăng nhân cảm thấy kinh ngạc, ý thức được người trẻ tuổi này không tầm thường. Tăng nhân trung niên cầm đầu nói:

“Xin hỏi các hạ là ai, vì sao phải tranh đoạt Ác Kiếm Tiên với chúng ta?”

Tô Dịch khẽ lắc đầu, chỉ vươn ba ngón tay, “Ta đếm ba tiếng, nếu các ngươi không giao người, vậy thì khai chiến, một.”

“Hai.”

Tốc độ nói thế mà nhanh bất ngờ.

Cho người ta cảm giác, không giống đang hạ tối hậu thư, ngược lại như là tùy tiện cho ra một lý do sứt sẹo, thực ra là sốt ruột không chờ được muốn ra tay đại chiến.

Mà còn chưa chờ Tô Dịch nói ra số “ba”, tăng nhân trung niên đã quyết đoán nói: “Có thể”

Tô Dịch ngẩn ra.

Hắn cũng đã chuẩn bị ra tay. Tăng nhân khác cũng ngẩn ra.

Bọn họ cũng đều đã chuẩn bị ra tay.

Đầu không ngờ, tăng nhân trung niên sẽ đáp ứng.

“Các hạ cầm cho chắc!”

Tăng nhân trung niên nâng tay ném, một bộ kinh Phật tràn ngập phạm hỏa màu vàng kia liền lao lên, hướng về Tô Dịch chậm rãi bay ổi.

Đôi mắt Tô Dịch hơi nheo lại.

Hòa thượng này không tử tết

Mang uy năng của bộ kinh Phật kia vận chuyến tới mức cực điểm, phóng ra ức vạn phạm hỏa, khi bay vút tới, sinh ra lực lượng trấn áp khó có thể hình dung.

Phạm hỏa màu vàng kia thậm chí diễn hóa ra một vòng xoáy che cả bầu trời, như mở ra một cánh cửa đi thông vô tận luyện ngục! Tăng nhân khác thấy vậy, mới rốt cuộc hiểu ra.
Bình Luận (0)
Comment